Allah, Đấng Tối Cao phán:
{Hãy nói: “Hỡi các bề
tôi của TA! Những ai đã làm cho tâm hồn mình vướng tội thì chớ nên tuyệt vọng về
Đức Khoan dung của Allah. Chắc chắn Allah sẽ tha thứ mọi tội lỗi. Quả thật,
Ngài là Đấng Hằng tha thứ, rất mực Khoan dung.} (Chương 39 –
Azzumar, câu 53).
Câu Kinh kêu gọi người bề tôi hướng về Allah (swt) bằng niềm hy vọng. Cho dù người
bề tôi có làm tội lỗi nhiều như thế nào thì Allah (swt) vẫn mở rộng tấm lòng nhân từ nơi
Ngài tha thứ cho y với một điều kiện duy nhất: y biết quay về thành tâm sám hối
với Ngài.
Allah, Đấng Tối Cao phán:
{TA (Allah) bắt phạt họ như thế vì tội vô đức
tin và phụ ân. Và chẳng phải TA chỉ trừng phạt những kẻ vô đức tin và vong ân?} (Chương 34 – Saba’, câu 17).
Câu Kinh muốn
nhắc nhở những người có đức tin rằng Ngài chỉ bắt phạt những kẻ vô đức và luôn
phụ ơn Ngài còn đối những ai có đức tin nơi Ngài và luôn biết ơn Ngài thì Ngài
sẵn sàng tha thứ nếu họ biết ăn năn hối cải cho lỗi lầm của họ.
Allah, Đấng Tối Cao phán:
{Quả thật chúng tôi được (Thượng Đế của
chúng tôi) mặc khải (cho biết) sự trừng phạt là dành cho kẻ phủ nhận và quay mặt
bỏ đi.} (Chương 20 – Ta-ha, câu 48).
Allah, Đấng Tối Cao phán:
{Và lòng nhân từ của
TA bao trùm tất cả mọi thứ.} (Chương 7 –
Al-A’raaf, câu 156).
Hadith 411: Ông Uba-ah bin
Samit t thuật lại rằng Thiên sứ của Allah (saw) nói:
“Ai chứng nhận không có Thượng Đế nào khác
ngoài Allah duy nhất, Đấng không có đối tác ngang vai; chứng nhận Muhammad là
người bề tôi và là Thiên sứ của Ngài; chứng nhận Ysa là người bề tôi của Allah,
là vị Thiên sứ của Ngài, là lời phán của Ngài đã phán cho Maryam, và là linh
hôn từ nơi Ngài; chứng nhận Thiên Đàng là sự thật và Hỏa Ngục là sự thật; Allah
sẽ thu nhận y vào Thiên Đàng theo việc làm của y.” (Albukhari, Muslim).
* Bài học từ Hadith
- Hadith khẳng định rằng ai chết trên đức tin Iman và trên
những đại tôi không làm y bị trục xuất khỏi đức tin Iman (vẫn là người có đức
tin) thì hoặc là y sẽ được vào Thiên Đàng ngay từ lúc ban đầu hoặc sẽ được vào
sau khi trở ra từ Hỏa Ngục. Tất cả các sự việc đó đều phụ thuộc vào ý muốn của
Allah (swt).
- Hadith khẳng
định rằng người có đức tin làm điều tội lỗi sẽ không ở trong Hỏa Ngục đời đời
kiếp kiếp mà sẽ được trở ra sớm hay muộn tùy theo tội lỗi của họ.
Hadith 412: Ông Abu Zdar thuật
lại rằng Thiên sứ của Allah (saw) nói:
“Allah, Đấng Tối Cao phán: Ai mang đến một điều
tốt y sẽ được ban cho mười điều tốt giống như vậy và TA sẽ thêm nữa, còn ai
mang đến một điều xấu y sẽ nhận một điều xấu tương tự hoặc TA sẽ tha thứ cho y;
ai đến gần TA bằng một gang tay TA sẽ đến gần y một khuỷu tay, ai đến gần TA bằng
một khuỷu tay TA sẽ đến gần y một sải tay, ai đi bộ đến với TA TA sẽ chạy đến với
y, và ai trình diện TA với cả trái đất tội lỗi nhưng không Shirk với TA bất cứ
điều gì thì TA sẽ gặp y với một sự tha thứ giống như thế.” (Muslim).
* Bài học từ Hadith
- Hadith kêu gọi người tín đồ hy vọng và tham lam đến lòng
nhân từ ở nơi Allah (swt)
và chớ tuyệt vọng trước đức khoan dung của Ngài.
- Một việc tốt
được nhận mười điều tốt tương tự chỉ là mức thấp nhất của việc nhân thêm ân phước
ở nơi
Allah (swt) bởi có một Hadith khẳng định rằng Allah (swt) nhân thêm tới bảy trăm lần và nhiều hơn nữa theo ý muốn
của Ngài.
Hadith 413: Ông Jabir thuật lại:
Một người đàn ông dân sa mạc đến gặp Thiên sứ của Allah (saw), nói: Thưa
Thiên sứ của Allah, hai điều chắc chắn phải đối mặt là gì? Người
(saw) nói:
“Ai chết đi không Shirk với Allah bất cứ điều
gì thì sẽ vào Thiên Đàng còn ai chết đi Shirk với Allah một điều gì đó thì sẽ
vào Hỏa Ngục.” (Muslim).
* Bài học từ Hadith
- Quả thật, tất các các học giả Islam đều đồng thuận rằng
người làm tội sẽ không đời đời kiếp kiếp trong Hỏa Ngục nếu như y chết trên đức
tin Iman, còn người vô đức tin thì phải đời đời kiếp kiếp ở trong Hỏa Ngục
không có ngày trở ra.
Hadith 414: Ông Anas bin Malik thuật
lại: Có lần Thiên sứ của Allah và Mu’azd cùng cưỡi trên một con vật cưỡi,
Mu’azd ở đằng sau Người, Người (saw) nói: “Này Mu’azd!”. Mu’azd trả lời: Vâng có tôi Thưa
Thiên sứ của Allah. Người (saw) nói: “Này Mu’azd!”. Mu’azd trả lời: Vâng có tôi Thưa
Thiên sứ của Allah. Thiên sứ của Allah (saw) lại nói: “Này Mu’azd!” trả lời: Vâng có tôi Thưa Thiên sứ
của Allah. Thiên sứ của Allah (saw) nói:
“Bất cứ người bề tôi nào trung thực chứng nhận
rằng không có Thượng Đế đích thực nào khác và Muhammad là người bề tôi và là vị
Thiên sứ của Ngài thì chắc chắn Allah sẽ ngăn y vào trong Hỏa Ngục”.
