Đây là một trong các bài thuyết giảng của Tiến sĩ Sa’eed bin Ali bin Wahaf Al-Qahta-ni.
Bài thuyết giảng này xoay quanh về câu chuyện giữa Nabi Musa
(Moses) với tên bạo chúa vô đức tin Fir’aun
(Pharaon) và ân phước của việc nhịn chay ngày A’shu-ra, ngày mà những người Do
thái nhịn chay để tưởng nhớ về sự kiện Allah cứu Nabi Musa cùng
các tín đồ của Người và nhấn chìm tên bạo chúa Fir’aun trong biển hồng hải.
Biển hồng hải rẽ ra làm đôi - Hình 3D minh họa |
Khutbah
thứ nhất
Mọi
lời ca ngợi và tán dương kính dâng lên Allah, bầy tồi xin tạ
ơn Ngài, bầy tôi xin Ngài phù hộ và tha thứ cho bầy tôi. Bầy tôi xin Allah cứu
rỗi bầy tôi thoát khỏi những điều xấu từ bản thân bầy tôi và hành vi của bầy
tôi, người nào được Allah hướng dẫn chắc chắn sẽ không bị lầm lạc và người nào
bị Ngài cho lầm lạc thì chắc chắn sẽ không tìm được sự hướng dẫn. Và tôi chứng
nhận không có Thượng Đế đích thực nào khác ngoài Allah, chỉ có Ngài là Thượng
Đế duy nhất không có đối tác cùng Ngài, và tôi chứng nhận Muhammad (saw) là
người bề tôi và là vị Thiên sứ của Allah.
Cầu
xin Allah ban nhiều bằng an và phúc lành cho Người e,
gia quyến của Người và các bạn đạo của Người cùng tất cả những ai đi theo con
đường tốt đẹp của họ cho đến Ngày Phán xét cuối cùng.
Này
hỡi những người bề tôi của Allah!
Chúng
ta hãy biết rằng, quả thật Nabi (saw) của chúng ta đã thiết
lập cho chúng ta những giáo điều mà với chúng Allah sẽ nâng cao giá trị và bậc
cấp của chúng ta nơi Ngài, và một trong những giáo điều đó của chúng ta là nhịn
chay vào những ngày của tháng Muharram, và đặc biệt hơn hết trong tháng đó là
ngày nhịn chay ngày A’shu-ra.
Theo
lời thuật của Abu Huroiroh , Thiên sứ của Allah (saw) di
huấn:
“Nhịn
chay tốt nhất sau tháng Ramadan là nhịn chay trong tháng của Allah, Muharram,
và lễ nguyện Salah tốt nhất sau lễ nguyện Salah bắt buộc là lễ nguyện Salah vào
ban đêm” (Muslim: 1163).
Ông
Abu Qata-dah thuật lại rằng Thiên sứ của Allah (saw) có
di huấn:
“Ba
ngày của mỗi tháng và từ Ramadan này đến Ramadan kế tiếp là sự nhịn chay trọn
vẹn nguyên năm; nhịn chay ngày Arafah, Ta tin rằng Allah sẽ bôi xóa tội lỗi của
năm vừa qua và năm sắp tới; và nhịn chay ngày A’shu-ra, Ta tin rằng Allah sẽ
bôi xóa tội lỗi của năm vừa qua” (Muslim: 1162).
Bà
A’ishah i nói: Trong thời Jahiliyah (thời ngu muội trước Islam),
những người Quraish thường nhịn chay ngày A’shu-ra, và Thiên sứ của Allah e cũng
từng nhịn chay vào ngày hôm đó, và sau khi Người e dời
cư đến Madinah Người vẫn tiếp tục nhịn chay ngày đó. (Bakhari: 2002, Muslim:
1125).
Ông
Ibnu Abbas nói: Khi mà Thiên sứ của Allah (saw) nhịn
chay ngày A’shu-ra và Người ra lệnh bảo nhịn chay ngày hôm đó thì các Sahabah
nói: Thưa Thiên sứ của Allah! Quả thật, đó là ngày mà những người Do thái giáo
và những người Thiên Chúa giáo đã tôn vinh nó. Người bảo:
Nếu Ta còn sống đến năm tới thì chắc chắn Ta sẽ nhịn chay cả ngày thứ chín (tức
ngày mồng chín và ngày mồng mười của tháng Muharram). Nhưng năm tới đã không
thể đến vì Người đã ra đi trước đó. (Muslim: 1134).
Ông
Ibnu Abbas cũng nói: Thiên sứ của Allah tới
Madinah, Người thấy những người Do Thái nhịn chay ngày A’shu-ra, Người hỏi
họ: Hôm nay là ngày gì mà các người nhịn chay? Họ nói: Đây là ngày vĩ đại vì
trong ngày này Allah đã cứu Nabi Musa cùng
các tín đồ của Người và nhấn chìm Fir’aun cùng đồng bọn của hắn, Nabi
Musa đã nhịn chay vào ngày hôm nay để tỏ
lòng tri ân Ngài. Bởi thế, chúng tôi nhịn chay ngày hôm nay. Thiên sứ của
Allah nói: Vậy, chúng tôi cần phải tiên
phong hơn các người trong việc noi gương theo Nabi Musa.
