1. Nước sạch là nước không bị chuyển đổi một trong ba tính chất sau: màu nước - vị nước - mùi nước.
Nước sạch là nước không đổi màu, mùi và vị |
Một khi đã bị chuyển đổi một trong ba tính chất
trên vì lý do vật dơ rơi vào thì nước đó dơ cho dù ít hay nhiều.
Còn
nếu nước không bị chuyển đổi mặc dù có vật dơ trong nước thì là vẫn nước sạch
cho dù ít hơn qullatain (tức khoảng 160,5 lít) hoặc nhiều hơn, tóm lại nước bị
phụ thuộc vào sự chuyển đổi chứ không phụ thuộc vào sự nhiều hay ít. Câu nói của
trường phái Imam Malik, được Shaikh Ibn Taimiyah đồng nhất và Shaikh Ibn Baz lựa
chọn.
Bằng chứng:
Ông Abu Sa-id
thuật lại lời Nabi : "Quả thật, nước sạch là nước không bị vật (chất)
khác làm dơ." Hadith do Al-Tirmizy, Nasay ghi lại và được Imam Ahmad xác
thực.
Và
tất cả Ulama thống nhất rằng khi vật dơ rơi vào nước làm cho nước bị chuyển đổi
thì nước đó bị dơ dù ít hay nhiều.
2. Nước chỉ có hai loại: nước sạch và nước dơ. Ý kiến này được Shaikh Ibn Taimiyah lựa chọn và Shaikh Al-Sa'dy đồng nhất.
Nước
sạch: là nước nguyên thủy tự nhiên Allah tạo ra.
Nước
dơ: là nước bị chuyển đổi một trong ba tính chất của nước (màu – mùi – vị) vì bị
chất dơ rơi vào.
3. Người trong tình trạng Junụp (bắt buộc tắm theo giáo lý) không được phép tắm trong nước đứng yên không chảy như: giếng, hồ...
Bằng chứng:
Ông
Abu Hurairoh thuật lại lời Nabi:
"Không ai được phép tắm trong nước đứng yên không chảy trong tình trạng
Junụp (tắm theo giáo lý)." Hadith do Muslim ghi lại.
Còn
tiểu tiện và đại tiện trong nước đứng yên không chảy thì càng bị cấm hơn.
Đàn ông được phép tắm trong nước đã bị phụ nữ
tắm và phụ nữ cũng thế được phép tắm trong nước đã bị đàn ông tắm.
Bằng chứng:
Ông
Ibn Abbas thuật lại: "Nabi tắm nước đã bị bà Maymunah tắm." Hadith
do Muslim ghi lại.
Và
từ đường truyền khác của Os-hap Al-Sunan: vợ của Nabi tắm trong bồn tắm, sau đó
Nabi đến tắm thì vợ Người nói: "Tôi
tắm trong tình trạng Junụp." Nabi
đáp: "Còn nước thì không bị Junụp." Hadith được Shaikh
Al-Albany xác thực trong Irwá Al-Golil 1/64.
Nước
bọt của chó là dơ bẩn, vì thế, khi bị chó liếm vào vật dụng hằng ngày như:
chén, dĩa, thùng, thau, nồi... bắt buộc phải đổ bỏ tất cả những gì còn lại trong
vật dụng đó. Sau đó rửa bảy lần ở lần đầu tiên rửa bằng đất trộn với nước kế tiếp
rửa thêm sáu lần nước.
Cách
rửa này chỉ dành riêng khi bị chó liếm ngoài ra thì rửa bình thường.
Bằng chứng:
Ông Abu Hurairoh thuật lại lời Nabi: "Cách tẩy rửa vật dụng khi bị chó liếm là rửa bảy lần ở lần đầu tiên rửa bằng đất." Hadith do Muslim ghi lại.
Còn
cơ thể chó thì sạch không dơ bởi vì chất dơ bẩn chỉ có trong tuyến nước bọt,
phân và nước tiểu của chó mà thôi. Đây là câu nói của Imam Abu Hanifah và Shaikh
Ibn Taimiyah đồng nhất.
Dựa
vào câu nói trên: ai chạm vào cơ thể chó thì không bị hư nước Wuđụa và cũng
không bắt buột phải rửa tay. Bởi vì, vào thời Nabi chó đi ra đi vào trong Masjid vậy mà
Nabi cũng như bằng hữu của Người không
chú ý đến sự va chạm của chó. Nếu sự va chạm đó làm dơ bẩn là Nabi đã giải thích cho biết rồi, đặc biệt sự giải
thích không được phép chậm trể trong lúc cần thiết.
Nước
bị chó liếm vào mà không bị chuyển đổi thì là nước sạch, đây là câu nói của
Imam Malik, còn khi bị chuyển đổi thì là nước dơ.