Mu’azd nói:
Thưa Thiên sứ của Allah, tôi có nên báo
tin vui này cho dân chúng biết không?
Thiên sứ của
Allah (saw) nói:
“Như
thế sợ mọi người sẽ ỷ lại”.
Ông Mu’azd đã nói cho biết thông tin này sau khi Thiên sứ
của Allah (saw) qua đời vì sợ mang tội che giấu kiến thức. (Hadith do
Albukhari và Muslim ghi lại).
* Bài học từ Hadith
- Hadith khẳng định đức tin Iman là yếu tố giúp một người
thoát khỏi Hỏa Ngục hoặc không bị trừng phạt trong đó đời đời.
- Hadith cho
thấy được phép giữ im lặng trước một thông tin về kiến thức giáo lý nào đó nếu
như nội dung thông tin đó hạn chế với một nhóm người nào đó hoặc có một thông
tin khác tốt hơn.
- Ông Mu’azd nói ra cho mọi người biết thông tin mà Thiên sứ
của Allah (saw) có ý không muốn cho ông nói là bởi vì ông sợ bản thân
mình phạm vào tội che giấu kiến thức giáo lý.
Hadith 415: Ông Abu Huroiroh hoặc
ông Abu Sa’eed Al-Khudri thuật lại: Vào ngày đánh trận Tabuk, mọi người cảm thấy
đói, họ nói: Thưa Thiên sứ của Allah, phải chi Người cho phép chúng tôi giết thịt
một con lạc đà (chuyên chở nước) trong số lạc đà của chúng ta để chúng ta dùng
bữa và tận dụng mỡ của nó. Thiên sứ của Allah (saw) nó: “Các người hãy làm đi!”. Nhưng ông Umar đến
và nói: Thưa Thiên sứ của Allah, nếu Người làm vậy thì sẽ làm giảm đi số lượng
con vật vận chuyển, Người nên kêu gọi họ cùng nhau mót những gì còn sót lại từ
lương thực mà họ mang theo rồi Người cầu xin Allah ban Barakah cho họ trên những
thứ còn sót lại đó, hy vọng Allah sẽ ban Barakah cho họ. Vậy là Thiên sứ của
Allah (saw) đồng ý. Người
bảo mang đến cho Người một tấm da và Người trải nó xuống đất rồi Người bảo mỗi
người mang đến những gì còn dư lại từ nguồn lương thực của mình. Có người mang
đến một bụm ngô, có người mang đến một bụm chà là khô, có người mang đến một miếng
gì đó cho đến khi trên tấm da là một mớ thức ăn thì Thiên sứ của Allah (saw) cầu nguyện
xin Allah (swt) ban cho Barakah.
Sau đó Người (saw) nói:
“Các ngươi hãy đi
lấy vật dụng đựng thức ăn của các ngươi đến đây!”.
Tất cả mọi người
đi lấy vật dụng đựng thức ăn đến và nhận thức ăn từ nơi Người, không một vật dụng
dựng thức ăn nào trong doanh trại lại không đầy ắp thức ăn. Tất cả đoàn quân đều
ăn đến no nê và thức ăn vẫn còn thừa lại. Sau đó, Thiên sứ của Allah (saw) nói:
“Ta
chứng nhận không có Thượng Đế đích thực nào khác ngoài Allah và Ta chính là vị
Thiên sứ của Allah, bất kỳ người bề tôi nào trở về trình diện Allah với hai điều
đó một cách không nghi ngờ thì sẽ được vào Thiên Đàng.” (Muslim).
* Bài học từ Hadith
- Hadith cho thấy sự lễ phép của các vị Sahabah đối với
Thiên sứ của Allah (saw) khi mà họ luôn xin phép Người về những gì họ muốn làm.
- Hadith cũng
cho thấy rằng một tập thể đều cần phải bầu một người hướng dẫn và chỉ đạo.
- Hadith khẳng
định phép màu chứng minh sứ mạng của Thiên sứ (saw), và sự việc thức ăn được gia tăng nhiều thêm diễn ra nhiều
hơn một lần.
- Hadith khẳng
định lời Shahadah là niềm hy vọng được vào Thiên Đàng với điều kiện phải nói bằng
đức tin và lòng trung thực.
Hadith 416: Ông Itban bin Malik,
một trong những vị Sahabah có mặt trong trận Badr, thuật lại: Tôi thường dẫn lễ
nguyện Salah cho dòng họ Salim của tôi. Giữa chỗ tôi và chỗ họ có một thung
lũng cứ mỗi khi mưa xuống là tôi khó có thể đi đến Masjid của họ. Thế là tôi đến
gặp Thiên sứ của Allah (saw) thưa với Người: Quả thật mắt tôi rất yếu, còn cái thung
lũng giữa tôi và dòng họ của tôi trở thành dòng lũ khi mưa xuống, tôi không thể
đến với họ. Bởi thế, tôi mong Người sẽ đến dâng lễ nguyện Salah tại nhà tôi để
tôi lấy chỗ đó làm chỗ dâng lễ nguyện Salah. Thiên sứ của Allah (saw) nói: Được, Ta
sẽ làm thế. Sáng hôm sau, khi mặt trời đã lên cao, Thiên sứ của Allah (saw) cùng với Abu
Bakr đến. Người xin phép tôi vào nhà và tôi đã cho phép Người. Sau khi Người
vào thì Người liền hỏi:
“Ngươi thích Ta dâng lễ Salah cầu nguyện cho
ngươi ở chỗ nào trong nhà của Người?”.
