Sau đó, một tên vua bạo chúa và kiêu ngạo xuất hiện ở Ai Cập, được gọi là Pha-ra-ông, hắn tuyên bố là thượng đế và ra lệnh cho mọi người tôn thờ hắn và tàn sát bất kỳ ai hắn muốn, áp bức bất kỳ ai hắn muốn.
Điều đó được Allah Tối Cao thông tin cho chúng ta biết về hắn qua lời phán:
{(4)
Quả thật, Pha-ra-ông tự suy tôn mình (là chúa) tối cao trong xứ, (ép dân Israel
làm nô lệ), chia họ thành nhiều nhóm nhỏ để làm họ suy yếu, giết chết các con
trai và tha sống các con gái của họ. Quả thật, hắn là một tên tàn bạo quá mức.(5)
TA (Allah) muốn ban ân cho những người yếu thế trong xứ, TA muốn làm cho họ
thành những nhà lãnh đạo và thành những người kế thừa.(6) TA ban cho họ một nơi
định cư trong xứ và TA làm cho Pha-ra-ông và Haman cùng binh lính của hai tên
đó thấy những điều làm cho bọn họ lo sợ.(7) TA đã mặc khải cho mẹ của Musa:
“Ngươi hãy cho Nó (Musa) bú sữa nhưng khi ngươi lo sợ cho Nó (bị sát hại) thì
ngươi hãy ném Nó xuống dòng sông (Nile), ngươi chớ sợ hãi và cũng chớ buồn lo
cho Nó, chắc chắc TA sẽ mang Nó trả lại cho ngươi và cử Nó làm một vị Thiên Sứ
(của TA).”(8) Rồi người nhà của Pha-ra-ông đã nhặt (Musa từ dòng sông) mang về
nuôi (đúng theo ý của Allah, bởi vì Ngài muốn) Musa trở thành kẻ thù và nguồn
lo âu cho bọn họ. Quả thật, Pha-ra-ông, Haman và binh lính của bọn họ là những
kẻ tội lỗi.(9) Vợ của Pha-ra-ông nói với (Pha-ra-ông): “Đứa bé này sẽ là một
nguồn vui cho cặp mắt của thiếp và bệ hạ. Xin bệ hạ đừng giết Nó, biết đâu sau
này Nó sẽ giúp ích cho chúng ta hoặc chúng ta sẽ nhận Nó làm con của chúng ta.”
Nhưng bọn họ không nhận thấy (hậu quả của sự việc mình đang làm).(10) Trái tim
của mẹ Musa trở nên trống trải (vì thương nhớ con), nữ ta gần như muốn tiết lộ
câu chuyện về đứa con trai của mình nếu như TA không củng cố trái tim của nữ để
cho nữ vẫn còn là một người có đức tin.(11) (Mẹ của Musa) đã bảo người chị của
Musa: “Con hãy theo dõi em của con!” Thế là, người chị đứng nhìn đứa em từ đằng
xa trong lúc quân lính không để ý.(12) Và ngay từ đầu, TA (Allah) đã khiến cho
(Musa) không bú được sữa của những bà vú em, mãi đến lúc chị của Y thưa: “Quí
ngài có muốn tiện nữ chỉ cho quí ngài một gia đình có thể chăm sóc đứa bé giùm
cho quí ngài một cách chu đáo và họ luôn mong sự bình an cho Nó?”(13) Với cách
đó, TA đã mang (Musa) trả lại cho mẹ của Y để cho nữ ta vui trở lại và không
còn buồn lo nữa cũng như để cho nữ ta biết rằng Lời Hứa của Allah là sự thật.