Thế là Nabi đã nhịn chay ngày hôm đó và Người ra
lệnh bảo mọi người nhịn chay ngày hôm đó. (Bukhari: 2004, Muslim: 1130).
Quả
thật, tên bạo chúa vô đức tin Fir’aun đã thái quá, ác đức và tàn bạo một cách
vô nhân đạo. Allah, Đấng Tối Cao và Ân Phúc phán về hắn:
{Quả
thật, Fir’aun ( Bạo chúa Pharaon) tự suy tôn là tối cao trong xứ và chia dân
chúng thành nhiều giáo phái; hắn đã áp bức một nhóm dân bằng cách giết con trai
của họ và tha sống cho phụ nữ của họ. Quả thật, hắn là một tên tàn bạo quá mức.} (Chương
28 – Al-Qisas, câu 4).
Và
một nhóm dân mà hắn đã áp bức được nói trong câu kinh là những người Israel.
Hắn đã giết hết những người con trai của họ và tha sống cho những người phụ nữ
của họ chỉ vì hắn lo sợ những người con trai khi chúng đông thì chúng có thể
cướp đi vương quyền của hắn. Tuy nhiên, Allah, Đấng Tối Cao và Quyền lực muốn
ban ân huệ đó cho những người dân Israel hèn yếu đó, Ngài muốn họ là những
người lãnh đạo, những người kế thừa và cai trị, như Ngài đã phán:
{Và
TA (Allah) muốn ban ân cho những người hèn yếu trong xứ, TA muốn làm cho họ trở
thành những nhà lãnh đạo (tôn giáo) và thành những người kế thừa (cai quản và
trông coi) trái đất. Và TA đã ban cho họ một chỗ định cư trong xứ và làm cho
Fir’aun và Haman cùng với binh lính của hai đứa chúng thấy (dân
Israel) có những điều làm cho chúng cả sợ.} (Chương
28 – Al-Qisas, câu 5, 6).
Allah
muốn Fir’aun và đồng bọn của chúng phải cả sợ nhóm dân hèn yếu này về việc họ
sẽ là những người trục xuất chúng ra khỏi vùng đất của chúng. Và điều đầu tiên
mà Allah đã tạo ra làm nguyên nhân chứng tỏ bản lĩnh quyền năng của Ngài là
Ngài đã cho Nabi Musa ra đời vào ngay thời
điểm mà chúng giết những đứa bé trai. Allah đã mặc khải cho mẹ của Nabi
Musa u rằng:
{Và TA đã mặc khải cho mẹ
của Musa, phán: “Ngươi hãy cho đứa con trai của ngươi bú vú (của ngươi) nhưng
khi ngươi lo sợ cho (sinh mạng của) nó, hãy ném nó xuống sông và chớ sợ sệt
cũng chớ lo buồn cho (số phận của nó). Rõ thật, TA sẽ mang nó trả lại cho ngươi
và cử nó làm Sứ giá (của TA)} (Chương 28 –
Al-Qisas, câu 7).
Allah
đã hứa rằng sẽ mang Nabi Musa trả lại cho mẹ của
Người, và Người sẽ là vị Thiên sứ của Ngài và sẽ phá vỡ kế hoạch của chúng
(Fir’aun).
Và
khi mẹ của Nabi Musa lo sợ, nên đã đặt
Người vào một chiếc rương và thả xuống dòng sông Nile – Ai cập. Và Allah đã làm
cho chiếc rương đó trôi đến Fir’aun, Allah muốn Người trở thành một kẻ thù và
thành một nguồn lo âu cho Fir’aun và đồng bọn của hắn.
{Bởi
thế, người nhà của Fir’aun lượm Y (Musa) mang về nuôi để cho Y trở thành một kẻ
thù và thành một mối lo âu cho chúng.} (Chương 28 –
Al-Qisas, câu 8).