Thế là tôi chỉ
cho Người chỗ mà tôi muốn Người dâng lễ nguyện Salah. Người đứng Takbir rồi
chúng tôi đứng thành hàng phía sau Người, Người thực hiện hai Rak’at rồi cho
Salam, chúng tôi cho Salam cùng với Người. Tôi đã giữ Người lại cho bữa ăn mà
tôi đã chuẩn bị cho Người. Nghe Thiên sứ của Allah ở trong nhà tôi thì một số
người dân xung quanh đến khiến nhà của tôi trở nên đông hơn. Rồi bổng có một
người bảo: Malik đang làm gì sao tôi không thấy y. Một người lên tiếng: Đó là một
kẻ Muna-fiq, Allah và Thiên sứ của Ngài không yêu thương y. Liền lúc đó, Thiên
sứ của Allah (saw) nói:
“Ngươi đừng nói như thế, chẳng lẽ ngươi không
thấy y đã nói không có Thượng Đế nào khác ngoài Allah với mong muốn vì sắc diện
của Allah hay sao?”.
Người đàn ông
đó nói: Allah và Thiên sứ của Ngài biết rõ hơn hết, còn chúng tôi, thề bởi
Allah, chúng tôi không thấy bất cứ biểu hiện nào ở nơi y ngoài biểu hiện của những
kẻ Muna-fiq.
Thiên sứ của
Allah (saw) nói:
“Quả thật, Allah đã nghiêm cấm Hỏa Ngục chạm đến
người nào nói La ila-ha illollo-h vì sắc diện của Allah.” (Albukhari, Muslim).
* Bài học từ Hadith
- Hadith cho thấy được phép lấy một chỗ nào đó trong nhà
làm nơi lễ nguyện Salah, và lễ nguyện Salah nơi đó tốt hơn những chỗ khác trong
nhà.
- Hadith cho
thấy được phép để những người phúc đức và ngoan đạo dâng lễ nguyện Salah tại
nơi được chọn làm chỗ lễ nguyện Salah nhằm tăng thêm Barakah.
- Hadith khẳng
định được phép thực hiện lễ nguyện Salah tập thể đối với lễ nguyện Salah
Sunnah.
- Hadith khẳng
định ai nói La ila-ha illollo-h với tâm niệm vì Allah thì người có là người có
đức tin.
- Hadith dạy
các tín đồ rằng không được phép nghĩ xấu về những người có đức tin chỉ vì sự
nghi ngờ.
Hadith 417: Ông Umar bin
Al-Khattaab thuật lại: Có lần Thiên sứ của Allah (saw) đến chỗ những người bị bắt làm tù binh thì thấy một người
phụ nữ đang chạy qua lại tìm kiếm đứa con của mình, khi người phụ nữ thấy đứa
bé thì bà ta liền bế đứa bé và ôm nó vào lòng rồi cho nó bú. Thiên sứ của Allah
(saw) nói:
“Các ngươi có nghĩ rằng người phụ nữ này sẽ
ném đứa con của mình vào trong lửa không?”
Chúng tôi nói:
Thề với Allah, chắc chắn là không.
Thiên sứ của
Allah (saw) nói:
“Allah thương đám bề tôi của Ngài hơn cả người
phụ nữ này thương đứa con của mình.” (Albukhari, Muslim).
*
Bài học từ Hadith
- Hadith cho thấy lòng nhân từ và đức khoan dung của Allah (swt) dành cho đám bề
tôi của Ngài là vô bờ. Allah luôn muốn đám bề tôi của Ngài vào Thiên Đàng và
không hề muốn họ bị dày vào Hỏa Ngục. Allah (swt) ban cho đám bề tôi
nhiều cơ hội khác nhau cho những việc làm thiện tốt và luôn mở rộng vòng tay
đón họ quay về với Ngài.
Hadith 418: Ông Abu Huroiroh thuật
lại rằng Thiên sứ của Allah (saw) nói:
“Khi Allah tạo ra vạn vật, Ngài đã viết trong quyển Kinh nơi Ngài: ‘Quả thật, lòng nhân từ của TA vượt trên cả sự phẫn nộ của TA’ – Ngài viết điều này bằng chính tay của Ngài và Ngài đã lưu giữ nó nơi Ngài
bên trên Ngai Vương của Ngài.” (Albukhari, Muslim).
* Bài học từ Hadith
- Hadith cho thấy lòng nhân từ của
Allah (swt)
bao la và nhiều hơn sự phẫn nộ của
Ngài. Và một trong những điều mà con người chúng ta có thể nhìn thấy từ lòng
nhân từ bao la của Ngài là Ngài đã ban cấp bổng lộc cho cả những ai tuân lệnh
và những ai bất tuân Ngài, Ngài độ lượng cả với những ai vô đức tin nơi Ngài,
và Ngài luôn sẵn sàng đón nhận sự sám hối của những ai biết quay đầu về với
Ngài.
Hadith 419: Ông Abu Huroiroh thuật
lại:
Tôi đã nghe Thiên sứ của Allah (saw) nói:
“Allah tạo ra lòng nhân từ gồm có một trăm phần. Ngài đã giữ lại nơi Ngài
chín mươi chín phần và ban xuống trái đất một phần. Từ phần lòng nhân từ đó, mọi
sinh vật biết yêu thương lẫn nhau, đến cả con ngựa cũng biết nhấc chân của nó
lên khỏi con của nó vì sợ làm tổn hại con của mình”.
Trong một lời
dẫn khác:
“Quả thật Allah có cả thảy một trăm lòng nhân
từ. Ngài ban xuống cho loài Jinn, con người, động vật và côn trùng một lòng
nhân từ duy nhất. Với một lòng nhân từ này, mọi sinh vật biết yêu thương và khoan
dung lẫn nhau, và với nó thú dữ biết yêu thương con của chúng. Allah chừa lại
chín mươi chín lòng nhân từ để thương xót và khoan dung đám bề tôi của Ngài vào
Ngày Phục Sinh.” (Albukhari, Muslim).
Còn trong một
lời dẫn khác của riêng Muslim:
“Quả thật vào Ngày Allah tạo hóa trời đất,
Ngài đã tạo ra một trăm lòng nhân từ, mỗi lòng nhân từ phủ đầy trời đất. Ngài
đã ban xuống trái đất một lòng nhân từ, với nó người mẹ biết yêu thương và
khoan dung với đứa con mình, với nó thú dữ và chim chóc biết yêu thương và
khoan dung lẫn nhau. Rồi khi đến Ngày Phục Sinh, Ngài sẽ dùng toàn bộ lòng nhân
từ của Ngài.”
* Bài học từ Hadith
- Những Hadith trên khẳng định lòng nhân từ bao la cũng như
đức khoan dung vô hạn ở nơi Allah (swt) dành những người có đức tin nơi Ngài ở Ngày Sau.
