Abu Sufyan là một trong các Sahabah của Thiên Sứ Muhammad. Tên thật của ông là Sakhr bin Harb bin Umayyah bin Abd Shams bin Abdul-Manaf thuộc bộ tộc Quraish. Ông sinh 567 và mất năm 652 SCN.
Trước khi cải đạo sang Islam, Abu Sufyan là một thương nhân giàu có, là thủ lĩnh các quý tộc của Quraish, và là một trong những người kịch liệt chống đối Thiên Sứ Muhammad và sự rao giảng của Người. Ông là người đã bắt những người Muslim phải bỏ lại tài sản và đồ đạc của họ khi họ rời Makkah đến Madinah trong cuộc Hijrah.
Ông là người chỉ huy đội quân đa thần
Quraish trong trận chiến Uhud và là người lãnh đạo liên quân trong trận Khandaq
(chiến hào) và ra lệnh bao vây Madinah trong trận chiến này.
Abu
Sufyan quy thuận Islam sau khi Thiên Sứ Muhammad chinh phục Makkah. Sau Islam,
ông được Thiên Sứ chỉ định cai quản Najran, một tỉnh nằm ở phía tây nam của
vương quốc Saudi giáp với Yemen. Và sau Islam, ông được giao phó chỉ huy những
người Muslim trong các cuộc chinh phục của Islam. Ông đã tham gia trong trận Hunain
và Atta'if. Ông bị mất một mắt trong trận Atta'if và mất con mắt còn lại trong
trận Yarmouk.
Có một câu chuyện xảy ra giữa Abu Sufyan và hoàng đế Heraclius trước khi ông quy thuận Islam.
Câu chuyện được ghi lại trong tập thứ nhất “Khởi đầu của sự mặc khải” của bộ Sahih Al-Bukhari.
Câu chuyện như một bằng chứng khẳng định sứ mạng của
Thiên Sứ Muhammad là sự thật. Qua câu chuyện, Insha-Allah, người Muslim sẽ càng
vững tin hơn về tôn giáo chân lý của mình. Và cầu xin Allah soi sáng và hướng dẫn
nhiều người qua câu chuyện này.
Sau đây là nội dung câu chuyện.
Vào
thời điểm Thiên Sứ của Allah đình chiến với Abu Sufyan và những kẻ ngoại đạo
Quraish, hoàng đế Heraclius đã gửi một sứ giả đến gặp Abu Sufyan khi ông đi
cùng một đoàn lữ hành từ Quraish. Họ là những thương nhân kinh doanh ở Sham
(Syria, Palestine, Lebanon và Jordan), Vì vậy, Abu Sufyan và những người đồng
hành của ông đã đến gặp hoàng đế Heraclius tại Ilya (Jerusalem). Heraclius gọi
họ đến một tòa án và xung quanh ông có tất cả các chức sắc cao cấp của La Mã.
Heraclius
yêu cầu người phiên dịch của mình thông dịch câu hỏi của ông nói với nhóm của
Abu Sufyan, “Ai trong số các anh có quan hệ họ hàng với người đàn ông tự xưng
là Nabi?”
Abu
Sufyan liền trả lời: “Tôi là người có quan hệ họ hàng gần nhất với y.”
Hoàng
đế Heraclius nói: “Hãy dẫn anh ta (Abu Sufyan) lại gần ta và để những người bạn
đồng hành của anh ta đứng sau lưng anh ta.”
Heraclius
đã bảo người phiên dịch của ông nói với những người bạn đồng hành của Abu
Sufyan rằng ông muốn đặt một số câu hỏi cho Abu Sufyan về người đàn ông đó (tức
Nabi Muhammad) và rằng nếu Abu Sufyan nói dối thì những người bạn đồng hành của
ông sẽ mâu thuẫn với ông.