Và
điều này đã cho thấy rõ rằng việc đề phòng và có kế hoạch toan tính như thế nào
đi chăng nữa thì cũng không thay dổi được số mệnh một khi nó đã được Allah an
bài. Những gì chúng đang lo sợ đối với nhóm dân Israel, chúng lo sợ sẽ bị cướp
mất vương quyền của chúng, chúng lập kế hoạch giết toàn bộ những bé trai của
dân Israel, nhưng rồi chính kẻ quyền lực trong bọn chúng lại là kẻ cưu mang và
nuôi dưỡng một đứa trẻ của Israel. Allah đã sắp đặt cho người nhà của tên bạo
chúa Fir’aun lượm Nabi Musa mang về và Người đã
được vợ của Fir’aun – bà Asiyah con gái của Maza-him, một người phụ nữ có đức
tin – rất yêu thương. Allah phán về lời của bà với Fir’aun về đứa bé (Nabi
Musa):
{Và
vợ của Fir’aun thưa (với chồng): “Đứa bé này sẽ là một nguồn vui cho cặp mắt
của thiếp và bệ hạ. Bệ hạ chớ giết nó. Biết đâu nó sẽ giúp ích chúng ta hoặc
chúng ta sẽ nhận nó làm con của chúng ta”. Và chúng không nhận thấy hậu quả của
việc mà chúng đang làm.} (Chương 28 –
Al-Qisas, câu 9).
Và
Allah đã làm cho đứa bé (Nabi Musa) là điều phúc cho vợ của
Fir’aun bởi sau này bà đã qui thuận Islam khi Nabi Musa u nhận
lãnh sứ mạng Thiên sứ.
Sau
khi thả Nabi Musa xuống dòng sông, mẹ của Người đã rất
đau khổ, rất buồn vì nhớ thương Người.
{Và
tấm lòng người mẹ của Musa trở nên trống trải (vì thương nhớ con) cho nên bà
gần như muốn tiết lộ (câu chuyện) về đứa con trai của bà nếu TA không củng cố
đức tin trong lòng của bà để cho bà vẫn còn là một người tin tưởng.} (Chương
28 – Al-Qisas, câu 10).
Và
mẹ của Nabi Musa nói với con gái:
{Và
bà (mẹ) đã bảo người chị của Musa: “Con hãy theo (dọ hỏi tin tức) của em con!”.
Do đó, người chị đứng nhìn đứa em từ đằng xa trong lúc (kẻ thù) không để ý đến
nàng.} (Chương 28 – Al-Qisas, câu 11).
Và
quả thật, ngay từ đầu, Allah đã khiến cho Nabi Musa không
chịu bú sữa của những bà vú, thế là họ phải mang Người ra chợ hy vọng có thể
tìm thấy một bà vú nào đó cho Người. Thế là người chị của Nabi Musa u tận
dung cơ hội này để đưa em trai mình về gặp mẹ. Allah phán:
{Và
từ trước, TA đã khiến cho Y (Musa) không bú được sữa của những bà vú em, (mãi
cho đến lúc người chị của Musa) đến gặp (người nhà của Fir’aun và) thưa: “Quí
ngài có muốn tiện nữ chỉ cho quí ngài một gia đình đứng ra chăm sóc (đứa bé)
giùm cho quí ngài hay không? Và họ là những người chỉ cầu mong cho bé được mạnh
giỏi.”} (Chương 28 – Al-Qisas, câu 12).
Vậy
là, bằng cách đó, Allah đã mang Nabi Musa trả
lại cho bà mẹ của Người, không những mẹ con được đoàn tụ mà Allah còn ban nhiều
bổng lộc cho bà mẹ, đó là bà được nhận tiền công rất nhiều qua việc nuôi dưỡng
chính đứa con của mình. Và đó là lời hứa của Allah. Ngài phán:
{Bằng
cách đó, TA (Allah) đã mang Y (Musa) trả lại cho bà mẹ của Y để cho cặp mắt của
bà dịu lại và làm cho ba hết buồn phiền, và để cho bà biết rằng lời hứa của
Allah là sự thật; nhưng đa số bọn chúng không biết.} (Chương
28 – Al-Qisas, câu 13).
Vậy
là, Nabi Musa được sống và lớn lên trong sự yêu
thương và nuôi dưỡng của tên bạo chúa Fir’aun. Khi Người trưởng thành, Allah đã
ban cho Người kiến thức và sự lý giải khôn ngoan.
{Và
khi Musa đến tuổi trưởng thành vững chắc, TA (Allah) đã cho Y kiến thức và sự
khôn ngoan. TA đãi ngộ những người làm tốt như thế.
Và
có lần khi đi vào thành phố lúc thị dân không để ý đến (người lạ mặt), Y thấy
hai người đàn ông ẩu đả nhau nơi đó; một người thuộc phe của Y (Israel) và
người kia thuộc phe của kẻ thù của Y (Fir’aun). Và người thuộc phe của Y gọi Y
tiếp tay để đánh lại kẻ địch. Vì thế, Musa cung tay đánh kẻ thù và đã kết liễu
sinh mang của hắn. Nhưng Musa sực tỉnh vội nói: “Đây là hành động của Shaytan;
và rõ thật, Shaytan là kẻ thù công khai chuyên dụ dỗ (người ta) đi lạc”.
Musa
cầu nguyện thưa: “Lạy Thượng Đế của bề tôi! Bề tôi đã tự hại mình, xin Ngài tha
thứ cho bề tôi”. Thế là, Allah đã tha thứ cho Y. Bởi quả thật, Ngài là Đấng
hằng tha thứ và khoan dung.
