Nabi (ﷺ) nói: “Ai đọc nó (Ayatul Kursy) vào mỗi sáng thì y sẽ được bảo vệ tránh khỏi loài Jin (ma) cho đến chiều, còn ai đọc nó vào mỗi chiều thì y sẽ được bảo vệ tránh khỏi loài Jin cho đến sáng.” Do Al-Hakim ghi lại.
Từ đường truyền khác Nabi (ﷺ) nói: “Ai đọc nó (Ayatul Kursy) trước khi ngủ thì y nằm trong sự bảo vệ của Allah. Và Shaytan (loài Quỷ) không đến gần y được cho đến sáng.” Do Al-Bukhory ghi lại.
Trong câu Kinh này, AllahI cho chúng ta biết rằng chỉ có
Ngài, một mình Ngài duy nhất mới đáng được thờ phượng bởi lẽ:
Ngài là Đấng Hằng Sống tức Ngài là Đấng mà tất cả mọi ý
nghĩa của sự sống đích thực và hoàn hảo đều thuộc về nơi Ngài và Ngài là Đấng sẽ
sống mãi và bất diệt.
Ngài là Đấng Tự Hữu và nuôi dưỡng vạn vật có nghĩa là
Ngài không lệ thuộc vào bất cứ thứ gì ngoài Ngài, Ngài tồn tại bằng quyền năng
và sức mạnh của riêng Ngài, Ngài độc lập và tự cung tự cấp dưới dạng thức tối
cao tuyệt đối của riêng Ngài; và Ngài chính là Đấng mà mọi vạn vật phải lệ thuộc
vào Ngài.
Ngài không buồn ngủ và cũng không bao giờ ngủ có nghĩa là
Ngài là Đấng có sức mạnh và quyền năng tuyệt đối nên Ngài không cần ngủ và sự
buồn ngủ không xảy ra với Ngài, bởi vì ngủ và sự buồn ngủ là thuộc tính yếu kém
của tạo vật chứ không phải là thuộc tínhcủa Ngài.
Mọi vạn vật trong các tầng trời và trái đất đều là của
Ngài có nghĩa là tất cả mọi vạn vật trong vũ trụ càn khôn này đều nằm trong sự
điều hành và chi phối của Ngài, nằm trong tầm kiểm soát của Ngài.
Ai là người có thể can thiệp được với Ngài nếu không có
phép của Ngài? Có nghĩa là không một ai có thể can thiệp cho ai ở nơi Ngài trừ
phi có phép của Ngài.
Ngài biết điều xảy ra trước họ và điều xảy ra sau họ có
nghĩa là kiến thức của Ngài bao trùm tất cả mọi vạn vật. Tất cả mọi vạn vật, mọi
sự việc, và mọi hiện tượng ở quá khứ,hiện tại hay tương lai đều nằm trong tầm
kiểm soát của Ngài. Những gì đã diễn ra ở quá khứ, những gì đang diễn ra ở hiện
tại và những gì sắp hoặc sẽ diễn ra ở tương lai đều nằm trong kiến thức thông
lãm tuyệt đối của Ngài.
Họ không thể bao quát được sự hiểu biết của Ngài về bất cứ
điều gì ngoại trừ điều nào Ngài muốn cho họ biết. Điều này muốn nói rằng tất cả
mọi thứ đều nằm trong kiến thức của Ngài, nhưng ngược lại, không ai trong tạo vật
của Ngài có thể hiểu biết về một điều nào đó trừ phi Ngài đã dạy và ban cho y
kiến thức.
Bệ đặt đôi bàn chân của Ngài nơi chiếc Ngai Vương của
Ngài bao trùm các tầng trời và trái đất, và không ai trong tạo vật của Ngài biết
cụ thể cái bệ đó như thế nào mà chúng ta chỉ khẳng định rằng nó vĩ đại như Ngài
đã mô tả.
Và việc quản lý trời đất không làm cho Ngài mỏi mệt vì
Ngài là Đấng Tối Cao, Đấng Vĩ Đại có nghĩa là việc điều hành mọi sự hoạt động của
vũ trụ càn khôn cũng như việc kiểm soát và giám sát mọi vạn vật không hề làm ảnh
hưởng đến quyền năng và sức mạnh của Ngài vì Ngài là Thượng Đế Toàn Năng – Tối
Cao nhất và Vĩ Đại nhất.
Câu Kinh này là câu Kinh thiêng liêng nhất trong Qur’an,
được gọi là Ayah Kursi.
Xem thêm: Tafseer Chương Al-Fatihah