Ông
Abu Sufyan nói khi ông kể lại câu chuyện: “Tôi thề bởi Allah! (Lúc đó,) nếu tôi
không sợ những người bạn đồng hành của tôi gán cho tôi là kẻ nói dối thì tôi đã
không nói sự thật về Nabi”
Câu
hỏi đầu tiên hoàng đế Heraclius hỏi Abu Sufyan về Thiên Sứ Muhammad là: “Gia thế
của y như thế nào trong số các anh?”
Abu
Sufyan trả lời: Y thuộc một gia tộc cao quý trong số chúng tôi.
Heraclius
hỏi: Có ai trong số các anh từng tuyên bố như vậy (tức tự xưng là Nabi) trước y
không?
Abu
Sufyan trả lời: Không.
Heraclius
hỏi: Có ai trong số tổ tiên của y là vua không?
Abu
Sufyan trả lời: Không.
Heraclius
hỏi: Những người theo y là những người quí tộc hay những người nghèo?
Abu
Sufyan trả lời: Những người nghèo đi theo y.
Heraclius
hỏi: Những người theo y mỗi ngày càng tăng hay giảm?
Abu
Sufyantrả lời: Họ đang tăng lên.
Heraclius
hỏi: Có ai trong số những người theo tôn giáo của y trở nên không hài lòng và từ
bỏ tôn giáo sau đó không?
Abu
Sufyan trả lời: Không.
Heraclius
hỏi: Các anh đã bao giờ buộc tội y nói dối trước khi y tuyên bố (là Nabi)
chưa?'
Abu
Sufyan trả lời: Không.
Heraclius
hỏi: Y có thất hứa không?
Abu
Sufyan trả lời: Không. Chúng tôi đang đình chiến với y nhưng chúng tôi không biết
y sẽ làm gì trong cuộc đình chiến đó. Tôi không thể tìm thấy cơ hội để nói bất
cứ điều gì chống lại y ngoại trừ điều đó.
Heraclius
hỏi: Các anh đã có một trận chiến nào với y chưa?
Abu
Sufyan trả lời: Có.
Heraclius
hỏi: Kết quả của các trận chiến là gì?
Abu
Sufyantrả lời: Đôi khi y giành chiến thắng và đôi khi chúng tôi.
Heraclius
hỏi: Y ra lệnh cho các anh làm gì?
Abu
Sufyan trả lời: Y bảo chúng tôi chỉ thờ một mình Allah, không thờ bất cứ thứ gì
cùng với Ngài, và từ bỏ tất cả những gì tổ tiên chúng tôi đã tôn thờ. Y bảo
chúng tôi cầu nguyện, nói sự thật, giữ bản thân trong sạch,và giữ mối quan hệ tốt
với người thân và họ hàng của chúng tôi.
Sau
đó, Heraclius bảo người phiên dịch chuyển tải cho Abu Sufyan những điều sau
đây:
“Ta
hỏi anh về xuất thân của y và câu trả lời của anh là y thuộc một gia đình rất
quý tộc. Trên thực tế, tất cả các Nabi đều xuất thân từ các gia đình quý tộc giữa
các dân tộc tương ứng của họ.
Ta
đã hỏi anh liệu có ai khác trong số các anh tuyên bố như vậy không, câu trả lời
của anh là không; nếu câu trả lời là có, Ta sẽ nghĩ rằng người đàn ông này đang
làm theo lời của người đàn ông trước đó.
Sau
đó, ta hỏi anh rằng có ai trong tổ tiên của y là vua không, câu trả lời của anh
là không, và nếu câu trả lời là có, ta sẽ nghĩ rằng người đàn ông này muốn lấy
lại vương quyền của tổ tiên mình.
Ta
hỏi thêm rằng liệu y có bao giờ bị buộc tội nói dối trước khi y nói những gì y
nói không, và câu trả lời của anh là không. Vì vậy, ta tự hỏi làm thế nào một
người không nói dối về người khác lại có thể nói dối về Thượng Đế.
Sau
đó, ta hỏi anh rằng người giàu hay người nghèo đi theo y, anh trả lời rằng là
người nghèo; trên thực tế, tất cả các Nabi đều được đi theo bởi tầng lớp người
này.