- Hadith kêu gọi
những ai có đức tin phải luôn đặt niềm hy vọng nơi sự thương xót và đức khoan
dung của Allah, chớ tuyện vọng nơi lòng nhân từ và đức khoan dung nơi Ngài.
Hadith 420: Ông Abu Huroiroh thuật
lại rằng Thiên sứ của Allah (saw) nói:
“Một người bề tôi làm điều tội lỗi, y cầu nguyện:
lạy Allah, xin Ngài tha thứ cho tội lỗi của bề tôi. Allah, Đấng Tối Cao và Ân
Phúc phán: người bề tôi của TA làm điều tội lỗi nhưng y biết y có Thượng Đế tha
thứ tội lỗi và tội lỗi của y được xóa. Sau đó, người bề tôi đó lại làm điều tội
lỗi, y cầu nguyện: lạy Thượng Đế, xin Ngài tha thứ tội lỗi cho bề tôi. Allah, Đấng
Tối Cao và Ân Phúc phán: người bề tôi của TA làm điều tội lỗi nhưng y biết y có
Thượng Đế tha thứ tội lỗi và tội lỗi của y được xóa. Sau đó, người bề tôi đó lại
làm điều tội lỗi, y cầu nguyện: lạy Thượng Đế, xin Ngài tha thứ tội lỗi cho bề
tôi. Allah, Đấng Tối Cao và Ân Phúc phán: người bề tôi của TA làm điều tội lỗi
nhưng y biết y có Thượng Đế tha thứ tội lỗi và tội lỗi của y được xóa .. quả thật
TA đã tha thứ cho người bề tôi của TA, bởi thế, y cứ làm gì y muốn.” (Albukhari, Muslim).
* Giảng giải một số nội dung: “Bởi thế, y cứ làm gì y muốn” có nghĩa y làm tội lỗi rồi sám hối một cách chân thành,
sau đó lại làm lỗi rồi ăn năn sám hối chân thành, cứ như thế, sự sám hối chân
thành sẽ bôi xóa những gì đã qua.
Điều này chỉ
mang ý nghĩa kêu gọi người bề tôi luôn nhanh chân quay đầu sám hối mỗi khi lỡ
làm điều tội lỗi bởi lẽ con người được tạo ra vốn yếu đuối dễ sa ngã bởi dục vọng
của bản thân cùng với sự cám dỗ của Shaytan. Nhưng người bề tôi phải nhớ lấy rằng
hy vọng không có nghĩa là đắc ý mà cứ lún sâu vào điều tội lỗi bởi lẽ người nào
không mau mau quay về sám hối cho tội lỗi đã làm thì người đó đang bắt bản thân
mình đối mặt với sự mạo hiểm vì:
{Và không một linh hồn nào biết rõ vật gì y
sẽ kiếm được vào ngày mai; và không một linh hồn nào biết được đâu là mảnh đất
mà y sẽ chết. Quả thật, Allah là Đấng Hiểu biết và Am tường.} (Chương 31 – Luqman, câu 34).
* Bài học từ Hadith
- Hadith khẳng định lòng nhân từ và đức khoan dung của
Allah (swt)
rằng cho dù người
bề tôi có làm lỗi như thế nào nhưng chỉ cần y biết quay đầu sám hối kịp lúc một
cách chân thành tức hứa không tái phạm đồng thời trong lòng thực sự hối hận về
việc làm tội lỗi đó thì Allah (swt) vẫn
luôn sẵn sàng tha thứ cho y.
Hadith 421: Ông Abu Huroiroh thuật
lại rằng Thiên sứ của Allah (saw) nói:
“Ta thề bởi Đấng mà linh hồn Ta nằm trong tay
Ngài rằng nếu các ngươi không phạm lỗi thì chắc chắn Allah đã mang các ngươi đi
mất và cho một nhóm người khác đến, họ phạm lỗi nhưng cầu xin Allah tha thứ rồi
Ngài tha thứ cho họ.” (Muslim).
* Giải thích:
Hadith không
mang ý bảo người tín đồ làm điều tội lỗi mà Hadith muốn nói rằng đã là con người
thì không ai có thể tránh khỏi làm điều tội lỗi, đã là con người thì chắc chắn
phải có sai phạm, chắc chắn phải có sự lầm lỡ và thiếu sót. Đây cũng chính là bản
chất mềm yếu của con người như Allah đã phán:
{Bởi lẽ con người được
tạo ra vốn yếu đuối (dễ sa vào sự cám dỗ của tội lỗi).} (Chương 4 –
Annisa’, 28).
Hadith chỉ muốn
nhấn mạnh rằng người tín đồ cho dù có làm lỗi như thế nào chỉ cần y tỉnh ngộ rồi
quay đầu sám hối và cầu xin Allah tha thứ thì chắc chắn Ngài sẽ tha thứ cho y.
Điều này cũng được khẳng định trong một Hadith:
“Tất cả con cháu Adam (con người) đều làm lỗi
nhưng người tốt nhất trong những người làm lỗi là những ai biết ăn năn sám hối.”
(Tirmizdi, Ahmad).
* Bài học từ Hadith
- Hadith trình bày lòng nhân từ và khoan dung vô bờ của
Allah đối với đám bề tôi của Ngài.
- Hadith kêu gọi
tín đồ Muslim nhanh chân đến với Istighfar (cầu xin Allah tha thứ) để được Ngài
tha thứ.
- Hadith như
muốn nhắc các tín đồ phải thường xuyên Istighfar.
- Hadith là
nguồn động viên cho người làm lỗi đã ăn năn và sám hối, giúp họ hiểu đúng về
Allah (swt) và không tuyệt vọng nơi đức khoan dung và lòng nhân từ của
Ngài.
Hadith 422: Ông Abu Ayyub
Al-Ansari thuật lại: Tôi đã nghe Thiên sứ của Allah (saw) nói:
“Nếu các ngươi không làm lỗi thì chắc chắn
Allah sẽ tạo ra tạo vật khác làm lỗi rồi Ngài tha thứ cho họ.” (Muslim).
* Hadith này cũng cùng nội dung
với Hadith 421 vừa nêu trên.