Musa
cũng cầu nguyện thưa: “Lạy Thượng Đế của bề tôi! Vì Ngài đã ban ân cho bề tôi
cho nên bề tôi sẽ không bao giờ tiếp tay cho những kẻ tội lỗi nữa”.
Nhưng
vào một buổi sáng nọ, khi Y đang ở trong thành phố vừa lo sợ vứa ngó chừng
(binh lính của Fir’aun, sợ chúng đến lùng bắt) thì kẻ đã kêu cứu Y trợ giúp hôm
qua bây giờ lại thét kêu Y tiếp tay cho hắn nữa. Musa bảo: “Quả thật, mày là
một tên chuyên dắt ngươi ta làm điều sai quấy!”.
Và
khi Y (Musa) định túm lấy hắn thì hắn vội lên tiếng: “Này Musa, có phải mày
định giết tao như mày đã giết một người hôm qua ư? Quả thật mày chỉ muốn trở
thành một tên tàn bạo trong xứ chớ không muốn trở thành một người làm điều
thiện.”
Và
từ cuối phố, có một người chạy đến báo, nói: “Này Musa, các vị tù trưởng đang
họp nhau bàn chuyện của anh để giết anh. Vậy anh hãy chạy trốn đi. Quả thật,
tôi chỉ muốn anh gặp điều lành”.
Tức
thời, Y bỏ chỗ đó trốn đi nơi khác vừa lo sợ vừa ngó chừng đề phòng. Y cầu nguyện:
“Lạy Thượng Đế của bề tôi! Xin Ngài giải cứu bề tôi khối đám người làm điều sai
quấy!”.
Và
khi chạy trốn về phía địa phận của Madyan, Y nói một mình: “Biết đâu Thượng Đế
của mình sẽ hướng dẫn mình đi theo con đường bằng phẳng (đúng đắn)”.
Và
khi đến những địa điểm có nước của địa phận Madyan, Y thấy nơi đó có một đám
người đang múc nước cho đàn cừu của họ uống. Và ngoài đám đó ra, Y thấy hai
người phụ nữ đang giữ đàn cừu lại ở phía sau. Y đến hỏi hài nàng: “Hai cô có
chuyện gì vậy?”. Hai người phụ nữ trả lời: “Chúng tôi không thể múc nước cho
đàn cừu của chúng tôi uống được trừ phi những người chăn cừu kia dắt đàn cừu
của họ rời khỏi chỗ đó. Và cha của chúng tôi là một người rất già không thể
giúp chúng tôi được”.
Thế
là, Musa ra tay giúp hai cô gái múc nước rồi lui về nghỉ mát dưới bóng cây.
Tiếp đó, Y cầu nguyện: “Lạy Thượng Đế của bề tôi! Bề tôi đang cần điều lành mà
Ngài sắp ban cho”.
Sau
đó, một trong hai cô gái bẽn lẽn đến gặp Y, nói: “Cha tôi mời anh đến gặp người
để người hậu đãi anh, cha tôi muốn cảm ơn anh về việc anh đã giúp chúng tôi múc
nước”. Thế là, Y đến gặp ông ta và kể lại cho ông nghe câu chuyện của mình. Ông
nói: “Chớ lo sợ nữa! Cậu đã thoát khỏi đám người gian ác đó rồi”.
Một
trong hai cô gái thưa với cha mình: “Thưa cha! Xin cha thuê anh ấy giúp việc.
Thật sự , người giúp việc tốt nhất là người khỏe mạnh và trung tín”.
Ông
già bảo: “Bác có ý gả một trong hai đứa con gái của bác cho cháu với điều kiện
chau phải làm thuê cho bác trong tám năm, nhưng nếu cháu muốn làm đủ mười năm
thì tùy cháu. Và bác không muốn đối xử khắc khe với cháu; insha-Allah, rồi cháu
sẽ thấy bác là người lương thiện”.} (Chương
28 – Al-Qisas, câu 14 – 27).
Vậy
là, Nabi Musa đã đồng ý và chấp nhận lời giao ước đó.
Hãy nghe lời phán kể của Allah:
{Khi
Musa đã hết hạn giao kèo, Y đã cùng với gia đình của mình ra đi, (Y định đưa
gia đình của mình về lại Ai cập vì nghĩ rằng đã một thời gian dài, có lẽ
Fir’aun đã quên những chuyện đã xảy ra). Khi đến một nơi, Y nhìn thấy ngọn lửa
phía xa trên sườn núi Tur, Y đã bảo người nhà của Y: “Hãy nghỉ lại ở đây, ta
thấy lửa ở đằng xa. Hy vọng ta sẽ mang về cho các người tin tốt lành hoặc có
thể mang về một khúc củi cháy để các người sưởi ấm”.