Sau đó, ta hỏi anh rằng những người theo y
tăng hay giảm, anh trả lời rằng họ đang tăng lên, và trên thực tế, đây là con
đường của đức tin chân chính, cho đến khi nó hoàn thiện về mọi mặt.
Ta
hỏi anh rằng liệu có ai, sau khi chấp nhận tôn giáo của y, đã trở nên không hài
lòng và từ bỏ tôn giáo sau đó, câu trả lời của anh là không có, và trên thực tế
đây là (dấu hiệu của) đức tin thực sự, khi niềm vui của nó đi vào trái tim và
hòa trộn với họ hoàn toàn.
Ta
hỏi anh rằng y đã từng thất hứa chưa, anh đã trả lời là không, tương tự như vậy,
các Nabi không bao giờ thất hứa.
Sau
đó, ta hỏi anh y bảo các anh những điều gì, anh trả lời rằng y bảo các anh chỉ
thờ một mình Thượng Đế, không được thờ bất cứ thứ gì cùng với Ngài, và cấm các
anh thờ thần tượng và y bảo các anh phải cầu nguyện, nói sự thật và giữ mình
trong sạch. Nếu những gì anh nói là sự thật, y sẽ rất nhanh chóng chiếm giữ nơi
này dưới chân ta và ta đã biết (từ kinh sách) rằng y sẽ xuất hiện nhưng ta
không ngờ rằng y xuất hiện từ các anh. Nếu ta thực sự có thể tiếp cận y, ta sẽ
đến gặp y ngay lập tức, và nếu ta đi cùng y, ta chắc chắn sẽ rửa chân cho y.”
Heraclius
sau đó yêu cầu đọc bức thư do Thiên Sứ của Allah gửi đến cho ông. Nội dung của
bức thư như sau: “Nhân danh Allah Đấng Độ Lượng, Đấng Khoan Dung. (Bức thư này
là) từ Muhammad, nô lệ của Allah và Nabi của Ngài gửi đến Heraclius, người cai
trị Byzantine. Cầu xin bình an cho những ai đi theo sự hướng dẫn. Tôi mời ngài
đến với tôn giáo Islam, nếu ngài chấp nhận Islam, ngài sẽ được an toàn, và
Allah sẽ nhân đôi phần thưởng của ngài, và nếu ngài từ chối lời mời này, ngài sẽ
phạm tội với người dân của mình.
{Hỡi
dân Kinh Sách (Do Thái và Thiên Chúa), các người hãy đến với một lời phán như
nhau giữa chúng tôi và các người rằng chúng ta chỉ thờ phượng một mình Allah,
không tổ hợp Ngài với bất cứ ai (vật gì) và không ai trong chúng ta nhận lấy ai
khác ngoài Allah làm Thượng Đế.” Nhưng nếu họ ngoảnh mặt bỏ đi thì Ngươi hãy
nói với họ: “Vậy thì các người hãy chứng thực rằng chúng tôi là những người
Muslim (thần phục Allah).}(Chương 3 – Ali ‘Imran, câu 64)”
Khi bức thư kết thúc, tiếng la hét trong Tòa án Hoàng gia vang lên. Vì vậy, Abu Sufyan và nhóm của ông được đưa ra khỏi tòa án.
Lúc đó, ông Abu Sufyan đã nói với
những người bạn đồng hành của mình: “Sự việc của Ibn Abi Kabshah (Nabi Muhammad)
đã trở nên nổi bật đến mức ngay cả Vua của Bani Al-Asfar (Byzantine) cũng phải
sợ y.”
Sau đó, Sufyan bắt đầu chắc chắn rằng Thiên Sứ
của Allah sẽ là người chiến thắng trong tương lai không xa cho đến khi ông ấy chấp
nhận Islam.
