Với thời gian 10 thế kỷ tính từ hai vị Nabi Adam và Nuh, Allah cử phái Nuh đến với dân tộc của mình sau khi họ đã đi lạc và thờ phượng các thần linh ngoài Allah, họ đã thờ phượng tượng, đá, mồ mả, trong đó nổi tiếng nhất là năm tượng lớn, gồm: Wad, Suwa’, Yaghuth, Ya’uq và Nasra.
Vì vậy, Allah đã cử phái Nuh đến với mọi người để đưa họ trở về
với sự thờ phượng một mình Allah, như Ngài đã thông tin cho chúng ta biết điều
đó qua lời phán:
{Quả thật, TA (Allah) đã cử phái Nuh (Nô-ê)
đến với người dân của Y. Y đã bảo (dân của mình): “Này hỡi dân ta, các người
hãy thờ phượng một mình Allah thôi, các người không hề có thần linh nào khác
ngoài Ngài. Ta thực sự lo sợ giùm cho các người về sự trừng phạt vào một ngày
vĩ đại!” }(chương 7 – Al-‘Araf: 59).
Nuh đã miệt mài trong sứ mạng kêu gọi dân của mình thờ phượng Allah trong một thời gian rất dài, nhưng chỉ có một số ít tin theo Người, vì vậy Người đã cầu xin Thượng Đế mình rằng:
{(5) (Nuh) nói: “Lạy Thượng Đế của bề tôi! Bề
tôi thực sự đã kêu gọi người dân của bề tôi cả ngày lẫn đêm.”(6) “Nhưng lời kêu
gọi của bề tôi đã không làm tăng thêm được gì cho họ mà chỉ làm cho họ chạy xa
hơn.”(7) “Và quả thật, mỗi khi bề tôi kêu gọi họ để Ngài tha thứ cho họ, họ đều
lấy ngón tay bịt lỗ tai, lấy áo trùm đầu; họ cứ ngoan cố và quá ư kiêu ngạo.”(8)
“Rồi (có lúc) bề tôi đã kêu gọi họ một cách lớn tiếng.”(9) “Rồi (có lúc) bề tôi
đã thuyết giảng cho họ trước công chúng, (có lúc) bề tôi đã nói chuyện với họ một
cách riêng tư.”(10) “Bề tôi đã nói với họ: “Các ngươi hãy cầu xin Thượng Đế của
các ngươi tha thứ tội lỗi cho các ngươi. Quả thật, Ngài là Đấng Tha Thứ.”(11)
“Ngài sẽ ban mưa dồi dào từ trên trời xuống cho các ngươi.”(12) “Và Ngài sẽ gia
tăng của cải và con cái cho các ngươi, và Ngài sẽ ban cho các ngươi vườn tược
và ban cho các ngươi sông ngòi.”(13) Có chuyện gì với các ngươi, sao các ngươi
không sợ Quyền Uy và sự Vĩ Đại của Allah?(14) Quả thật, Ngài đã tạo hóa các
ngươi theo từng giai đoạn. } (chương 71 – Nuh: 5
- 14).
Với bao nỗ lực không ngừng như vậy và lòng đầy nhiệt quyết muốn hướng dẫn người dân của mình, nhưng lại bị họ phủ nhận Người, chế nhạo Người, và buộc tội Người là kẻ mất trí. Thế là Allah thiên khải bảo Người:
{ Rồi (Allah) đã mặc khải đến Nuh: “Sẽ không còn ai trong đám dân của Ngươi có đức tin ngoại trừ những người đã có đức tin (trước đó). Vì vậy, Ngươi đừng buồn về những gì chúng làm.”} (chương 11 – Hud: 36).
