Islam khẳng định rằng niềm tin lý thuyết là không đủ để bước vào đức tin Iman. Nếu Thượng Đế - Đấng Tạo Hoá là một Đấng duy nhất thì chỉ riêng một mình Ngài mới đáng được thờ phượng.
Tiếng Allah trong ngôn ngữa Ả Rập được gói gọn trong ba ý nghĩa:
· Đấng
Thờ Phượng mà con người phải tuyệt đối hướng về Ngài trong lễ nguyện Salah của
họ, nhịn chay của họ và mọi sự thờ phượng của họ.
· Sự
vĩ đại trong bản chất và thuộc tính của Ngài làm cho trí tuệ con người phải
khuất phục và cảm thấy vô cùng nhỏ bé và yếu đuối trước Ngài.
· Đấng
liên quan đến các trái tim và linh hồn, Đấng mà tất cả các linh hồn phải hướng
về Ngài và sẽ cảm thấy sự ngọt ngào khi đến gần và thờ phượng Ngài.
Và
Qur’an nhấn mạnh rằng phải nhận thức đúng đắn về Allah và phải tuyệt đối loại
bỏ tất cả những bóp méo, suy diễn làm giảm đi sự vĩ đại và tối cao của Ngài ..
Allah, giống như Thiên Kinh Qur’an đã trình bày rõ rằng Ngài là Đấng Tạo Hóa sáng lập và thiết kế ra vũ trụ cũng như mọi quy luật hoạt động trong nó.
Tất cả mọi vạn
vật trong vũ trụ càn khôn dù nhỏ như thế nào cũng đều là tạo vật của Ngài,
chúng đều được hoạt động theo ý chí, quyền năng và kiến thức của Ngài, không
một tạo vật giống cái nào thụ thai và sinh sản nằm ngoài sự chi phối và kiến
thức của Ngài, một giọt mưa rơi xuống hay bất cứ sự thay đổi nào trong đêm hoặc
ngày, hữu hình hay vô hình, dù ở khía cạnh nào của vũ trụ cũng đều nằm trong
kiến thức, quyền năng và lòng nhân từ của Ngài. (Chương 6 – Al-An’am: 59;
chương 41 – Fussilat: 47).
Allah
có các thuộc tính tốt đẹp nhất, hoàn hảo nhất và tuyệt mỹ nhất, sức mạnh của
Ngài là sức mạnh không có sức mạnh nào có thể kháng cự, lòng nhân từ của Ngài
bao la phủ trùm tất cả vạn vật, và sự vĩ đại của Ngài là ở mọi khía cạnh, không
có bất kỳ khiếm khuyết nhỏ nào.
Khi một số người cho rằng quả thật Allah đã tạo hóa các tầng trời và trái đất trong sáu ngày rồi sau đó Ngài nghỉ ngơi trong ngày thứ bảy thì Thiên Kinh Qur’an đến bác bỏ sự khẳng định đó một cách rõ ràng: {Và chắc chắn TA (Allah) đã tạo hóa các tầng trời và trái đất và mọi vạn vật giữa hai chúng trong sáu ngày và TA không hề mỏi mệt} (chương 50 – Qaf: 38).
Sự khẳng định của những người đó là sự nhận định
dựa theo sự so sánh qua trí tuệ nhận thức của con người phàm tục giữa các tạo
vật có thể quan sát và cảm nhận được, nhưng Allah là Đấng Tạo Hóa, tất cả mọi
vạn vật khác ngoài Ngài đều là tạo vật của Ngài thì làm sao họ có thể lấy tạo
vật đem so sánh với Đấng Tạo Hóa. Chính vì vậy mà Allah đã khẳng định: {Không
có bất cứ thứ gì giống Ngài cả và Ngài là Đấng nghe và thấy} (Chương
42 – Al-Shura: 11).
Ngài là Đấng Phán Xét Công Bằng, Ngài không hề bất công dù chỉ là một điều nhỏ như hạt nguyên tử.
Những gì chúng ta nhìn thấy trong cuộc sống cho chúng ta ý thức được sự khôn ngoan và tinh tế của Ngài.
Chẳng hạn đối với một số hành động mà
cha mẹ che giấu đối với con nhỏ của mình, họ không thể nói cho nó hiểu hoặc
giải trình cho nó do khả năng ý thức cũng như suy nghĩ của nó chưa nhận thức
được, tương tự trí tuệ của con người không thể nhận thức được một điều gì đó từ
sự khôn ngoan của Allah về một số tạo vật của Ngài cũng như ý muốn của Ngài.
Islam
chưa đủ với điều như thế khi mà nó khẳng định rằng lý thuyết niềm tin là không
đủ để tham gia vào đức tin Iman, bởi lẽ khi cho rằng Thượng Đế là Đấng Tạo Hóa
duy nhất thì Ngài phải là Đấng duy nhất đáng được thờ phượng, và sẽ là điều
không đúng cho việc hướng bất cứ một hình thức thờ phượng nào hoặc hướng bất cứ
sự cầu nguyện khấn vái nào đến ai (vật) khác ngoài Ngài, mà điều đúng đắn là
phải thành tâm hướng sự thờ phượng trực tiếp đến một mình Ngài duy nhất không
cần đến bất cứ một kẻ trung gian nào, bởi vì Đấng Tạo Hóa vĩ đại và Ngài bất
cần những kẻ trung gian đó.
