Các vị Thiên Sứ đều là người phàm

 Những vị Thiên Sứ đích thực là ai?

Allah đã tạo ra con người để thờ phượng Ngài, Ngài cử phái đến với họ những vị Thiên Sứ để dạy cho họ hệ thống giáo luật của Ngài, đưa họ trở về với tôn giáo của Ngài, cải thiện tín ngưỡng và cuộc sống thế tục của họ; và Ngài cử phái các vị Thiên Sứ đến để làm những tấm gương tốt cho người dân của họ, điều chỉnh sự sai lệch, và kêu gọi mọi người đến với con đường đúng đắn, mục đích không để con người biện minh cho sự vô đức tin của mình .. và những vị Thiên Sứ này đích thực là gì ?  

Các vị Thiên Sứ đều là người phàm

Một số lượng lớn các câu Kinh trong Qur’an khẳng định rằng tất cả các vị Thiên Sứ đều là những con người phàm tục được Allah đặc biệt chọn lựa để giao cho sứ mạng rao truyền Bức Thông Điệp của Ngài. 

Quả thật, điểm tương đồng giữa chúng ta và các vị Thiên Sứ, các vị Nabi, đó là chúng ta và họ đều là người phàm chỉ có điều là họ ở trên một mức độ cao hơn của sự tinh khiết và ngay chính vì Allah đã chọn lọc họ trong nhân loại mang sứ mạng rao truyền tôn giáo của Ngài cho người phàm, như đã được nói trong Kinh Qur’an

{Hãy bảo họ (Muhammad!): “Quả thật, Ta chỉ là một con người phàm tục giống như các ngươi mà thôi, chỉ có điều là Ta được mặc khải”.} (Chương 18 – Al-Kahf: 110). 

         Như vậy, tất cả các vị Thiên Sứ đều là người phàm, họ được cha mẹ sinh ra cũng giống như bao người phàm bình thường khác, và họ đều phải chết giống như bao người phàm đều phải chết, và họ cũng bị bệnh tật giống như bao người phàm, cấu tạo cơ thể và nội tạng của họ đều giống như bao người phàm không có gì khác biệt. 

Họ không hề có bất cứ quyền hạn nào xứng đáng được thờ phượng bởi quyền xứng đáng được thờ phượng là chỉ riêng cho một mình Allah duy nhất, tuy nhiên, họ được mặc khải tức mệnh lệnh của Allah đến được với họ qua các vị Thiên Thần hoặc bằng một phương thức nào đó từ nơi Ngài. 

Quả thật, những cộng đồng trước kia đã ngạc nhiên về việc Allah mặc khải cho người phàm. Sự ngạc nhiên của họ đã phủ nhận Allah như Ngài đã trình bày rõ cho họ biết rằng đó là cách để đến được với sự hướng dẫn của Ngài và cách mà Ngài dạy tôn giáo của Ngài cho tạo vật của Ngài (xem chương 10 – Yunus: 2).     

Vị trí của các vị Thiên Sứ:

Kinh Quran khẳng định rằng tất cả các vị Thiên Sứ đều là những con người phàm tục được tiếp nhận sự mặc khải và thông điệp từ nơi Allah.

Allah đã lựa chọn những tạo vật tốt nhất trong các tạo vật của Ngài gánh vác Bức Thông Điệp của Ngài. Đó là những con người có sự ngay chính và tốt đẹp ở cấp độ cao nhất trong nhân loại. Quả thật, Qur’an đã mô tả tất cả các vị Thiên Sứ rằng họ là những người được hướng dẫn, những người làm tốt, những người ngoan đạo, những người được lựa chọn trong bao sự lựa chọn và là những người ân phúc hơn tất cả ai khác trong nhân loại. {Và TA đã ban cho Y (Ibrahim) (đứa con trai) Is-haq và (đứa cháu nội) Ya’qub. Tất cả đều được TA hướng dẫn. 

Và TA đã hướng dẫn Nuh trước đó, và TA đã hướng dẫn trong dòng dõi của Y (Ibrahim) Dawood, Sulayman, Ayyub, Yusuf, Musa và Harun. Và cũng giống như thế TA sẽ ban thưởng cho những người làm tốt. Và TA đã hướng dẫn Zakariya, Yahya, Ysa và Ilyaas. Tất cả đều là những người ngoan đạo và lương thiện. Và TA đã hướng dẫn Isma’il, Al-Yasa, Yunus và Lut. Tất cả đều được TA đặc ân hơn thiên hạ. Và trong số cha mẹ của họ, con cái của họ và anh em của họ, TA dã chọn và hướng dẫn họ theo Chính Đạo.} (Chương 6 – Al-An’am, câu 84 – 87). 

Khi một vị Thiên Sứ nào đó mắc lỗi thì quả thật Allah không bắt tội vị đó mà Ngài sẽ lưu ý vị đó để vị đó quay lại và sám hối với Ngài, bởi lẽ nguyên nhân cho lỗi đó thuộc về những điều nằm trong phạm vị cần có sự nỗ lực xem xét chứ không phải là lỗi do cố tình vượt quá giới hạn của Allah. 