Thế
là, khi đến chỗ của ngọn lửa, thì có tiếng gọi Y từ bờ phía bên phải của thung
lũng tại một vùng đất đã được ban phúc của loại cây thiêng (Cây Ô-liu), phán:
“Hỡi Musa! Quả thật, TA đây là Allah, Thượng Đế của vũ trụ và muôn loài. Ngươi
hãy ném chiếc gậy của ngươi xuống”. Vậy là (Y đã ném gậy của Y xuống), khi thấy
nó động đậy giống như một con rắn thì Y quay mặt bỏ chạy và không dám nhìn lại
phía sau. (Allah) phán: “Này Musa! Hãy bước đến gần và chớ sợ. Quả thật, nhà
ngươi được an toàn không có chuyện gì. Nào ngươi hãy áp bàn tay của ngươi vào
lòng ngực của ngươi, khi rút ra, nó sẽ trở thành trắng toát không có gì đau đớn
và hãy khép cánh tay của ngươi vào cạnh sườn của ngươi lại để khỏi sợ. Đấy là
hai bằng chứng của Thượng Đế của ngươi muốn mang đến cho Fir’aun và các vị tù
trưởng của hắn. Quả thật, chúng là một đám người làm loạn chống lại Allah”.} (Chương
28 – Al-Qisas, câu 29 – 32).
Sau
đó, Allah ra lệnh cho Nabi Musa đến gặp Fir’aun để
kêu gọi hắn quay về với Ngài. Ngài phán:
{Ngươi
hãy đi gặp Fir’aun bởi quả thật hắn đã gian ác quá mức.} (Chương
20 – Taha, câu 24).
Nabi
Musa thưa với Allah:
{“Lạy
Thượng Đế, xin Ngài nới rộng lòng ngực của bề tôi, hãy làm cho công tác của bề
tôi được thuận lợi và dễ dàng, xin Ngài tháo cái gút (ngọng) ra khỏi lưỡi của
bề tôi để chúng có thể hiểu được lời nói của bề tôi, xin Ngài cử một người phụ
tá cho bề tôi từ gia đình của bề tôi, Harun là đứa em trai của bề tôi, xin Ngài
gia tăng sức mạnh cho bề tôi qua nó và bắt nó chia sẻ công việc cùng với bề
tôi”} (Chương 20 – Taha, câu 25
– 32).
Thế
là, Allah đã đồng y yêu cầu của Nabi Musa và
ra lệnh cho cả hai cùng đi gặp Fir’aun, Ngài phán:
{Ngươi
và đứa em trai của ngươi hãy lên đường với phép màu của TA, và chớ sao lãng
việc tưởng nhớ đến TA. Hai ngươi hãy đi đến gặp Fir’aun bởi quả thật hắn là một
tên tàn án quá mức. Tuy nhiên, hai ngươi hãy ăn nói với hắn lời lẽ nhã nhặn may
ra hắn có thể lưu ý đến lời cảnh báo hoặc sợ Allah.} (Chương
20 – Taha, câu 42 – 44).
Vậy
là Nabi Musa u cùng người em trai của Người, Harun, đi
gặp Fir’aun để mời gọi hắn trở về với Allah, nhưng hắn đã ngạo mạn và không đáp
lại, Allah phán:
{Nhưng
hắn (Fir’aun) đã phủ nhận và bất tuân, hăn quay lưng bỏ đi, cố gắng tìm cách
chống lại Allah, và hắn tập trung dân chúng lại rồi tuyên bố: “Ta mới chính là
Thượng Đế của các ngươi”} (Chương 79 –
Annazi’at, câu 21 – 24).
Fir’aun,
hắn còn dám tuyên bố một cách ngông cuồng, nói:
“Hỡi quân thần! Ta không biết thần linh nào khác của
các ngươi ngoài ta ra” (Chương 28 – Al-Qisas, câu 38).
Nabi
Musa đã cho hắn biết rằng Người đích thực
mang những bằng chứng rõ rệt từ Allah, Đấng Tối cao, nhưng Fir’aun, hắn nói:
{“Nếu ngươi thực sự đến
với một dấu hiệu thì ngươi hãy trưng bày nó ra xem, nếu ngươi nói thật”. Thế là
(Musa) liền ném chiếc gậy của Y xuống tức thời nó biến thành một con rắn rõ
rệt. Rồi (Musa) đưa bàn tay của Y ra tức thời nó chói sáng trước mắt những
người đang đứng nhìn.} (Chương 7 –
Al-Araf, câu 106 – 108).
Nhưng
Fir’aun không chịu tin, hắn vẫn ngoan cố phủ nhận những gì Nabi Musa mang
đến. Hắn đã triệu tập hết tất cả những vị pháp sư và thầy ma thuật có danh
tiếng trong triều, bởi hắn và quân thần của hắn cho rằng phép lạ mà Nabi
Musa mang đến thật ra chỉ là trò ma thuật.