Bằng chứng:
Ông
Abu Sa-id thuật lại lời nói Nabi : "Quả thật, nước sạch là nước không bị vật
khác làm dơ." Hadith do Al-Tirmizy ghi lại.
Và
có thể nhận biết nước bọt của chó có trong nước hay không ? nếu có là xuất hiện
chất nhờn tạo bọt trên mặt nước hoặc có mùi để phân biệt rõ ràng.
Còn nếu bị chó liếm vào chén, dĩa hoặc vật dụng
nho nhỏ thì tốt nhất nên cho là dơ.
Nước bọt của mèo thì sạch. Kể cả những vật dụng
bị mèo liếm cũng không bị dơ, đây là câu nói của đại đa số Ulama.
Bằng chứng:
Ông
Abu Qotadah thuật lại lời Nabi r nói về
mèo: "Nước bọt của nó không bị dơ, bởi vì nó sống xung quanh các bạn."
Hadith do Ahlus Sunan ghi lại, được Shaikh Ibn Baz xác thực trong phần chú
thích của Bulụa Al-Marom 1/61.
Cách
tẩy rửa chất dơ rất đa dạng phụ thuộc vào từng loại chất dơ mà áp dụng cách tẩy
rửa cho phù hợp: có khi tẩy rửa bằng nước cách này thông dụng, có khi bằng gió
hoặc bằng ánh nắng mặt trời hoặc bằng đất giống như chất dơ dính vào đế giày, đế
dép, có khi xả nước bớt đi hoặc thêm nước sạch vào cho đến khi không còn chất
dơ nữa cách này có thể áp dụng khi cần sử dụng nước đó tiếp tục. Và có thể áp dụng
những cách tẩy rửa hiện đại hơn đến khi sạch mới thôi.
Bằng chứng:
Ông Anas bin Malik kể lại câu chuyện người Arập du mục đái trong Masjid vậy mà Nabi chỉ ra lệnh xối một thùng nước lên nước tiểu. Hadith do Al-Bukhory và Muslim ghi lại.
Bằng chứng: cho sự tẩy rửa bằng đất.
Có
người phụ nữ thuộc dòng họ Abdul Ashhal nói với Nabi: con đường dẫn đến Masjid
của chúng tôi rất dơ nhất là khi trời đổ mưa, vậy chúng tôi phải làm sao ?
Nabi đáp: "Không phải con đường sau
nó sạch sẽ hơn sao ?" đúng rồi, người phụ nữ đáp. Nabi tiếp: "Vậy phần đất sạch sẽ tẩy chất dơ
đó." Hadith do Abu Dawud ghi lại, hadith được Shaikh Al-Albany xác thực
trong Mishkah Al-Masobeeh hadith số 512.
Phần
cơ thể bị chặt đứt khỏi động vật đang sống là cấm dùng bởi vì đã trở thành xác
chết ngoại trừ lông thì sạch được phép sử dụng bởi vì có lợi.
Bằng chứng:
Ông
Abu Waqid Al-Laithy thuật lại lời nói
Nabi : "Những phần bị chặt đứt khỏi cơ thể động vật đang sống là xác chết."
Hadith do Abu Dawud và Tirmizy ghi lại, được Shaikh Ibn Baz xác thực trong phần
chú thích của Bulụa Al-Marom 1/65.
Xác
chết động vật được chia làm hai loại (ngoại trừ động vật biển bởi vì tất cả động
vật biển điều được phép dùng còn những động vật không có máu như: ruồi, muỗi...
sẽ được giải thích kỷ hơn ở câu số 27 còn xác con heo thì cấm sử dụng trong mọi
hoàn cảnh dù sống hay chết.)
a)
Những gì thuộc chất sừng là sạch như: răng hàm, xương, lông mã... câu nói của
trường phái Imam Abu Hanifah, được Shaikh Ibn Taimiyah lựa chọn và được cho là
câu nói của đa số những nhà Ulama tiền bối.
Bằng chứng:
Ông
Ibn Abbaas t kể: Nabi đi ngang qua con
trừu chết rồi nói: "Tại sao các bạn không sử dụng da của con trừu này
?" Những bạn hữu đáp: vì nó đã chết. Nabi tiếp: "Chỉ bị cấm ăn mà
thôi." Hadith do Al-Bukhory và Muslim ghi lại.
Shaikh
Ibn Taimiyah nói: "...qua đó lý do xác chết động vật bị cho là dơ bởi vì
máu bị ứ động trong xác còn những động vật không có máu khi chết không bị ứ động
máu thì sẽ không bị dơ. Vậy xương và những gì tương tự không bao giờ dơ."
Trích từ Al-Fatawa 21/99.
b)
Tất cả Ulama cho rằng những gì ở thể đặc như: thịt, máu, gân là những phần dơ.
Trích từ Al-Majmụa 1/291.