Hadith 423: Ông Abu Huroiroh thuật
lại: Có lần, trong lúc chúng tôi đang ngồi cùng với Thiên sứ của Allah, lúc đó
cũng có mặt ông Abu Bakr, Umar thì Thiên sứ của Allah bỗng dưng đứng dậy rời bỏ
chúng tôi đi ra ngoài. Chúng tôi đợi Người một hồi lâu nhưng không thấy Người
quay lại nên chúng tôi đã lo lắng sợ Người gặp chuyện. Thế là chúng tôi đứng dậy,
lúc đó, tôi là người đầu tiên đi ra ngoài tìm Thiên sứ của Allah, tôi đã đến một
khu vườn của một người Ansar (gặp Người ở đó) Người nói với tôi:
“Ngươi hãy đi, ai mà ngươi gặp từ bên ngoài
khu vườn này chứng nhận không có Thượng Đế nào khác ngoài Allah với niềm tin
kiên định trong trái tim thì người hãy báo tin mừng Thiên Đàng cho y.” (Muslim).
* Bài học từ Hadith
- Hadith khẳng định đức tin trung thực sẽ dẫn người tín đồ
vào Thiên Đàng hoặc là vào ngày từ lúc ban đầu hoặc là vào sau khi đã trở ra từ
nơi Hỏa Ngục.
- Hadith là bằng
chứng rằng Islam cho phép báo tin mừng vui cho nhau.
Hadith 424: Ông Abdullah bin
Amru bin Al-Ass thuật lại rằng Thiên sứ của Allah (saw) đọc hai câu
Kinh:
{Lạy Thượng Đế của bề tôi! Quả thật chúng
(những bụt tượng) đã dắt nhiều người đi lạc. Bởi thế, ai đi theo bề tôi thì người
đó thuộc cộng đồng tín đồ của bề tôi còn ai nghịch lại bề tôi thì quả thật Ngài
là Đấng Nhân Từ, Khoan Dung.} (Chương 14 – Ibrahim, câu 36).
{Nếu Ngài trừng phạt
họ thì bởi vì họ là bầy tôi của Ngài
còn nếu Ngài tha thứ cho họ thì bởi vì Ngài là Đấng Toàn Năng, Đấng Sáng Suốt.} (Chương 5 –
Al-Ma-idah, câu 118).
Sau khi đọc
xong, Thiên sứ của Allah (saw) giơ đôi bàn tay lên và nói:
“Lạy Allah, cộng đồng tín đồ của bề tôi, cộng
đồng tín đồ của bề tôi ..”
Thiên sứ của
Allah (saw) vừa nói vừa
khóc. Allah phán: “Này Jibril, ngươi hãy đi đến gặp Muhammad, ngươi hãy hỏi
Y điều gì làm Y khóc, và Thượng Đế của người biết rõ hơn hết”. Đại Thiên Thần
Jibril đến gặp Thiên sứ của Allah và Người đã cho Jibril biết điều làm Người
khóc chính là hai lời phán trên của Allah (saw). Allah (saw) lại
ra lệnh: “Này Jibril, ngươi hãy đến gặp Muhammad và nói: quả thật TA sẽ làm
Ngươi hài lòng về cộng đồng tín đồ của Ngươi và sẽ không bao giờ làm Người buồn
phiền.” (Muslim).
* Bài học từ Hadith
- Hadith trình bày về sự cầu xin ân xá của Thiên sứ
Muhammad (saw) dành cho cộng đồng tín đồ của Người.
- Hadith cho
thấy Thiên sứ của Allah (saw) hết mực lo lắng và quan tâm đến cộng đồng tín đồ của Người.
- Hadith cho
biết rằng Allah (swt) rất
mực thương xót các bề tôi của Ngài và Ngài rất yêu quý Thiên sứ Muhammad (saw).
- Hadith này
là Hadith mang đến niềm hy vọng lớn lao nhất so với các Hadith mang ý nghĩa niềm
hy vọng nơi Allah (saw).
Hadith 425: Ông Mu’azd bin
Jabal thuật lại: Có lần tôi ngồi phía sau Thiên sứ của Allah trên con lừa thì
Người nói:
“Này Mu’azd, cậu có biết quyền của Allah đối với đám bề tôi là gì
và quyền của đám bề tôi đối với Allah là gì không?”.
Tôi nói: Allah
và Thiên sứ của Ngài biết rõ hơn hết.
Thiên sứ của
Allah (saw) nói:
“Quyền của Allah đối với đám bề tôi của Ngài
là họ phải thờ phượng Ngài và không Shirk với Ngài bất cứ điều gì, còn quyền của
đám bề tôi đối với Allah là Ngài không trừng phạt ai không làm điều Shirk với
Ngài bất cứ điều gì”.
Tôi nói: Thưa
Thiên sứ của Allah, tôi báo tin mừng này cho mọi người được chứ?
Thiên sứ của
Allah (saw) nói:
“Đừng báo tín mừng cho họ e rằng họ sẽ ỉ lại” (Albukhari, Muslim).
*
Bài học từ Hadith
- Hadith cho thấy lòng thướng xót và đức khoan dung của
Allah đối với đám bề tôi tin tưởng nơi Ngài.
- Hadith là bằng
chứng rằng được phép không báo tin tốt lành nếu tin đó dẫn đến điều Haram hoặc
dẫn đến việc bỏ bê trách nhiệm với Allah (swt).
Hadith 426: Ông Al-Bara’ bin
A’zib thuật lại rằng Thiên sứ của Allah (saw) nói:
“Khi được hỏi trong cõi mộ, người
Muslim chứng nhận ‘La ila-ha illollo-h Muhammadar rosu lullo-h’ – ‘không có Thượng
Đế nào khác ngoài Allah và Muhammad là vị Thiên sứ của Ngài’, đó là lời phán của
Allah: {Allah làm vững chắc lời nói của những người
có đức tin trên cõi đời này và ở Đời Sau và Allah sẽ bỏ mặc những kẻ làm điều
sai quấy đi lạc (khiến chúng không nói được), và Allah làm bất cứ điều gì Ngài
muốn.} (Chương 14 – Ibrahim, câu 27)” (Albukhari, Muslim).
* Bài học từ Hadith
- Hadith khẳng định việc tra hỏi trong cõi mộ là sự thật và
chính Allah (swt) sẽ làm cho người
có đức tin nói được hai lời tuyên thệ Shahadah.