Tuy nhiên, đa số bọn họ không biết.(14) Rồi khi Musa đến tuổi trưởng thành và
chính chắn, TA đã ban cho Y sự khôn ngoan và nguồn kiến thức. Đó là cách mà TA
đãi ngộ những người làm tốt.(15) (Có một lần) vào buổi ban trưa, (Musa) đi vào
thành phố lúc thị dân không để ý, Y thấy hai người đàn ông ẩu đả nhau nơi đó; một
người thuộc phe của Y (dân Israel) và người kia thuộc phe của kẻ thù của Y. Người
thuộc phe của Y gọi Y tiếp tay đánh lại kẻ địch. Thế là Musa buông tay đánh kẻ
thù và đã lỡ giết chết hắn. (Musa đã hối hận ngay sau đó), bảo: “Đây đúng là
hành động của Shaytan và Shaytan rõ thật là kẻ thù (của con người) chuyên dẫn dắt
(họ) đến với sự lầm lạc.”(16) (Musa) cầu nguyện: “Lạy Thượng Đế của bề tôi, bề
tôi đã bất công với chính mình, xin Ngài tha thứ tội lỗi cho bề tôi.” Vậy là Y
được Ngài tha thứ, bởi quả thật Ngài là Đấng Hằng Tha Thứ, Nhân Từ.(17) (Musa)
cầu nguyện: “Lạy Thượng Đế của bề tôi, với hồng ân mà Ngài đã ban cho bề tôi, bề
tôi quyết sẽ không bao giờ tiếp tay cho những kẻ tội lỗi nữa.”(18) Rồi sáng ra,
khi đang ở trong thành phố, (Musa) lo sợ và ngó chừng (quân lính của
Pha-ra-ông) thì Y đột nhiên lại nghe tiếng cầu cứu của kẻ xin trợ giúp ngày hôm
qua. Musa đã bảo kẻ đó: “Mày đúng thật là một tên chuyên dắt người ta lầm lạc
mà!”(19) Khi (Musa) vừa định túm lấy kẻ thù của cả hai thì tên Israel (tưởng
Musa cung tay đánh mình nên) vội lên tiếng: “Hỡi Musa, mày định giết tao như
mày đã giết một người ngày hôm qua đúng không? Mày thật ra chỉ muốn trở thành một
tên tàn bạo trong xứ chớ mày không muốn trở thành một người làm điều thiện.”(20)
(Lúc đó), từ cuối phố, có một người chạy đến bảo: “Hỡi Musa, các vị tù trưởng
đang họp bàn về chuyện của anh để giết anh. Tôi khuyên anh hãy mau chạy trốn.”(21)
(Nghe xong, Musa) liền rời bỏ chỗ đó, Y vừa lo sợ vừa ngó chừng đề phòng (đám
lính của Pha-ra-ông). Y cầu nguyện: “Lạy Thượng Đế của bề tôi, xin Ngài cứu bề
tôi khỏi đám người làm điều sai quấy bất công kia!”(22) Khi chạy trốn về phía địa
phận của Madyan, (Musa) nói thầm một mình: “Mong rằng Thượng Đế của ta sẽ dắt
ta đi đến con đường đúng đắn.”(23) Rồi khi đến chỗ có nước thuộc địa phận
Madyan, (Musa) thấy một đám người đang múc nước, và ngoài đám người đó, (Musa)
còn thấy hai người phụ nữ đang đứng riêng lẻ. (Musa) đến hỏi hai người phụ nữ
đó: “Hai cô có chuyện gì vậy?” Hai người nữ kia trả lời: “Chúng tôi không thể
múc nước cho đàn cừu của mình uống trừ phi những người chăn cừu kia dắt đàn cừu
của họ rời khỏi chỗ đó; và cha của chúng tôi thì đã lớn tuổi.”(24) Thế là, Musa
giúp hai cô gái múc nước rồi lui về nghỉ dưới bóng cây. Sau đó, Y cầu nguyện:
“Lạy Thượng Đế của bề tôi, quả thật bề tôi đang cần điều tốt đẹp Ngài ban
cho.”(25) Lúc sau, một trong hai người phụ nữ kia bẽn lẽn bước đến gặp (Musa),
nói: “Cha tôi mời anh đến gặp ông ấy để ông ấy đền đáp về việc anh đã giúp
chúng tôi múc nước.” (Musa) đi theo cô gái đến gặp người cha và kể lại cho ông
nghe câu chuyện của mình. (Người cha của hai cô gái) bảo: “Cậu chớ lo sợ, cậu
thực sự đã thoát khỏi đám người làm điều sai quấy bất công kia rồi.”(26) Một
trong hai cô gái nói (với cha của mình): “Thưa cha, cha hãy thuê anh ấy giúp việc.