Allah phán về lời khẳng định của hắn và quân thần của hắn:
{Quả
thật đây là một nhà ma thuật tài giỏi.} (Chương
7 – Al-Araf, câu 109).
Rồi
những vị pháp sư và các nhà ma thuật tài giỏi được triệu tập trình diện trước
Fir’aun và họ đã tâu với hắn:
{Và
các nhà phù thủy đến trình diện Fir’aun. Họ tâu: “Thưa Bệ hạ, chắc chắn chúng
tôi sẽ trọng thưởng nếu như chúng tôi giành chiến thắng chứ?”. Fir’aun bảo:
Vâng, nếu các ngươi giành chiến thắng thì quả thật các ngươi sẽ trở thành những
vị thân cận của ta.} (Chương 7 – Al-Araf, câu 112, 113).
Và
những nhà phù thủy này đã hứa với Nabi Musa rằng
họ sẽ trình diễn trò ma thuật giống như trò ma thuật của Người. Vậy là, Nabi
Musa nói:
{Cuộc
hẹn của quí ngài sẽ nhằm vào ngày đại hội, và hãy cho dân chúng tụ tập vào lúc
mặt trời lên cao khoảng một sào.} (Chương 20 – Taha,
câu 59).
Thật
ra Nabi Musa đã hẹn với họ vào ngày đại hội của họ
vào giờ như thế vì muốn có nhiều người chứng kiến.
Vậy
là giờ hẹn đã đến, các nhà phù thủy đã tập hợp đông đủ tại điểm hẹn, khi đã đến
giờ thi đấu, các nhà phủ thủy lên tiếng:
{“Này
Musa! Ngươi ném bửu bối của ngươi trước hay là bọn ta ném trước”. Musa nói:
“Các người hãy ném xuống trước đi”. Thế là họ ném bửu bối của họ xuống. Và khi
họ ném bửu bối của họ xuống, trò mà thuật của họ đã làm cho hoa mắt mọi người,
và đã làm cho họ khiếp đãm trước trò ma thuật vĩ đại đó.} (Chương
7 – Al-Araf, câu 115, 116).
Không
phải chỉ có người dân khiếp đãm trước trò ma thuật của các nhà phủ thủy đó mà
ngay cả Nabi Musa cũng có sự sợ hãi. Allah phán:
{Do
pháp thuật của chúng, những sợi dây và những chiếc gậy của chúng hiện hình
trước mặt Y (Musa), giống như chúng đang cử động. Thấy thế, Musa đâm ra sợ hãi
trong lòng. TA (Allah) đã phán trấn an Y: Ngươi chớ sợ, chắc chắn ngươi sẽ cao
tay hơn. Nào ngươi hãy ném bảo vật nơi tay phải ngươi xuống, nó sẽ nuốt hết
những vật mà chúng đã làm ra. Quả thật, những vật mà chúng đã làm chỉ là xảo
thuật của một nhà ảo thuật ma thôi, và nhà ảo thuật cho dù thế nào cũng không
thể thắng nổi (sự thật).} (Chương 20 – Taha,
câu 66, 69).
Thế
là Nabi Musa ném cây gậy của Người xuống.
{Nó
tức khắc nuốt trọn các vật mà họ (những nhà phủ thủy của Fir’au) là làm. Bởi
thế, sự thật đã toàn thắng còn những vật hư ảo mà họ đã làm ra trở thành vô
hiệu. Do đó, họ đã bị thua cuộc và bị xem thường. Và các tên phù thủy (của
Fir’aun) sụp xuống quì lạy vì khuất phục. Họ nói: “Chúng tôi xin tin tưởng nơi
Thượng Đế của vũ trụ và muôn loài, Thượng Đế của Musa và Harun”.} (Chương
7 – Al-Araf, câu 117 – 122).
Và
sau khi những nhà phù thủy của Fir’aun đã có đức tin, còn Fir’aun và quân thần
của hắn vẫn ngạo mạn, ngoan cố không tin và cứ tiếp tục hoành hành tội ác của
chúng trong xứ sở. Nabi Musa đã cầu xin Allah hủy
hoại tài sản của chúng và làm cho trái tim của chúng chai cứng lại để chúng nếm
hình phạt đau đớn.
{Lạy
Thượng Đế, xin Ngài hãy tàn phá tài sản của chúng và làm cho tấm lòng của chúng
chai cứng lại. Bởi thế, chúng cứ không tin tưởng cho đến lúc chúng phải chứng
kiến hình phạt đau đớn.} (Chương 10 – Yunus,
câu 88).
Allah
đã đáp lại lời câu xin của Nabi Musa và
Harun. Ngài đã ra lệnh cho Nabi Musa đưa
dân Israel hãy trốn đi trong đêm, Ngài phán:
{Và
TA (Allah) đã mặc khải cho Musa: “Ngươi hãy dẫn bầy tôi của TA ra đi ban đêm.