Thật vậy, chúng ta thấy Kinh Qur’an mô tả các vị Thiên Sứ, các vị Nabi với sự mô tả chính xác. Không phải là sự cường điệu và không đúng sự thật khi nói rằng họ được bảo vệ khỏi những đại tội, tuy nhiên, họ cũng là con người phàm tục chứ không phải thần thánh, cũng không phải con cái của các vị thần nào đó, và họ không có bất cứ đặc điểm nào của Thượng Đế chi phối mọi vạn vật hay của Đấng đáng được thờ phượng. 

Một trong những điều cho thấy sự việc đó là lời phán của Allah trong Qur’an kể về cuộc đối thoại vào Ngày Phán Xét để Allah phơi bày sự vô can của Thiên Sứ Ysa về việc con người đã thờ phượng Người: {Và khi Allah phán bảo: Này Ysa con trai của Maryam, có phải ngươi đã nói với nhân loại: “Các người hãy lấy ta và mẹ của ta làm hai vị Chúa cùng với Allah” đúng không? Y thưa: “Ngài thật quang vinh và trong sạch! Bề tôi không hề nói những điều mà bề tôi không có quyền nói, nếu bề tôi thực sự đã nói như thế thì chắc chắn Ngài đã biết, bởi vì Ngài biết hết những gì trong bản thân bề tôi còn bề tôi thì không biết một tí gì trong bản thân Ngài cả, quả thật Ngài là Đấng am tường mọi điều vô hình. Bề tôi chỉ nói với họ điều nào mà Ngài đã ra lệnh cho bề tôi, đó là: “Các người hãy thờ phượng Allah, Thượng Đế của ta và của các người”. Và bề tôi là một nhân chứng đối với họ trong suốt thời gian bề tôi còn sống với họ; bởi thế khi Ngài đưa bề tôi lên cùng với Ngài thì Ngài là Đấng Trông chừng họ và Ngài là Đấng làm chứng cho tất cả mọi sự việc”.} (Chương 5 – Al-Ma-idah: 116, 117). 

               Tất cả những ai đọc Qur’an chắc chắn sẽ biết rằng có nhiều chương mang tên các vị Thiên Sứ chẳng hạn như chương Ibrahim, chương Yusuf (Thiên Sứ Joseph), không những thế, Allah còn gọi tên cho một chương với tên của Maryam, người phụ nữ tinh khiết, mẹ của Thiên Sứ Ysa (Jesus – Giê-su). 

Sự nhìn nhận của Islam về các vị Thiên Sứ

Một số người nghĩ rằng Kinh Qur’an chỉ là những câu chuyện về Thiên Sứ Muhammad cũng như các thông tin về Người. Nhưng không, chắc chắn họ sẽ rất đỗi ngạc nhiên khi họ biết rằng Kinh Qur’an đề cập đến Nabi Ysa (Giê-su) đến 25 lần, đề cập đến Nabi Musa (Moses) đến 136 lần, còn tên Muhammad chỉ được đề cập đến vỏn vẹn có 5 lần trong khi Kinh Qur’an được ban xuống cho Người. 

Trong khi có nhiều tín đồ của các tôn giáo hiện nay không thừa nhận các vị Nabi của họ và một số còn thù hằn với các vị Nabi khác, tuy nhiên, tất cả những ai đọc Qur’an chắc chắn sẽ bắt gặp nhiều câu Kinh nhấn mạnh rằng một người không phải là một người Muslim cho tới khi nào y tin nơi tất cả các vị Thiên Sứ, và nếu y phủ nhận một vị trong số họ hoặc nghi ngờ tính xác thực của Bức Thông Điệp của vị đó hoặc cho rằng vị đó là ngụy tạo thì y đã rời khỏi Islam. Kinh Qur’an khẳng định rằng Thiên Sứ Muhammad và những người có đức tin đều tin những gì đến từ nơi Allah, họ tin nơi Allah, nơi các thiên thần và nơi các vị Thiên Sứ và họ không phân biệt đức tin Iman giữa các vị Thiên Sứ đó. 

                    Kinh Qur’an nhắc tên của Ysa (Giê-su - cầu xin Allah ban bình an và phúc lành cho Người) nhằm tôn vinh sứ mạng của Người đồng thời giải oan cho những cáo buộc giả dối về Người đến 25 lần, nhắc tên của Musa (Mô-sê - cầu xin Allah ban bình an và phúc lành cho Người) 136 lần, trong khi chỉ nhắc tên của Muhammad (cầu xin Allah ban bình an và phúc lành

{Thiên sứ (Muhammad) tin vào những gì được ban xuống cho Y từ Thượng Đế của Y và những người có đức tin cũng tin tưởng như thế. Tất cả đều tin tưởng nơi Allah, các Thiên Thần của Ngài, các Kinh sách của Ngài và các vị sứ giả của Ngài. Họ đều nói: Bầy tôi không phân biệt và kỳ thị một vị nào trong các Sứ giả của Ngài. Bầy tôi xin nghe và vâng lời. Xin Ngài tha thứ cho bầy tôi. Lạy Thượng Đế của bầy tôi, chắc chắn bầy tôi sẽ quay lại với Ngài.} (Chương 2 – Albaqarah: 285). 

Mới hơn Cũ hơn
Bài viết liên quan