Người thực sự tốt nhất để cha thuê giúp việc nên là một người khỏe mạnh và
trung thực.”(27) (Cha của hai cô gái) nói với (Musa): “Bác có ý gả một trong
hai đứa con gái của bác cho cháu với điều kiện cháu phải làm thuê cho bác trong
thời hạn tám năm; nhưng nếu cháu muốn làm thêm cho đủ mười năm thì đó là tùy
cháu; bác không muốn gây khó khăn cho cháu; insha-Allah, rồi cháu sẽ thấy bác
là một người lương thiện.”(28) (Musa) đáp: “Bác cháu ta cứ thỏa thuận với nhau
như thế, dù cháu có thể hoàn tất bất cứ thời hạn nào trong hai thời hạn vừa nói
thì bác vẫn không được hờn ghét cháu, Allah làm chứng cho điều chúng ta vừa
nói.”(29) Sau khi kết thúc kỳ hạn thỏa thuận, (Musa) đã cùng gia đình của mình
ra đi trong đêm. Từ xa, (Musa) nhìn thấy một ngọn lửa trên sườn núi Tur, Y bảo
người nhà: “Hãy dừng lại! Ta thấy lửa ở đằng xa, hy vọng ta sẽ mang về cho mọi
người tin tức từ đám lửa đó hoặc ta sẽ mang về một khúc củi cháy cho mọi người
sưởi ấm.”(30) Rồi khi đến chỗ của ngọn lửa, có tiếng gọi từ phía bên phải của
thung lũng tại một vùng đất được ban phúc từ một loại cây (Ô-liu): “Hỡi Musa, TA
đây là Allah, là Thượng Đế đích thực của vũ trụ và vạn vật.”(31) “Ngươi hãy ném
chiếc gậy của Ngươi xuống.” (Musa liền ném chiếc gậy của mình xuống), khi thấy
nó động đậy giống như một con rắn thì Y quay lưng bỏ chạy không dám nhìn lại đằng
sau. (Allah phán bảo): “Này Musa, ngươi hãy bước đến gần và chớ sợ, chắc chắn
Ngươi an toàn.”(32) “Ngươi hãy áp bàn tay của Ngươi vào lòng ngực của mình, nó
sẽ trở thành trắng toát khi Ngươi rút tay ra nhưng chắc chắn không hề đau đớn
gì và Ngươi hãy áp cánh tay của Ngươi vào cạnh sườn của mình để khỏi sợ. Đấy là
hai dấu hiệu từ Thượng Đế của Ngươi mang đến trình bày cho Pha-ra-ông và các
quan thần của hắn. Bọn họ quả thật là một đám người đại nghịch (với
Allah).”(33) (Musa) cầu nguyện: “Lạy Thượng Đế của bề tôi, quả thật, bề tôi đã
giết một người của họ. Vì thế, bề tôi sợ họ sẽ giết bề tôi.”(34) “Người anh em
của bề tôi, Harun, hoạt bát hơn bề tôi, cho nên, bề tôi xin Ngài cử y làm một
người phụ tá cùng đi với bề tôi để xác nhận sứ mạng của bề tôi. Bề tôi thực sự
sợ rằng họ sẽ cho bề tôi nói dối.”(35) (Allah) bảo (Musa): “TA sẽ cho người anh
em của Ngươi làm trợ thủ cho Ngươi và TA sẽ ban cho cả hai anh em Ngươi quyền
uy khiến bọn họ không làm hại được hai Ngươi. Với những Phép Lạ của TA, hai
Ngươi và những người theo hai Ngươi chắc chắn sẽ giành chiến thắng.”} (chương
28 – Al-Qasas: 4 – 35).
Theo lệnh, Musa và anh trai là Harun (Aaron) đã đến gặp Pha-ra-ông – tên vua kiêu ngạo - để mời gọi hắn thờ phượng Allah, Thượng Đế của vũ trụ và vạn vật:
{(23)
Pha-ra-ông hỏi (Musa): “Thế Thượng Đế của vũ trụ và muôn loài là gì?”(24)
(Musa) đáp: “Là Thượng Đế của các tầng trời, trái đất và vạn vật giữa trời đất,
nếu quí ngài muốn có đức tin vững chắc (nơi Ngài thì quí ngài hãy chỉ thờ phượng
một mình Ngài thôi).”(25) (Pha-ra-ông) nói với các cận thần: “Các khanh có nghe
rõ (lời bịa đặt của Musa) chăng?”(26) (Musa) nói tiếp: “Đó là Thượng Đế của quí
ngài và cả tổ tiên của quí ngài nữa.”(27) (Pha-ra-ông) bảo: “Chắc chắn Thiên Sứ
được gởi đến cho các ngươi là một tên điên!”(28) (Musa) nói tiếp: “Đó là Thượng
Đế của hướng đông, hướng tây và vạn vật giữa hai hướng đó, nếu quí ngài nhận thức
được.”(29) (Pha-ra-ông) nói với (Musa): “Nếu nhà Ngươi quyết tôn thờ một Thượng
Đế khác ngoài ta thì chắc chắn ta sẽ cho nhà Ngươi bị tù đày.”(30) (Musa) nói với
(Pha-ra-ông): “Ngay cả khi tôi mang đến cho ngài một điều gì đó chứng minh rõ
ràng ư?”(31) (Pha-ra-ông) nói: “Vậy nhà Ngươi hãy trình nó ra xem nếu nhà Ngươi
đúng là một người nói thật.”(32) Thề là Musa ném chiếc gậy của Y xuống, nó lập
