Được phép khóc thương cho người chết nhưng tránh thái quá.
Hadith
916: Ông Ibnu Umar thuật lại rằng Thiên Sứ của Allah
(saw) đi thăm ông Sa’ad bin Ubadah lúc ông bệnh nặng, đi cùng
với Người là ông Abdurrahman bin Awf, Sa’ad bin Abu Waqaass và Abdullah bin
Mas’ud. Thiên Sứ của Allah đã khóc. Khi mọi người thấy Người khóc họ cũng khóc.
Thiên Sứ của Allah nói:
“Các ngươi
không nghe sao? Quả thật, Allah không trừng phạt bởi việc khóc của đôi mắt hoặc
bởi nỗi buồn của trái tim mà Ngài trừng phạt hoặc thương xót bởi cái này (rồi
Người đưa tay chỉ chiếc lưỡi của mình).” (Albukhari, Muslim).
* Bài học từ Hadith
- Hadith là bằng chứng khẳng định được phép khóc thương cho
người chết bởi vì đó là cảm xúc tự nhiên của đôi mắt và trái tim.
- Hadith chỉ cấm
khóc kèm theo những hành động thái quá như xé áo, bứt tóc, vật vã, gào thét,
than thở, ... tất cả là hành động Niyahah bị cấm đoán trong Islam.
Hadith
917: Ông Usamah bin Zaid thuật lại rằng Thiên Sứ của Allah (saw) bồng đứa con
trai của Người và ôm vào lòng khi nó đã chết. Lúc đó, đôi mắt của Thiên Sứ tuôn
dòng lệ. (Nhìn thấy hình ảnh đó), ông Sa’ad nói với Người: Thưa Thiên Sứ của
Allah, đây là gì? (Ý nói sao Người lại khóc?). Thiên Sứ của Allah (saw) nói:
“Đây là tình
thương mà Allah Tối Cao đã đặt nó trong trái tim của đám bề tôi của Ngài. Quả
thật, Allah chỉ yêu thương những bề tôi nào của Ngài có lòng yêu thương.” (Albukhari, Muslim).
* Bài học từ Hadith
- Hadith là bằng chứng rõ ràng rằng người tín đồ Muslim được
phép khóc thương tiếc cho người chết bởi đó là cảm xúc tự nhiên mà Allah đã đặt
trong trái tim của mỗi con người. Tuy nhiên, không được phép phép khóc kèm theo
những hành động thái quá dưới hình thức Niyahah.
Hadith
918: Ông Anas bin Malik thuật lại rằng Thiên Sứ của Allah (saw) vào thăm con
trai của Người, Ibrahim, lúc Ibrahim thở lần cuối. Khi ấy, đôi mắt của Thiên Sứ
tuôn dòng lệ. Ông Abdurrahman bin Awf nói với Người: Người là Thiên Sứ của
Allah mà? (Ý nói sao Người lại khóc?). Thiên Sứ của Allah (saw) nói:
“Này Ibnu
Awf, đó là tình thương. Quả thật, đối mắt biết khóc, trái tim biết buồn, và Ta
không nói ngoài những gì Thượng Đế của Ta hài lòng. Quả thật, Ta phải chia tay
con hỡi Ibrahim!” (Albukhari).
* Bài học từ Hadith
- Hadith cho thấy rằng việc thể hiện cảm xúc như khóc, buồn,
đau thương là điều hiển nhiên rất đỗi bình thường của con người. Đó không phải
là điều Islam cấm đoán mà sự cấm đoán là ở việc thái quá trong biểu hiện cảm
xúc, bởi khi đó nó không còn là sự kiên nhẫn chịu đựng, không còn là sự chấp nhận
sự an bài của Allah.