Thật sự, các ngươi sẽ bị truy giết”. Quả thật, Fir’aun phái những người loan
tin đi khắp các thị trấn: “Quả thật những người này (Israel) chỉ là một nhóm
nhỏ, quả thật chúng đã phạm tội “khi quân phạm thượng”, chọc giận đến bọn ta”.} (Chương
26 – Ash-Shu’ara, câu 52, 55).
{Rồi
chúng (Fir’aun và quân lính của hắn) truy đuổi theo bắt họ (Israel) vào lúc
hừng đông. Bởi thế, khi hai đoàn người đối diện nhau, các tông đồ của Musa nói:
“Chắn chắn chúng ta sắp bị bắt đến nơi rồi!”. Musa bảo: “Không đâu! Thượng Đế
của ta đang ở cùng vơi ta và Ngài sẽ hướng dẫn ta”. Liền lúc đó, TA đã mặc khải
cho Musa: “Hãy dùng cây gậy của ngươi đánh xuống mặt biển!”. (Thế là Musa làm
theo lệnh Ngài) tức thời, biển rẽ ra làm đôi biến thành bức tường thành đứng
sừng sửng như một quả núi vĩ đại.} (Chương 26 –
Ash-Shu’ara, câu 60 – 63).
Vậy
là nước biển chẻ làm đôi tạo thành một con đường, hai bên là hai bức tường
thành đứng sừng sửng như quả núi. Nabi Musa và
các tông đồ của Người đã băng qua con đường đó, Fir’aun và quân lính của hắn
cũng băng theo sau, và khi đoàn của Nabi Musa rời
khỏi còn đường đó đến bờ biển bên kia thì Allah ra lệnh cho biển trở lại y như
ban đầu, thế là Fir’aun và quân lính của hắn bị nhấn chìm. Allah phán:
{Và
TA (Allah) đã đưa con cháu của Israel vượt qua biển, Fir’aun và quân lính của
hắn đuổi theo bắt họ đầy câm phẫn và hận thù cho đến khi hắn bị nhân chìm dưới
nước thì hắn mới nói: “Tôi xin tin tưởng, quả thật không có Thượng Đế nào ngoài
Đấng mà con cháu của Israel tin tưởng. Và tôi xin là một người thần phục Ngài”.
Allah phán: “Bây giờ nhà ngươi mới tin ư? Trước đây không lâu, nhà ngươi vẫn
còn là một tên làm loạn và là một tên thối nát mà”.} (Chương
10 – Yunus, câu 90, 91).
Quả
thật, đây là một câu chuyện trong đó chứa đựng những bài học cho những ai có
kiến thực và biết suy ngẫm. Allah, Đấng Tối cao phán:
{Quả
thât, trong các câu chuyện của họ (các Sứ giả) có một bài học cho những người
thông hiểu. Nó (Qur’an) không phải là một lời bịa đặt mà là một sự xác nhận
những điều đã có trước Nó và là một sự trình bày chi tiết tất cả những sự việc.
Và (Nó) là một Chỉ đạo và là một Hồng ân cho những người có đức tin.} (Chương
12 – Yusuf, câu 111).
Quí
đồng đạo thân hữu!
Như
vậy, giáo luật khuyến khích các tín đồ Muslim chúng ta nhịn chay ngày này để tạ
ơn Allah, Đấng Tối cao và Ân phúc. Bởi quả thật, Nabi Musa đã
nhịn chay ngày này để tạ ơn Allah, và Nabi của chúng ta, Muhammad,
cũng đã nhịn chay ngày này và quy định cho các tín đồ của Người nhịn chay nó.
{Há
Ngươi (Muhammad) đã nghe câu chuyện của Musa hay chưa? Khi Thượng Đế của Y gọi
Y nơi thung lũng “Tuwa” linh thiêng: “Hãy đi gặp Fir’aun, quả thật hắn đã thực
sự vượt quá mức tội ác. Hãy bảo hắn: “Há ngài muốn được tẩy sạch tội lỗi chăng.
Tôi sẽ hướng dẫn ngài đến với Thượng Đế của Ngài hầu ngài có lòng sợ Allah”.
Nhưng khi Musa trưng cho hắn thấy phép lạ vĩ đại thì hắn phủ nhận và bất tuân,
hăn quay lưng bỏ đi, cố gắng tìm cách chống lại Allah. Hắn đã tập trung dân
chúng và tuyên bố: “Ta mới là Đấng Tối cao của các ngươi”. Thế là, Allah bắt
phạt hắn bằng hình phạt của Đời Sau và đời này. Quả thất, trong sự việc đó là
một bài học cảnh cáo cho những biết kính sợ Allah.} (Chương
79 – Anna-zi’at, câu 15 – 26).