tức biến thành một con rắn hiển hiện.(33) Và khi Y rút bàn tay của Y ra (sau
khi áp nó vào ba sườn), bàn tay của Y trở nên trắng sáng trước những người chứng
kiến.(34) (Pha-ra-ông) quay sang bảo các cận thần: “Tên này quả nhiên là một
phù thủy tài giỏi.”(35) “Hắn định dùng pháp thuật để đánh đuổi các khanh ra khỏi
lãnh thổ của các khanh. Vậy các khanh có ý xử trí hắn ra sao?”(36) (Các cận thần
của Pha-ra-ông) thưa: “Hãy tạm tha cho hắn và người anh em của hắn, chúng ta sẽ
tập hợp các pháp sư trong các thành phố lại.”(37) “Tất cả những nhà phù thủy
tài giỏi sẽ đến trình diện bệ hạ.”(38) Vậy là các phù thủy được triệu tập tại một
nơi hẹn vào một ngày đã được công bố rõ ràng.(39) Và mọi người bảo nhau: “Các
người không đi dự đại hội (để xem ai thắng trong cuộc so tài giữa Musa và các
phù thủy) sao?”(40) “Có lẽ chúng ta sẽ theo các nhà phù thủy nếu họ thắng cuộc.”(41)
Khi đến nơi, những nhà phù thủy thưa với Pha-ra-ông: “Nếu chúng tôi thắng thì
chúng tôi có được ban thưởng không?”(42) (Pha-ra-ông) bảo: “Chắc chắn có, nhất định
lúc đó các ngươi sẽ trở thành các cận thần của ta.”(43) Musa bảo (các phù thủy):
“Quí ngài hãy ném bảo bối của quí ngài xuống.”(44) Thế là, họ ném những sợi dây
và chiếc gậy của họ xuống, nói: “Với quyền lực của Pha-ra-ông, chúng tôi chắc
chắn sẽ chiến thắng.”(45) Nhưng khi Musa ném chiếc gậy của Y xuống, nó nuốt mất
những món vật mà họ đã làm giả.(46) Lúc đó, những tên phù thủy liền cúi xuống
quỳ lạy.(47) Họ nói: “Chúng tôi đã có đức tin nơi Thượng Đế của vũ trụ và muôn
loài.”(48) “Thượng Đế của Musa và Harun.”(49) (Thấy thế), Pha-ra-ông quát (các
nhà phù thủy): “Các ngươi dám tin hắn trước khi ta cho phép các ngươi ư? Hắn quả
nhiên là tên cầm đầu của các ngươi; hắn đã dạy các ngươi pháp thuật; rồi các
ngươi sẽ sớm biết hậu quả. Chắc chắn, ta sẽ cho chặt tay này và chân kia của
các ngươi và sẽ cho đóng đinh toàn bộ các ngươi trên thập tự giá.”(50) (Các nhà
phù thủy) trả lời (Pha-ra-ông): “Chẳng có gì thiệt hại cả, bởi vì rồi đây chúng
tôi sẽ quay về gặp Thượng Đế của chúng tôi mà thôi.”(51) “Chúng tôi kỳ vọng Thượng
Đế của chúng tôi sẽ tha thứ cho chúng tôi những lỗi lầm của chúng tôi bởi vì
chúng tôi là những người có đức tin đầu tiên.”(52) TA đã mặc khải cho Musa,
phán: “Ngươi hãy dẫn hết đám bề tôi của TA rời đi ban đêm, quả thật các ngươi sẽ
bị truy sát.”(53) Rồi Pha-ra-ông cho quân lính loan tin đi khắp các thành phố.(54)
“Quả thật, đám dân (Israel) này chỉ là một nhóm nhỏ bé.”(55) “Chúng thực sự đã
phạm tội khi quân vì đã chọc giận ta.”(56) “Nhưng ta đã luôn cảnh giác đề phòng
chúng.”(57) Bởi thế, TA (Allah) đã tống bọn chúng (Pha-ra-ông và quân lính của
hắn) ra khỏi hoa viên và suối nước.(58) Khỏi những kho tàng châu báu và địa vị
cao sang.(59) Giống như thế, TA đã cho dân Israel thừa kế (những thứ tốt đẹp
đó).(60) Rồi (Pha-ra-ông và quân lính của hắn) truy đuổi họ (dân Israel) vào
lúc hừng đông.(61) Khi hai đoàn người đối diện nhau, các tông đồ của Musa nói:
“Chắc chắn chúng ta sẽ bị đuổi kịp.”(62) (Musa) bảo: “Không đâu, Thượng Đế của
Ta luôn sát cánh bên Ta, Ngài sẽ hướng dẫn Ta thôi.”(63) Ngay lúc đó, TA mặc khải
cho Musa, phán: “Ngươi hãy đánh cây gậy của Ngươi xuống mặt biển.” (Y làm
theo), tức khắc biển tách ra làm đôi thành những tảng nước hai bên như hai ngọn
núi khổng lồ.(64) TA đẩy đám người kia (Pha-ra-ông và quân lính của hắn) đến gần
nơi đó.(65) Và TA đã cứu nguy Musa và toàn bộ những ai theo Y.(66) Rồi TA nhấn
chìm đám người kia.(67) Quả thật, trong sự việc đó là một bằng chứng (cho sự
trung thực của Musa) nhưng đa số bọn họ không có đức tin.(68) Và Thượng Đế của
Ngươi đích thực là Đấng Quyền Lực, Nhân Từ.} (chương 26 – Ash-Shur’ara: 23 -
68).