Nếu
nhà vua hay tổng thống trên thế gian không thể biết những kẻ túng thiếu và cần
cứu giúp để có thể liên hệ đến họ ngoại trừ phải qua các trợ lý cũng như các
đại diện thì Allah là Đấng Toàn Năng, Ngài biết những gì lộ ra ngoài và những
gì thầm kín bên trong, Ngài biết những gì được nhìn thấy và những gì không được
nhìn thấy, và Ngài là vị vua quyền lực, tất cả vũ trụ đều nằm trong tay Ngài và
nó hoạt động dưới sự điều hành và chi phối của Ngài, mệnh lệnh của Ngài là khi
Ngài muốn điều gì thì Ngài chỉ nói “Hãy thành” thì nó
sẽ thành như ý của Ngài .. vậy Ngài cần chi đến kẻ trợ lý?
Thiên
Kinh Qur’an khẳng định rằng sự thanh bình và thư thái của tâm hồn sẽ không được
hoàn thiện nếu như người Muslim không tìm về Thượng Đế của y để mong được sự
cứu rỗi hay để cầu xin sự giúp đỡ trong khi Ngài là Đấng Toàn Năng, Đấng yêu
thích và vui mừng mỗi khi đám bầy tôi của Ngài cầu nguyện khấn vái Ngài.
{Làm
sao các ngươi có thể phủ nhận Allah trong lúc Ngài làm cho các ngươi sống từ
cõi chết (cõi hư vô) rồi Ngài làm các ngươi chết (về cõi Barzakh) rồi sau đó
Ngài làm cho ngươi sống trở lại rồi các ngươi sẽ trở về trình diện Ngài?} (Chương
2 – Al-Baqarah: 28).
{Há
(không ưu việt ư?) Đấng đã đáp lại (lời cầu cứu của) người đau khổ khi y van
xin Ngài và cứu y thoát nạn và làm cho các ngươi (nhân loại) thành những người
kế thừa trên trái đất. Có chăng một thần linh cùng chia sẻ quyền năng với
Allah? Thật ít thay điều các ngươi ghi nhớ! Há không ưu việt ư Đấng đã hướng
dẫn các ngươi qua những lớp tăm tối của đất liền và biển cả và gởi những luồng
gió làm người loan tin đến báo trước hồng ân (mưa) sắp đến của Ngài. Có chăng
một thần linh cùng chia sẻ quyền năng với Allah?} (Chương
27 – Al-Naml, câu 62, 63).
Chính
vì vậy nên sứ mạng quan trọng nhất trong Islam là sự kêu gọi của tất cả các vị
Thiên Sứ như Qur’an đã nhấn mạnh: phải thành tâm thờ phượng một mình Allah duy
nhất, không được tổ hợp với Ngài một đối tác ngang vai (Chương 16 – Annahl, câu
36). Bởi thế, dù là Thiên Sứ, Thiên Thần, Wali (người mộ đạo) hay những ai được
cho là có đẳng cấp tối cao thế nào thì cũng không được phép cầu xin đến họ và
họ cũng không được ban cho đặc quyền làm kẻ trung gian can thiệp giữa các bề
tôi với Allah .. bởi lẽ tất cả đều là tạo vật của Allah, đều là những nô lệ của
Ngài; hơn nữa, Allah là Đấng luôn gần kề với các bầy tôi của Ngài, Ngài nghe
thấy lời nói của họ và Ngài sẵn sàng đáp lại lời cầu nguyện của họ khi nào họ
thực sự thành tâm trong việc thờ phượng Ngài.
Làm
sao chúng ta lại không tìm thấy hương vị của niềm hạnh phúc, yên bình và thư
thản từ sự chân thành hướng đến Allah khi mà Ngài là Đấng làm cho chúng ta an
lòng không còn lo sợ, là Đức Vua duy nhất, Đấng Tạo Hóa duy nhất, Đấng Thờ
Phượng duy nhất, Đấng mà chỉ một mình Ngài là đã đầy đủ?!
Đây
chính là nội dung ý nghĩa của một chương ngắn nhưng rất thiêng liêng trong
Qur’an, đó là chương Ikhlaas (số 112).
Chương Al-Ikhlas
Trong
chương này, Allah ra lệnh bảo vị Thiên Sứ của Ngài Muhammad tuyên bố một cách
công khai và rõ ràng như là một câu trả lời cho câu hỏi: Ai là Allah?
· Quả
thật, Allah là Đấng duy nhất không có đối tác ngang vai trong thờ phượng.
· Allah
là Đấng để tất cả mọi tạo vật phải quay về tìm sự cứu rỗi và phù hộ.
· Ngài
không có con cái và cũng không được ai sinh ra, Ngài là Đấng Ban Đầu không có
bất cứ thứ gì tồn tại trước Ngài.
· Các thuộc tính và bản chất của Ngài là siêu việt và tuyệt đối, không có bất cứ thứ gì có thể so sánh với Ngài, và Ngài là Đấng Tạo Hóa còn tất cả những gì khác Ngài đều là tạo vật của Ngài.