Cầu
xin Allah ban phúc lành cho tôi và cho tất cả các anh em đồng đạo qua kinh
Qur’an thiêng liêng và vĩ đại, xin Ngài hãy ban phúc lợi cho tôi và cho tất cả
các anh em đồng đạo qua những răn dạy và hướng dẫn quí giá từ các Lời mặc khải
của Qur’an.
Tôi
nói những lời mà các đồng đạo đang nghe, tôi cầu xin Allah tha thứ tội lỗi cho
tôi và cho tất cả các tín đồ Muslim, xin Ngài hãy tha thứ cho họ bởi quả thật
Ngài là Đấng hằng tha thứ và Nhân từ.
Khutbah thứ hai
Mợi
lời ca ngợi và tán dương kính dâng lên Allah về những ân huệ và hồng phúc Ngài
ban cho, và xin tạ ơn Ngài về sự che chở và phù hộ. Và tôi chứng nhận không có
Thượng Đế đích thực nào khác ngoài Allah, chỉ có Ngài là Thượng Đế duy nhất
không có đối tác cùng Ngài, và tôi chứng nhận Muhammad e là
người bề tôi và là vị Thiên sứ của Allah, một vị truyền bá và dẫn dắt nhân loại
đến với sự hài lòng của của Allah.
Cầu
xin Allah ban nhiều bằng an và phúc lành cho Người e,
gia quyến của Người và các bạn đạo của Người cùng với những ai đi theo con
đường tốt đẹp của họ cho đến Ngày Phán xét cuối cùng.
Quí
đồng đạo thận hữu!
Chúng
ta hãy cố gắng hoàn tất hoàn thành việc nhịn chay của ngày A’shu-ra này, một
ngày thiêng liêng và ân phước, ngày mà Allah sẽ bôi xóa tội lỗi của năm vừa
qua, ngày mà Nabi e của chúng ta đã nhịn chay trong thời
ngu muội trước Islam và trong thời sau Islam.
Và nhịn chay ngày A’shu-ra, theo lời của học giả Ibnu Al-Qayyim, được chia làm ba cách:
*
Nhịn chay ba ngày: ngày mồng chín, mồng mười và mười một. Và đây là nhịn chay
mang cả ý nghĩa nhịn chay ba ngày của tháng Muharram, nhịn chay mà nó tốt hơn
tất cả các ngày nhịn chay sau Ramadan, hơn nữa, nhịn chay ba ngày như vậy sẽ có
sự khác biệt với những người Kinh sách trong việc nhịn chay của họ, và một điều
nữa là nhịn như vậy chắc chắn chúng ta sẽ đạt được ân phước của ngày A’shu-ra
một cách kiên định không có sự ngờ vực.
*
Nhịn chay hai ngày: ngày mồng chín và ngày mồng mười, bởi vì Nabi đã
ước ao có thể được nhịn chay như vậy nhưng Người đã không có cơ hội.
*
Nhịn chay chỉ một ngày mồng mười duy nhất để đạt được sự bôi xóa tội lỗi của
năm vừa qua.
Quí
đồng đạo thân hữu!
Chúng
ta hãy Salawat cho Nabi của chúng ta, Muhammad bin Abdullah thật
nhiều và thật nhiều.
Lạy
Thượng Đế, xin Ngài hãy ban bằng an và phúc lành cho Nabi của chúng con,
Muhammad, và xin Ngài hài lòng với các vị Khalif chính trực, những người đã
lãnh đạo một cách công bằng và liêm chính: Abu Bakr, Umar, Uthman, Ali cùng với
các vị Sahabah của Người.
Lạy
Thượng Đế, xin Ngài hãy thứ tội lỗi cho những người Muslim nam và nữ, những
người có đức tin nam và nữ, những người còn sống cũng như những người đã chết,
xin Ngài hãy tha thứ tội lỗi cho những thân của chúng con đã chết và những
người thân của các tín đồ Muslim đã chết, xin Ngài hãy củng cố và là vững mạnh
tôn giáo Islam và các tín đồ Muslim, và xin Ngài hãy hạ thấp sự đa thần và
những kẻ thờ đa thần.
Này
hỡi những bề tôi của Allah!
{Quả
thật, Allah truyền lệnh thi hành công lý, phải làm điều thiện và bố thí cho
người ruột thịt, hãy ngăn cản những điều đồi bại, tội lỗi, nghịch đạo và ác
đức, Ngài dạy bảo các ngươi mong rằng các ngươi biết lưu nhớ.} (Chương
16 – Annahl, câu 90).
Hãy tụng niệm Allah, Đấng Vĩ Đại, Tối Cao, rồi Ngài sẽ nhớ đến các ngươi, hãy tạ ơn Ngài về những ân huệ và hồng phúc của Ngài rồi Ngài sẽ ban thêm cho các ngươi, và sự tụng niệm Allah là điều lớn nhất và Allah luôn biết rõ những gì các ngươi làm.!!!