Chương 22: Sự Khuyên Răn
Allah, Đấng Tối Cao
phán:
{Quả thật, chỉ những người có đức tin mới là
anh em của nhau.} (Chương 49 – Al-Hujurat, câu 10).
Allah (swt) phán khẳng định rằng những người có đức tin là anh em của
nhau, điều đó muốn nhấn mạnh rằng phải có sự khuyên răn nhau giữa anh em đồng đạo.
Allah, Đấng Tối Cao phán thông điệp về lời của Nabi Nuh:
{.. và Ta là người khuyên răn và chỉ bảo cho
các ngươi ..} (Chương 7 – Al-A’raf, câu 62).
Allah, Đấng Tối Cao phán thông điệp về lời của Nabi Hud:
{.. và Ta chính là người khuyên răn và chỉ bảo
đáng tin cho các ngươi.} (Chương 7 – Al-A’raf, câu 68).
Một số học giả
nói: Biểu hiện của sự khuyên nhủ có ba: trái tim đồng cảm và đau buồn cho những
biến cố của người Muslim, hết lòng khuyên răn, và nhiệt tình chỉ bảo họ đến với
điều tốt đẹp thậm chí phải bị họ thù ghét.
Hadith 183: Ông Abu
Ruqoiyah Tameem bin Aws Adda-ri thuật lại rằng Thiên sứ của Allah (saw) nói:
“Đạo
là sự khuyên răn”.
Các vị Sahabah
nói: Sự khuyên răn cho ai?
Người nói:
“Cho Allah, cho Kinh sách của Ngài, cho Thiên
sứ của Ngài, cho các vị Imam của những người Muslim, và cho toàn thể quần chúng
tín đồ Muslim” (Muslim).
* Giải thích một số nội dung:
Sự khuyên răn
là nền móng và kết cấu của tôn giáo.
- Sự khuyên
răn dành cho Allah (swt):
đức tin nơi Ngài, phủ nhận việc làm Shirk với Ngài, mô tả Ngài với những thuộc
tính hoàn mỹ, chấp hành và thực thi theo mệnh lệnh của Ngài, tránh những điều
trái lệnh Ngài, yêu thương và thù ghét vì Ngài, và tạ ơn ân huệ của Ngài.
- Sự khuyên
răn dành cho Kinh sách của Ngài: đức tin nơi Qur’an, đọc và làm theo Qur’an.
- Sự khuyên
răn dành cho Thiên sứ của Ngài (saw): tin nơi Người, tuân thủ theo Người và giúp đỡ con đường
Sunnah của Người.
- Sự khuyên
răn dành cho các vị Imam của những người Muslim: ủng hộ và giúp đỡ họ trên điều
đúng và chân lý, phục tùng và nghe theo lệnh của họ, nhắc nhở và lưu ý họ về những
điều sai trái và chưa đúng, tránh rời bỏ họ, và thường xuyên cầu nguyện cho họ.
- Sự khuyên
răn dành cho toàn thể quần chúng tín đồ Muslim: khuyên nhủ, chỉ bảo, hướng dẫn
họ đến với điều lẽ phải, đúng đắn và chân lý cho cuộc sống thế tục và tôn giáo
của họ, giúp đỡ họ và che đậy việc lầm lỡ của họ, kêu gọi họ đến với điều thiện
tốt và ngoan đạo, và ngăn cản họ làm điều sai trái và tội lỗi.
* Bài học từ Hadith:
- Hadith khẳng
định bản chất của tôn giáo, đó là sự khuyên răn lẫn nhau.
- Hadith kêu gọi
mỗi tín đồ Muslim phải luôn quan tâm đến nhau và thường xuyên khuyên bảo nhau,
có như thế thì mỗi cá nhân tín đồ mới được cải thiện, có như thế thì tập thể xa
hội Islam mới được hoàn thiện theo hướng tốt đẹp, như Allah (swt) đã phán:
{Và hãy nhắc nhở, bởi quả thật sự nhắc nhở
mang lại lợi ích cho những người có đức tin} (Chương 51 – Azd-Zdariyat, câu 55).
Hadith 184: Ông Jabir bin Abdullah thuật lại,
nói: Tôi đã giao ước với Thiên sứ của Allah (saw) về việc chấp
hành bổn phận lễ nguyện Salah, đóng Zakah và khuyên răn mỗi tín đồ Muslim. (Hadith
do Albukhari, Muslim ghi lại).
* Bài học từ Hadith:
- Hadith khẳng
định tầm quan trọng của việc khuyên răn và chỉ bảo nhau trong cộng đồng tín đồ
Muslim.
- Hadith cũng
khẳng định việc khuyên răn và chỉ bảo nhau là nghĩa vụ bắt buộc cho mỗi cá nhân
tìn đồ Muslim.
Hadith 185: Ông Anas bin
Malik thuật lại rằng Thiên sứ của Allah (saw) nói:
“Không ai trong các ngươi hoàn thiện đức tin
cho đến khi nào y yêu thương người anh em đồng đạo của y giống như y yêu thương
chính bản thân mình.” (Albukhari, Muslim).
* Bài học từ Hadith:
- Điều kiện để đức tin Iman đạt đến đỉnh hoàn thiện là người Muslim phải biết yêu thương người anh em đồng đạo của mình giống như y yêu thương chính bản thân. Và một trong những yếu tố thể hiện tình yêu thương đó là hết lòng khuyên răn và chỉ bảo người anh em của mình để họ hướng đến những điều tốt đẹp cho cuộc sống thế gian cũng như cuộc sống cõi Đời Sau.