Rồi
đến khi (Pha-ra-ông) bị nhấn chìm dưới biển thì hắn mới nói: “Bề tôi đã tin rằng
quả thật không có Thượng Đế nào ngoài Đấng mà dân Israel đã tin.” Allah đáp lại
lời hắn:
{(91)
(Allah phán:) “Bây giờ (nhà ngươi mới tin ư?) Chẳng phải trước đó ngươi vẫn còn
đại nghịch và là một kẻ dấy loạn kia mà?”(92) Vì vậy, ngày nay TA (Allah) giữ
thân xác của ngươi (Pha-ra-ông) lại để làm một dấu hiệu cho những ai sống sau
ngươi. Tuy nhiên, hầu hết nhân loại đối với các dấu hiệu của TA vẫn lơ là và
không chú ý đến.}(chương 10 – Yunus: 91, 92).
Rồi
Allah cho (người dân của Musa), đám người yếu thế thừa kế vùng đất (Sham)( )
nơi mà từ đông sang tây đều được TA ban phúc. Và Allah đã phá tan bao công
trình mà Pha-ra-ông và đám thuộc hạ của hắn đã xây cất và gầy dựng.Và Allah đã
thiên khải cho Musa Tawrah (Kinh Cựu Ước), trong đó là sự hướng dẫn cho loài
người và là ánh sáng hướng dẫn họ đến những gì Allah yêu thích và hài lòng, và
trong đó là một tuyên bố về những gì được phép và những gì bị cấm, là luật lệ bắt
buộc dân Israel (Y-sơ-ra-ên)– người dân Musa - phải noi theo.
Sau
đó, Musa –‘A lai his sa lam– qua đời, Allah đã cử phái rất nhiều vị Nabi đến với
người dân của Người – dân Israel – hướng dẫn họ đến con đường đúng đắn, cứ mỗi
khi vị Nabi chết đi liền được phái đến vị Nabi kế vị.Allah kểcho chúng ta một số
người trong số họ như Dawood (David), Sulayman (Solomon), Ayyub và Zakariya
(Zacharias), và có rất nhiều trong số họ không được Ngài kể ra. Cuối cùng,
Allah kết thúc trong dân Israel vị Nabi Ysa con trai Maryam–‘A lai his sa lam–,
Người có cuộc sống đầy những dấu hiệu bắt đầu từ khi Người sinh ra cho đến khi
Người được nâng lên trời.
Với Tawrah (Kinh Cựu Ước) mà Allah đã thiên khải cho Musa qua nhiều thế hệ đã bị bóp méo và thay đổi dưới bàn tay của những người Do Thái, những người tuyên bố rằng họ là tín đồ của Musa –‘A lai his sa lam–, nhưng Musa vô can đối với họ. Và Tawrah trong tay họ không còn là Tawrah được thiên khải xuống từ Allah nữa, vì họ đã bị chèn vào nó thứ không xứng đáng mô tả về Allah, khi họ đã mô tả về Allah có thuộc tínhkhiếm khuyết, ngu dốt và yếu đuối –Allah vượt xa rất xa với mọi điều họ nói – Allah Tối Cao thông tin về họ:
{Bởi thế, thật đáng bị hủy diệt đối với những kẻ đã tự tay mình viết Kinh Sách rồi lại bảo rằng đó là Kinh Sách do Allah ban xuống hầu mang Nó đi bán với cái giá ít ỏi. Họ thật đáng bị hủy diệt bởi những gì họ đã tự tay viết ra và những gì họ đã tích cóp (từ việc làm đó).}(chương 2 – Al-Baqarah: 79).