Có lẽ bạn đã thắc mắc khi bạn nhìn thấy cảnh tượng kỳ lạ ngay trước mắt hoặc qua các phương tiện truyền thông hình ảnh một người Muslim hoặc nhiều người Muslim đứng hướng mặt về cùng một hướng nào đó rồi cúi mình và quì lạy như thể là họ đã tách khỏi cuộc sống xung quanh họ.
Lễ nguyện
Salah đóng vai trò quan trọng trong Islam bởi vì nó là cách quan trọng nhất để
đến gần Allah, là khoảng cách gần nhất với Ngài trong lúc cầu nguyện và phủ phục
như Ngài đã phán với Thiên Sứ Muhammad: {Hãy phủ phục và đến gần Ngài!} (Chương
96 – Al’Alaq: 19).
Chính vì vậy,
lễ nguyện Salah được xem là trụ cột thứ hai trong các trụ cột nền tảng của tôn
giáo Islam sau lời tuyên thệ Shahadah.
Lễ nguyện Salah là những động tác, lời nói nhằm tôn vinh sự vĩ đại và tối cao của Allah trong bản thân con người.
Thiên Sứ
Muhammad nói: “Islam được dựng trên năm trụ cột nền tảng: lời tuyên thệ chứng
nhận rằng không có Thượng Đế đích thực nào ngoài Allah và Muhammad là Thiên Sứ
của Ngài, dâng lễ nguyện Salah ...” (Albukhari: 8).
Quả thật,
người Muslim chỉ được ban thưởng ân phước cho việc lễ nguyện Salah của y – như
Islam đã dạy – tùy theo sự nghiêm trang, mức độ thanh tịnh của tâm hướng về
Allah cũng như sự cảm nhận rằng y đang ở gần Allah như thế nào. Chính vì lẽ này
mà lễ nguyện Salah là niềm vui sướng và ngọt ngào nhất đối với Thiên Sứ
Muhammad.
Do đó,
Kinh Qur’an chỉ cho chúng ta rằng việc chúng ta dâng lễ nguyện Salah không phải
chỉ ở việc thực hiện mà lễ nguyện Salah phải kết hợp giữa tất cả các bộ phận của
cơ thể cùng với tâm trí và tinh thần. Và nếu chúng ta làm được như thế thì lễ
nguyện Salah mới mang lại điều tốt đẹp thúc đẩy chúng ta làm điều tốt và giúp
chúng ta tránh những điều xấu và tội lỗi. Bởi lẽ, việc tưởng nhớ Allah và tìm sự
cứu rỗi nơi Ngài là hành động thiêng liêng và vĩ đại nhất của con người đối với
Ngài.
Allah
phán: {Ngươi hãy đọc những điều được mặc khải cho Ngươi trong kinh Qur’an và
hãy dâng lễ nguyện Salah một cách chu đáo. Quả thật, lễ nguyện Salah ngăn cản một
người tránh xa điều xàm bậy và tội lỗi. Và việc tưởng nhớ đến Allah là điều to
lớn. Và Allah biết rõ những gì các ngươi làm.} (Chương 29 – Al-‘Ankabut: 45).
Ai cho rằng lễ nguyện Salah chỉ là một hình thức rèn luyện thể chất bằng cách tẩy rửa và làm sạch thân thể trước rồi mới thực hiện bài rèn luyện thì người đó đã không biết rằng những gì y nhìn thấy từ các động tác của lễ nguyện Salah đều là những hành động và lời nói thể hiện sự tôn vinh tính vĩ đại và tối cáo của Allah.
Lời nói đầu tiên khi người dâng lễ nguyện Salah giơ hai bàn tay lên (Allahu-Akbar: Allah là Đấng vĩ đại nhất);
Sau đó, y cúi gập người bằng cả sự kính cẩn trước sự vĩ đại của Ngài để thừa nhận bản thân mình thấp hèn, nhỏ bé và bất lực đồng thời nói: (Subhana-Rabbiyal’Azhim: Vinh Quang thay Thượng Đế của bề tôi, Đấng Vĩ Đại);
Sau đó, y quỳ mọp đầu xuống nền đất để xin được gần Ngài trong sự phủ phục và xin được Ngài đáp lại các nguyện vọng kèm với lời: (Subhana-rabbiyal’ala: Vinh Quang thay Thượng Đế của bề tôi, Đấng Tối Cao),
Và sau đó y cầu xin và cầu xin Thượng Đế của y.
Cứ như thế, tất cả các động tác
và lời nói của lễ nguyện Salah không chỉ đơn thuần là những cử động mà đó là những
khoảnh khắc thiêng liêng kết nối giữa người có đức tin với Thượng Đế của y, Đấng
đã tạo hóa y và ban cho y niềm hạnh phúc.
Quả thật,
Allah đã sắc lệnh bắt buộc những người Muslim phải thực hiện năm lễ nguyện
Salah mỗi ngày đêm. Họ được phép thực hiện chúng ở tất cả mọi nơi, tuy nhiên,
Ngài thúc giục họ thực hiện trong các Masjid (Nhà nguyện) để làm sâu sắc thêm mối
liên kết giữa những người Muslim với nhau, giúp họ tăng cường quan hệ hữu nghị
bền chặt, giúp họ đoàn kết và có tinh thần hỗ trợ và giúp đỡ lẫn nhau về các vụ
việc trong tôn giáo và đời sống.
Tương tự, Islam khuyến khích các tín đồ năng thực hiện thêm các lễ nguyện Salah tự nguyện ngoài các lễ nguyện Salah bắt buộc khi nào thấy bản thân năng động và rảnh rỗi.
Những người
Muslim thực hiện lễ nguyện Salah của họ quay mặt về hướng của Ngôi Đền Ka’bah,
đó là một khối lập phương tại Makkah phía tây của bán đảo Ả Rập, người đầu tiên
xậy dựng nó là Nabi Ibrahim (Abraham) được gọi là người cha của các vị Nabi,
các vị Nabi đã từng hành hương tại Ngôi Đến thiêng này; và những người Muslim
luôn biết Ngôi Đền chỉ là đá vô tri vô giác không gây hại cũng chẳng mang lợi lộc
gì nhưng Allah ra lệnh phải hướng mặt về đó trong lễ nguyện Salah để thể hiện
tính thống nhất của những người Muslim rằng họ đều cùng quay mặt về một hướng
duy nhất.
Masjid
(Thánh Đường, Nhà Nguyện) Haraam là Masjid lớn nhất và thiêng liêng nhất đối với
các tín đồ Muslim, trong đó có ngôi đền Ka’bah được xây dựng bởi Nabi Ibrahim
(Abraham) theo kiến trúc “một khối lập phương”. Các tín đồ Muslim được Qur’an
ra lệnh phải đi đến đó từ bất cứ nơi nào trên thế giới để cầu nguyện với niềm
tin rằng ngôi đền đó không gây hại cũng như không mang lại lợi ích gì mà chỉ có
một mình Allah duy nhất có quyền năng đó.