Hadith 427: Ông Anas bin Malik thuật
lại rằng Thiên sứ của Allah (saw) nói:
“Quả thật, người vô đức tin khi làm một điều tốt
thì y sẽ được hưởng phần lộc trên thế gian còn người có đức tin thì Allah sẽ để
dành phần phước cho y ở Đời Sau đồng thời sẽ ban bổng lộc cho y ngay trên thế
gian theo sự ngoan đạo của y.” (Muslim).
Trong một lời
dẫn khác:
“Quả thật, Allah không bất công với người có đức
tin bất cứ một điều tốt nào, nó sẽ được ban phát ở trên thế gian đồng thời sẽ
được ban phước ở cõi Đời Sau; còn người vô đức tin sẽ được ban phát phần phước
trên thế gian tương ứng với việc làm thiện tốt của y rồi cho tới khi y trở về
cõi Đời Sau thì y sẽ không còn phần phước nào nữa.” (Muslim).
*
Bài học từ Hadith
- Hadith khẳng định những người vô đức tin chỉ được ban cho
phần phước trên cõi trần nêu như họ làm điều thiện tốt còn ở Đời Sau họ sẽ
không có gì cả. Riêng người có đức tin thì họ được ban phước ở cả hai cõi: trần
gian và Đời Sau tương ứng với việc làm thiện tốt của họ.
Hadith 427: Ông Jabir thuật lại
rằng Thiên sứ của Allah (swt) nói:
“Hình ảnh năm lễ nguyện Salah giống như hình ảnh
của một con sông với nguồn nước dồi dào nằm gần cửa nhà của ai đó trong các
ngươi để y tắm mỗi ngày năm lần.” (Muslim).
*
Bài học từ Hadith
- Hadith cho thấy năm lễ nguyện Salah sẽ bôi xóa các tội lỗi
giống như dòng nước dồi dào của con sông tẩy sạch thân thể của một người sau
năm lần tắm mỗi ngày.
Hadith 428: Ông Ibnu Abbas thuật
lại: Tôi đã nghe Thiên sứ của Allah (swt) nói:
“Bất cứ người Muslim nào chết đi có bốn mươi
người đàn ông không làm điều Shirk với Allah bất cứ điều gì dâng lễ nguyện
Salah cho y thì Allah sự cầu xin của họ dành cho y sẽ được chấp nhận.” (Muslim).
* Bài học từ Hadith
- Hadith kêu gọi dâng lễ nguyện Salah cho người chết càng
đông càng tốt.
- Hadith khẳng
định những người có đức tin được phép cầu xin ân xá cho người chết nếu người chết
là người thuộc nhóm người được hưởng quyền ân xá.
Hadith 429: Ông Ibnu Mas’ud t thuật lại: Trong lúc chúng tôi đang cùng với Thiên sứ của
Allah (swt) trong một cái
liều khoảng bốn người. Người (swt) bảo:
“Các ngươi có hài lòng chiếm một phần tư cư dân nơi Thiên Đàng không?”.
Chúng tôi nói:
Vâng.
Thiên sứ của
Allah (swt) lại nói:
“Các ngươi có hài lòng chiếm một phần ba cư
dân nơi Thiên Đàng không?”.
Chúng tôi nói:
Vâng.
Thiên sứ của
Allah (swt) lại nói:
“Ta thề bởi Đấng mà linh hồn Muhammad nằm
trong tay Ngài rằng quả thật Ta hy vọng các ngươi chiếm một nửa cư dân nơi
Thiên Đàng. Và không ai vào được Thiên Đàng trừ linh hồn Muslim; các ngươi so với
cư dân đa thần chỉ giống như một sợi lông màu trắng trên da của con bò đen hoặc
một sợi lông màu đen trên da của con bò đỏ.” (Albukhari, Muslim).
* Bài học từ Hadith
- Hadith khẳng định cộng đồng tín đồ của Thiên sứ Muhammad
chiếm một nửa cư dân nơi Thiên Đàng. Trong một lời dẫn khác thì nói rằng họ chiếm
một phần ba. Cả hai Hadith chỉ muốn khẳng định cộng đồng tín đồ của Thiên sứ
Muhammad chiếm phần đông cư dân nơi Thiên Đàng.
- Hadith khẳng
định rằng Thiên Đàng chỉ dành cho những ai có đức tin.
- Hadith cho
biết những người thờ đa thân luôn đông hơn những người có đức tin. Điều này như
Allah đã phán:
{Và đa số nhân loại không có đức tin dẫu rằng
Ngươi (Muhammad) rất muốn (điều tốt đẹp cho họ).} (Chương 12 – Yusuf, câu 103).
Hadith 430: Ông Abu Musa
Al-Ash’ary thuật lại rằng Thiên sứ của Allah (swt) nói:
“Khi vào Ngày Phán Xét, Allah đưa đến cho mỗi
người Muslim một người Do Thái hoặc một người Thiên Chúa, người Muslim nói: đây
là điều mà ngươi đã từng cho rằng ngươi không vào Hỏa Ngục.” (Muslim).
Trong một lời
dẫn khác:
“Vào Ngày Phán Xét, những người Muslim mang tội
lỗi đến to như những quả núi nhưng Allah đã tha thứ cho họ.”
* Bài học từ Hadith
- Hadith cho biết rằng Allah tha thứ tội lỗi cho những người
Muslim bằng hồng phúc và lòng nhân từ nơi Ngài, còn những người vô đức tin sẽ bị
đày vào Hỏa Ngục cho dù họ có từng làm việc thiện tốt trên thế gian.
Hadith 431: Ông Ibnu Umar thuật
lại: Tôi đã nghe Thiên sứ của Allah nói:
“Vào Ngày Phán Xét, người có đức tin được dẫn
đến gần bên Thượng Đế của y rồi Ngài che chắn y lại và phơi bày cho y thấy tội
lỗi của y, Ngài nói: ngươi có biết không? Y nói: vâng thưa Thượng Đế của bề
tôi, bề tôi biết. Ngài phán: quả thật, TA đã che đậy nó cho ngươi trên thế gian
và Ngày hôm nay TA tha thứ cho ngươi. Rồi y được trao cho quyển ghi chép công đức
của y.” (Albukhari,
Muslim).