Và Allah ra lệnh cho Người đóng một con tàu để chuyên chở tất cả những ai tin tưởng cùng Người:
{ (38) Vậy là (Nuh) đóng tàu (theo lệnh truyền
của Allah). Mỗi khi những tên lãnh đạo trong đám dân của Y đi ngang qua, chúng
đều buông lời chế nhạo Y. Nuh nói với chúng: “Các ngươi chế nhạo Ta, rồi đây Ta
sẽ chế nhạo lại các ngươi giống như những gì các ngươi chế nhạo Ta.”(39) “Rồi
đây, các ngươi sẽ biết ai sẽ phải nhận một sự trừng phạt nhục nhã (trên cõi trần)
và ai sẽ phải chịu một hình phạt lâu dài (ở Đời Sau).”(40) Mãi đến khi lệnh của
TA được ban hành với dấu hiệu nước sẽ phun lên từ lò lửa. TA bảo (Nuh): “Ngươi
hãy mang lên tàu tất cả mỗi loài vật một cặp (đực và cái) và gia đình Ngươi
cùng những người có đức tin, trừ những kẻ mà lời hứa trừng phạt đã định cho
chúng.” Tuy nhiên, số lượng những người có đức tin cùng với Y thật quá ít.”(41)
(Nuh) bảo (những người có đức tin và gia đình của Y): “Mọi người hãy nhân danh
Allah mà lên tàu mặc kệ nó đậu hay trôi, quả thật, Thượng Đế của Ta là Đấng Tha
Thứ, Đấng Nhân Từ.”(42) Con tàu đưa họ trôi đi giữa những con sóng to như những
quả núi. Nhìn thấy con trai đứng ở đằng xa, Nuh hô gọi: “Này con trai của Ta,
con hãy mau lên tàu cùng bọn ta. Con đừng ở cùng với những kẻ vô đức tin.”(43)
(Đứa con trai của Nuh) đáp: “Con sẽ leo lên đỉnh núi, nó sẽ giúp con tránh được
dòng nước (của trận lụt này).” (Nuh) nói: “Ngày hôm nay sẽ không một thứ gì có
thể bảo vệ con khỏi sắc lệnh của Allah trừ những ai mà Ngài thương xót.” (Bỗng
lúc ấy), những con sóng ập đến chia cắt hai cha con và đứa con trai (của Nuh) nằm
trong số những kẻ bị nhấn chìm (trong dòng nước).(44) (Sau khi tất cả mọi thứ bị
nhấn chìm, Allah) phán: “Hỡi đất, hãy nuốt nước của ngươi lại. Hỡi bầu trời,
hãy ngưng mưa của ngươi lại.” Vậy là nước rút xuống và sự việc đã xong. Con tàu
(của Nuh) đậu trên núi Al-Judi. Và có lời bảo: “Thật đáng đời cho những kẻ làm
điều sai trái!”(45) Nuh cầu xin Thượng Đế của Y: “Lạy Thượng Đế của bề tôi, quả
thật, con trai của bề tôi thuộc về gia đình của bề tôi. Lời của Ngài là sự thật
và Ngài là Đấng Thẩm Phán Công Bằng nhất.”(46) (Allah) phán: “Này Nuh, nó thực
sự không thuộc gia đình của Ngươi. Quả thật việc làm của nó không tốt. Vì vậy,
Ngươi đừng cầu xin TA về những điều Ngươi không biết, TA khuyên Ngươi (nên dừng
lại việc cầu xin) kẻo Ngươi trở thành một trong những kẻ ngu muội.”(47) (Nuh)
nói: “Lạy Thượng Đế của bề tôi, bề tôi xin Ngài che chở bề tôi tránh khỏi việc
đòi hỏi Ngài về những điều bề tôi không biết. Nếu Ngài không tha thứ và thương
xót bề tôi thì chắc chắn bề tôi sẽ nằm trong số những kẻ thua thiệt.”(48)
(Allah) phán: “Hỡi Nuh, Ngươi hãy xuống tàu bằng sự bình an và phúc lành từ nơi
TA. TA ban bằng an và phúc lành cho Ngươi và cho những cộng đồng từ thế hệ con
cháu của những ai cùng Ngươi. Riêng những cộng đồng (vô đức tin), TA sẽ cho
chúng chìm trong lạc thú (của trần gian) rồi chúng sẽ bị trừng phạt đau đớn (ở
Đời Sau).”} (chương
11 – Hud: 38 – 48).