Ibn
Annatur, thống đốc của llya’ (Jerusalem) kể: Trong một lần Heraclius đến thăm
Ilya’, vào một buổi sáng nhìn thấy Heraclius với tâm trạng buồn bã, một số tu
sĩ đứng cùng ông hỏi ông tại sao ông lại có tâm trạng đó? Heraclius là một nhà
tiên tri và một nhà chiêm tinh. Ông trả lời: “Vào ban đêm, khi ta nhìn vào các
vì sao, ta thấy rằng thủ lĩnh của những người thực hành cắt bì đã xuất hiện trở
thành kẻ chinh phục.” Rồi ông hỏi các tu sĩ: “Dân tộc nào thực hành nghi thức
này?” Mọi người trả lời: “Ngoại trừ người Do Thái, không ai thực hành nghi thức
cắt bì này cả, vì vậy, ngài không nên lo sợ về họ, chỉ cần ra lệnh giết tất cả
những người Do Thái đang có mặt trên đất nước là xong.”
Trong khi họ đang thảo luận về vấn đề này, một sứ giả do vua Ghassan cử đi để chuyển tin tức về Thiên Sứ của Allah cho Heraclius đã được đưa đến.
Sau khi nghe tin, Heraclius ra lệnh cho mọi người đi
xem liệu người đưa tin của Ghassan có được cắt bao quy đầu hay không. Mọi người
sau khi xem và báo cáo với Heraclius rằng vị đưa tin đó đã cắt bao quy đầu.
Heraclius sau đó hỏi anh ta về người Ả Rập. Sứ giả đáp: Người Ả Rập cũng thực
hành nghi thức cắt bì.
Sau
khi nghe điều đó, Heraclius nhận xét rằng vương quyền của người Ả Rập đã xuất
hiện. Heraclius sau đó đã viết một bức thư cho người bạn của mình ở Rome, một
người cũng giỏi như Heraclius về kiến thức. Heraclius sau đó rời đến Hims (một
thị trấn ở Syria) và ở đó cho đến khi nhận được thư trả lời từ người bạn của
mình. Người bạn của Heraclius cũng có cùng quan điểm rằng sẽ có một vị Nabi xuất
hiện và rằng Muhammad đích thức là vị Nabi đó.
Heraclius
sau đó đã mời tất cả các nhân sĩ Byzantine đến tập hợp tại cung điện của ông ở
Hims. Khi họ tập hợp, ông ra lệnh đóng tất cả các cửa trong cung điện của mình.
Sau đó, ông bước ra và nói: “Hỡi những người Byzantine! Nếu thành công là mong
muốn của các khanh và nếu các khanh tìm kiếm sự hướng dẫn đúng đắn và muốn đế
chế của các khanh vẫn còn thì các khanh hãy cam kết trung thành với vị Nabi này
(tức chấp nhận Islam).”
Mọi người khi nghe thấy quan điểm của Heraclius liền chạy nhanh ra phía các cửa của cung điện nhưng các cửa đã được đóng chặt.
Heraclius nhìn thấy sự tháo chạy của
họ và cảm thấy không có hy vọng rằng họ sẽ có đức tin, ông đã ra lệnh đưa họ
quay trở lại với ông. Khi họ quay trở lại, ông nói: “Những gì đã nói chỉ là để
kiểm tra sức mạnh đức tin của các khanh đối với tôn giáo của mình mà thôi, và
ta thực sự đã thấy nó.” Lập
tức, mọi người quỳ xuống và trở nên hài lòng với Heraclius.
Đây
là một câu chuyện ngắn về vị Sahabah và vị hoàng đế của đế chế La Mã. Qua câu
chuyện, cầu xin Allah làm vững chắc trái tim của chúng ta trên tôn giáo Islam củamình, tôn giáo mà Ngài đã ban xuống cho Thiên Sứ Muhammad mang rao truyền cho
nhân loại.
Cầu xin Allah hướng dẫn và soi sáng bởi Ngài là Đấng hướng dẫn và soi sáng tốt nhất! Cầu xin Ngài thương xót đám bề tôi của Ngài bởi Ngài là Đấng Nhân Từ và Khoan Dung!