* Bài học từ Hadith
- Hadith khẳng định lòng nhân từ và khoan dung vô bờ của
Allah đối với người có đức tin.
- Hadith cho
thấy Allah (swt) luôn che đậy tội lỗi
cho những người có đức tin, điều này muốn kêu gọi người có đức tin nên che đậy
tội lỗi cho người anh em của mình.
Hadith 432: Ông Abu Huroiroh thuật
lại rằng một người đàn ông lỡ hôn một người phụ nữ, y vội tìm đến Thiên sứ của
Allah (saw) và trình bài
sự việc cho Người mong tìm được lời khuyên. Thế là Allah (swt) mặc khải xuống lời phán:
{Và hãy dâng lễ nguyện Salah giữa hai đầu của
ban ngày và một số giờ của ban đêm. Quả thật những điều tốt sẽ bôi xóa những điều
xấu. Đó là lời nhắc nhở dành cho những người biết lưu tâm.} (Chương 11 – Hud, câu 114).
Người đàn đó hỏi
Thiên sứ của Allah (saw): Thưa Thiên sứ của Allah, lời này dành cho tôi à?
Thiên sứ của
Allah (saw) nói:
“Dành cho tất cả cộng đồng tín đồ của Ta.” (Albukhari, Muslim).
* Giải thích một số nội dung:
Người đàn ông
được nói trong Hadith là người thuộc dân Ansar, tên Ka’ab bin Amru, tên thường
gọi là Abu Al-Yasr.
*
Bài học từ Hadith
- Hadith khẳng định lễ nguyện Salah bôi xóa các tiểu tội.
Hadith 433: Ông Anas bin Malik thuật
lại: Một người đàn ông đến gặp Thiên sứ của Allah, nói: Thưa Thiên sứ của
Allah, tôi đã làm tội, Người hãy áp dụng hình phạt đối với tôi đi. Lúc đó đến
giờ lễ nguyện Salah nên y đã dâng lễ nguyện Salah cùng với Thiên sứ. Sau khi lễ
nguyện Salah xong, người đàn ông đó lại nói: Thưa Thiên sứ của Allah, tôi đã
làm tội, Người hãy áp dụng hình phạt đối với tôi theo Kinh sách của Allah đi.
Thiên sứ của
Allah (saw) nói:
“Ngươi có dâng lễ
nguyện Salah cùng với mọi người không?”
Người đàn ông
trả lời: Có.
Thiên sứ của
Allah (saw) nói:
“Quả thật, ngươi
đã được tha thứ.” (Albukhari, Muslim).
* Bài học từ Hadith
- Hadith này cũng mang ý nghĩa tương tự như Hadith vừa nêu
trên. Và người đàn ông trong Hadith được cho là Ka’ab bin Amru – Abu Al-Yasr.
Hadith 434: Ông Anas bin Malik thuật
lại rằng Thiên sứ của Allah (saw) nói:
“Quả thật Allah hài lòng với người bề khi ăn một
miếng ăn y nói Alhamdulillah và khi uống một hớp nước y nói Alhamdulillah.” (Muslim).
* Bài học từ Hadith
- Hadith kêu gọi người tín đồ Muslim nói Alhamdulillah sau
khi ăn và uống bởi việc làm đó sẽ được Allah hài lòng; và khi Ngài hài lòng thì
Ngài sẽ ban thêm hồng phúc.
Hadith 435: Ông Abu Musa thuật
lại rằng Thiên sứ của Allah (saw) nói:
“Quả thật Allah, Đấng Tối Cao dang tay của Ngài ra vào ban đêm để đón nhận sự sám hối của những
ai làm tội lỗi vào ban ngày và Ngài dang tay của Ngài ra vào ban ngày để đón nhận
sự sám hối của những ai làm tội lỗi vào ban đêm cho tới khi mặt trời mọc từ hướng
Tây.” (Muslim).
* Bài học từ Hadith
- Hadith cho biết rằng Allah luôn đón
nhận sự sám hối của bề tôi mỗi ngày và mỗi đêm.
- Hadith kêu gọi người bề tôi mau mau
quay đầu sám hối trước khi mặt trời mọc lên từ phía hướng Tây, bởi vì khi mặt
trời mọc tên từ phía hướng Tây là đấu hiệu cuối cùng của giờ Tận Thế, sau dấu
hiệu này, giờ Tận Thế sẽ được dựng lên. Đó là thời khắc Allah không còn chấp nhận
sự sám hối của bất kỳ ai, cánh cửa sám hối được đóng lại một cách hoàn toàn.
Hadith 436: Ông Abu
Najih Amru bin Abasah Assulami thuật
lại: Trong thời Jahiliyah, tôi đã nghĩ rằng những người thờ cúng bục tượng là
những người đi trên lầm lạc. Rồi chẳng bao lâu thì tôi nghe ở Makkah có một người
đàn ông đang truyền giáo. Thế là tôi cưỡi con lạc đà của tôi đi đến Makkah để gặp
người đàn ông đó. Khi tôi đến Makkah thì tôi biết tin rằng người đàn ông đó tức
Thiên sứ của Allah đang lẫn trốn vì bị người dân đàn áp. Tôi âm thầm tìm cách
đi gặp Người. Khi tôi gặp Người tôi hỏi: Ông là ai? Người nói: “Ta là Nabi”.
