Đó là Masjid (Thánh đường) đầu tiên được dựng lên trên quả địa cầu này
Allah, Đấng Tối Cao và Ân phúc phán: {Quả
thật, ngôi đền đầu tiên được chỉ định cho nhân loại (để thờ phượng Allah) là
cái tại Bakkah (Makkah), đó là ân phúc và chỉ hướng cho toàn nhân loại. Nơi đó
có những Dấu hiệu rõ ràng: Chỗ đứng (Maqam) của Ibrahim, và ai đi vào đó sẽ được
an toàn.} (Chương 3 - Ali-Imran, câu 96, 97).
Ngôi đền
này được Nabi Adam (as), tổ phụ của loài người, xây dựng, rồi sau đó được Nabi
Ibrahim (as, người cha của các vị Nabi đã phục hồi lại.
Khi vợ thứ hai của Người (Nabi Ibrahim (as), bà Hajar hạ sinh được Nabi Isma’il thì bà Sarah, vợ thứ nhất của Người đã đem lòng ghen và bảo Người mang hai mẹ con của Isma’il đi xa. Thế là Allah đã mặc khải cho Người dẫn hai người họ đến Makkah linh thiêng. Nabi Ibrahim tuân theo lời mặc khải của Allah đưa hai mẹ con Isma’il đen chỗ mà ngày nay là Makkah.
Nabi Ibrahim thường đến thăm viếng hai mẹ con họ: “... rồi sau một thời gian, Người (Nabi Ibrahim) đến thăm họ, lúc đó, Isma’il đang mài dũa mũi tên dưới gốc cây cổ thụ gần giếng nước Zamzam, khi nhìn thấy cha, Người đứng dậy chạy đến mừng cha, hai người họ mừng nhau giống như bao người cha con khác.
Sau đó, Nabi Ibrahim nói: Này Isma’il,
quả thật Allah đã ra lệnh cho cha một việc. Isma’il nói: Thế cha cứ thi hành
theo lệnh Thượng Đế của cha! Ibrahim: Con sẽ giúp cha chứ?
Isma’il: Con sẽ giúp cha.
Ibrahim: Quả thật, Allah ra lệnh cho cha xây ở đây một ngôi đền - Người đưa tay chỉ đến chỗ gò đất cao.
Thế là, hai người họ đã xây lên nền
móng của ngôi đền, Isma’il chuyển đá cho cha và Ibrahim xây, cho đến khi phần
xây đã lên cao thì Isma’il lấy một cục đá đến để lót chân cho cha (được gọi là
Maqam tức chỗ đứng của Nabi Ibrahim), Ibrahim đã đứng trên cục đá đó để xây và
Isma’il thì chuyển đá lên cho cha. Hai người họ đã cầu xin Allah: {“Lạy
Thượng Đế của chúng con! Xin Ngài chấp nhận (việc làm này) từ chúng con, bởi vì
Ngài là Đấng Hằng nghe và Hằng biết (hết mọi việc).} (Chương 2
- Albaqarah, câu 127).
Và ngôi đền Ka’bah là nơi mà tất cả các tín đồ Muslim trên thế giới từ Đông sang Tây đều hướng về nó khi nào muốn dâng lễ nguyện Salah, và nó là biểu tượng cho giáo lý Tawhid (tôn thờ Allah duy nhất) khi toàn thể tín đồ Muslim đều hướng thể xác của họ về nó, tuy nhiên, trái tim và tinh thần thì hướng về Allah, Đấng Chủ Tể của vũ trụ và muôn loài.
Allah, Đấng Tối Cao và Ân Phúc phán: {Bởi
thế, dù các ngươi quay mặt về hướng nào thì Allah cũng hiện diện nơi đó.} (Chương 2
- Albaqarah, câu 115).
Như vậy, việc người Muslim hướng mặt về ngôi đền Ka’bah cũng như đi vòng quanh nó không phải là thờ phượng nó mà là thờ phượng Allah, Thượng Đế của nó.
Allah, Đấng Tối
Cao và Ân Phúc phán: {Bởi vậy, họ phải thờ phượng
Thượng Đế của ngôi đền, Đấng đã nuôi họ khỏi cơn đói và cho họ được an toàn khỏi
những sợ hãi.} (Chương 106 - Quraish, câu 3, 4).