Tôi nói: Nabi là gì? Người nói: “Allah cử phái Ta đến”. Tôi nói: “Ngài cử
phái ông mang đến điều gì?”. Người nói: “Ngài cử Ta đến để hàn gắn tình thân
tộc, phá hủy các bục tượng, và thờ phượng một mình Allah duy nhất không tổ hợp
với Ngài bất cứ điều gì”. Tôi nói: Ai đang ở cùng với ông đây? Người nói: “Một
người tự do và một người nô lệ”. Lúc đó đang ở cùng với Người là ông Abu
Bakr và Bilal. Tôi nói: Quả thật, tôi sẽ theo ông. Người nói: “Quả thật,
ngươi không thể làm vậy trong ngày hôm nay, chẳng lẽ ngươi không thấy hoàn cảnh
của Ta và hoàn cảnh của người dân sao? Tuy nhiên, ngươi hãy trở về với gia đình
ngươi, khi nào ngươi nghe Ta công khai lộ diện trước dân chúng thì ngươi hãy đến
tìm Ta”. Thế là tôi quay về nhà. Rồi sau đó trong lúc tôi đang ở nhà cùng với
gia đình thì tôi nghe tin Thiên sứ của Allah đến Madinah. Tôi đã hỏi thăm mọi
người lúc Người đến Madinah và một số người trong gia đình tôi đã trực tiếp đến
Madinah. Khi họ trở về thì tôi hỏi thăm họ: người đàn ông đến Madinah đã làm
gì? Họ nói: người dân nhanh chân đến với người đàn ông đó trong khi người dân của
y ở Makkah muốn giết y nhưng đã không thể. Vậy là tôi đến Madinah, tôi vào gặp
Người và nói: Thưa Thiên sứ của Allah, người có biết tôi không? Người nói: “Có,
ngươi là người đã gặp Ta ở Makkah”. Tôi nói: Thưa Thiên sứ của Allah, xin
Người hãy dạy tôi những điều mà Allah đã dạy Người và những điều mà tôi không
biết, nhưng trước tiên Người cho tôi biết về lễ nguyện Salah? Người nói: “Ngươi
hãy dâng lễ nguyện Salah Fajr, rồi ngưng cho tới khi mặt trời mọc lên cao khoảng
một sào, bởi vì khi mặt trời mọc vào thời điểm đó là nó mọc giữa hai sừng của
Shaytan, và đó là thời điểm mà những người vô đức tin cúi đầu quì lạy nó. Sau
đó, ngươi hãy dâng lễ nguyện Salah bởi lễ nguyện Salah trong khoảng thời gian
đó được các Thiên Thần đến làm chứng. Khi mặt trời đứng bóng thì ngươi hãy
ngưng lễ nguyện Salah bởi đó là lúc Hỏa Ngục được đốt nóng lên. Rồi khi mặt trời
nghiêng bóng thì ngươi hãy dâng lễ nguyện Salah bởi lễ nguyện Salah trong khoảng
thời gian đó được các Thiên Thần đến làm chứng. Thời gian đó kéo dài đến khi
người dâng lễ nguyện Salah Asr. Sau đó, ngươi hãy ngưng cho tới khi mặt trời lặn
vì lúc mặt trời lặn là nó lặn giữa hai cái sừng của Shaytan và đó là thời điểm
những người vô đức tin cúi đầu quì lạy nó”. Tôi nói: Thưa Nabi của Allah,
xin Người hãy nói cho tôi nghe về Wudu’? Người nói: “Một người làm Wudu’,
khi y súc miệng, súc mũi, tỗi lỗi trên gương mặt của y sẽ đi ra theo miệng và
mũi, rồi khi y rửa mặt giống như Allah ra lệnh thì tội lỗi trên gương mặt y sẽ
đi ra theo đường quay hàm cùng với nước, rồi khi y rửa tay đến cùi chỏ thì tội
lỗi trên tay của y sẽ đi ra theo các đầu ngón tay của y cùng với nước, rồi khi
y lau chùi đầu thì tội lỗi trên đầu y sẽ đi ra theo các sợi tóc của y cùng với
nước, ròi khi y rửa đôi bàn chân đến mắt cá chân thì tội lỗi trên đôi chân của
y sẽ đi ra theo các đầu ngón chân của y cùng với nước, rồi khi đứng dâng lễ
nguyện Salah thì Allah sẽ ca ngợi và khen y và khoe y với những ai ở nơi Ngài
và Ngài làm cho tấm lòng của y luôn hướng đến Ngài, tội lỗi của y sẽ không còn
nữa giống như hiện trạng của ngày y mới lọt lòng mẹ.”
Khi ông Amru
bin Abasah thuật lại Hadith này cho ông Abu Uma-mah, một người bạn đạo của
Thiên sứ thì ông Abu Uma-mah nói: Này Amru bin Abasah, hãy xem lại những gì ông
nói, chẳng lẽ toàn bộ sự việc lại được cho một người trong một lần duy nhất?
Ông Amru nói: Này Abu Uma-mah, quả thật tôi đã lớn tuổi rồi, xương cốt tôi đã yếu,
tuồi đời tôi sắp hết, tôi cần gì phải nói dối cho Allah và Thiên sứ của Ngài.
Tôi không những nghe những lời này từ Thiên sứ của Allah một lần, hai lần, ba lần
mà đến bảy lần. (Muslim).
* Bài học từ Hadith
- Thiên sứ của Allah đã bảo ông Abu Najih trở về nhà với
Islam của ông vì sợ điều nguy hại xảy đến với ông, có thể đó là điều tốt khi
người Muslim vẫn còn yếu thế.
- Hadith cho
thấy rằng người tín đồ phải hỏi những người hiểu biết giáo lý để học hỏi.
- Hadith cho
thấy Wudu’ và lễ nguyện Salah bôi xóa các tiểu tội.
- Hadith trình
bày về các giờ giấc cho lễ nguyện salah.
Hadith 437: Ông Abu Musa
Al-Ash’ary thuật lại rằng Thiên sứ của Allah (saw) nói:
“Quả thật khi nào Allah muốn thể hiện lòng
nhân từ cho một cộng đồng bề tôi nào của Ngài thì Ngài sẽ lấy vị Nabi của Ngài
đi trước và Ngài để nó tồn tại giữa các thế hệ trước và các thể sau; còn khi
nào Ngài muốn hủy diệt một cộng đồng nào đó thì Ngài sẽ trừng phạt họ lúc vị
Nabi của họ vẫn còn sống, Ngài sẽ hủy diệt họ trước sự chứng kiến của vị Nabi
đó khi mà họ đã phủ nhận và bất tuân Người.” (Muslim).
* Bài học từ Hadith
- Hadith cho biết rằng cộng đồng tín đồ sẽ trở nên mạnh mẽ
hơn trong việc kiên nhẫn sau khi vị Nabi của họ đã ra đi.
- Hadith muốn
nói rằng mặc dù vị Nabi của chúng ta đã ra đi nhưng đó là hồng phúc của Allah
ban cho chúng ta vì khi chúng ta kiên nhẫn và bên trí trên tôn giáo của Ngài
khi mà vị Nabi của Ngài không còn tại thế thì điều đó nói lên sự thành tâm của
người tín đồ đối với Ngài là đích thực và Ngài sẽ ban cho họ nhiều ân phước.