Bạn sẽ thôi căng thẳng khi đọc chương Kinh Qur’an này

Bạn hãy biết rằng cuộc sống này của chúng ta đầy rẫy những thử thách.

Không có giai đoạn nào của cuộc đời chúng ta ngoại trừ việc chúng ta phải đối mặt với những lo lắng, đau buồn, căng thẳng.

Có những chuyện dù có lưu tâm đi chăng nữa thì cũng chẳng làm được gì

Nếu bạn nhìn vào cuộc đời của Thiên Sứ Muhammad, Người đã phải đối mặt với những cuộc thử thách lớn hơn rất nhiều so với chúng ta. 

Sự lo lắng của Người lớn hơn nhiều so với bất cứ điều gì chúng ta có thể tưởng tượng. 

Allah đã mặc khải xuống một chương Kinh vào lúc Thiên Sứ đối mặc với cuộc khủng hoảng lớn đầu tiên trong cuộc đời của Người, cũng như khủng hoảng về đời sống tâm linh của Người. 

Allah đã mặc khải một chương Kinh mà nó sẽ là chủ đề cho bài thuyết giảng của chúng ta hôm nay. 

Bởi vì nó đề cập đến cách vật lộn với lo lắng và căng thẳng, nó đề cập đến những việc cần làm khi chúng ta gặp thách thức, nó đề cập đến những việc phải làm khi chúng ta gần như không thể vượt qua khó khăn, và khiến chúng ta có thể sắp bị trầm cảm.

Một số học giả nói rằng đã có một khung thời gian lên đến sáu tháng mà Allah đã không mặc khải xuống bất kỳ chương Kinh hay câu Kinh Qur’an nào. 

Trong thời gian đó, Thiên Sứ của Allah bắt đầu tự hỏi, có chuyện gì vậy? Có chuyện gì xảy ra với mình đây? Có lẽ Allah không còn yêu thương mình nữa. 

Những cảm giác mà bây giờ chúng ta gọi là lo lắng, là ranh gới của sự trầm cảm. Những cảm giác nghi ngờ về giá trị bản thân mình. 

Chúng đến với một người không ai khác hơn là một vĩ nhân, vị đã từng bước qua mặt trái đất này.

Sau đó, vào cuối khung thời gian này, vợ của Abu Lahab đã chế nhạo Thiên Sứ của Allah và mụ ta nói với Người, “Sao vậy? Đã quá lâu rồi mà chúng tôi không thấy bất cứ điều gì được mặc khải xuống cho ngươi. 

Có thể Shaytan của Ngươi (ý nói Allah) đã bỏ rơi Ngươi rồi!”. Và điều này thực sự làm tổn thương Thiên Sứ của Allah.

Thiên Sứ của Allah về nhà, rất hụt hẫng, lo lắng và rất buồn. 

Và đó là thời điểm mà Allah mặc khải xuống chương Kinh mà tất cả chúng ta đều biết. 

Chương Kinh tốt đẹp và thiêng liêng này là một trong những chương Kinh mạnh mẽ nhất trong Qur’an để chống lại các vấn đề trầm cảm và căng thẳng. Và đó là chương Kinh 93 – Adh-Dhuha, với nội dung: 

(1) Thế bởi khoảng thời gian sau khi mặt trời đã mọc cao một sào.

(2) Thề bởi ban đêm khi nó bao phủ (mọi vật một cách yên bình).

(3) (Hỡi Thiên Sứ Muhammad!) Thượng Đế của Ngươi không bỏ rơi Ngươi cũng chẳng ghét Ngươi.

(4) Cuộc sống Đời Sau chắc chắn sẽ tốt hơn cho Ngươi so với cuộc đời này.

(5) Thượng Đế của Ngươi chắc chắn sẽ ban cho Ngươi điều mà Ngươi sẽ hài lòng.

(6) Chẳng phải Ngài thấy Ngươi mồ côi nên đã ban cho Ngươi một chỗ nương tựa?

(7) Chẳng phải Ngài thấy Ngươi lầm lạc nên đã hướng dẫn Ngươi?

(8) Chẳng phải Ngài thấy Ngươi nghèo nên đã ban cho Ngươi sự giàu có.

(9) Vì vậy, đối với trẻ mồ côi Ngươi chớ đừng bạc đãi.

(10) Đối với người ăn xin Ngươi cũng đừng đuổi xua.

(11) Và đối với ân huệ Thượng Đế của Ngươi, Ngươi hãy công khai tuyên bố. {alertInfo}


Bình minh sẽ bắt đầu một kỷ nguyên mới. Bởi đó là một ngày mới. Đó là cơ hội mới, đó là niềm hy vọng mới. Ngày hôm qua đã qua đi, hôm nay là một ngày mới.

(1) Wadh dhu ha.

Đây là cách Allah mở đầu cho chương Kinh. Đừng nhìn vào quá khứ, mà nhìn về tương lai, đừng lo lắng về những gì đã xảy ra, bởi vì hôm nay là một ngày mới với những cơ hội mới.  

(2) Thề bởi ban đêm khi nó bao phủ (mọi vật một cách yên bình).

Allah thề bởi ban đêm khi trời trở nên tĩnh lặng, đó là thời gian của giấc ngủ, đó là thời gian của nghỉ ngơi, là thời gian để chúng ta đi ngủ, và những lo lắng của đời sống trần tục này sẽ biến mất. Khi chúng ta thức dậy, mặt trời mọc, cho dù ngày hôm qua có tồi tệ như thế nào thì hôm nay sẽ là một ngày mới. 

(3) (Hỡi Thiên Sứ Muhammad!) Thượng Đế của Ngươi không bỏ rơi Ngươi cũng chẳng ghét Ngươi.

Này Muhammad, Ngươi hãy đừng cảm giác rằng mình vô giá trị, hãy ngừng cảm thấy rằng Ngươi không có giá trị gì cả. Thượng Đế của ngươi không ghét ngươihỡi người Muslim. Thượng Đế của ngươi không hề khinh thường ngươi. Hỡi người tin vào Allah, ThượngĐếcủa ngươi đã không bỏ rơi ngươi. Hỡi người nói La ilaha illa Allah (không có Thượng Đế nào khác ngoài Allah), Allah là Thượng Đế của ngươi và Ngài sẽ không bao giờ bỏ rơi ngươi. Chẳng phải Ngài đã tạo ra ngươi? Chẳng phải Ngài đã hướng dẫn ngươi? Chẳng phải Ngài đã ban cho ngươi tất cả những gì ngươi có? Vì vậy, hãy ngừng cảm giác rằng mình vô dụng và bị bỏ rơi. 

(4) Cuộc sống Đời Sau chắc chắn sẽ tốt hơn cho Ngươi so với cuộc đời này.

Bây giờ câu Kinh này đến để loại bỏ sự tiêu cực, thay thế vào đó bằng sự tích cực. Chúng ta cần thoát khỏi cảm giác tiêu cực và suy nghĩ tích cực. Tương lai sẽ tốt hơn quá khứ. 

Cuộc sống thật khó khăn, đúng vậy, đôi khi nó rất khó khăn. Có thể có những vấn đề mà chúng ta sẽ không giải quyết được trong cuộc sống trần tục này, nhưng chúng ta hãy biết rằng cuối cùng thì đó không phải là sự tận thế.

Hãy hướng tới Akhirah, cuộc sống Đời Sau, một thế giới vĩnh hằng, nó chắc chắn sẽ tốt hơn so với cuộc sống trần tục này, vì vậy, chớ đừng tập trung quá nhiều vào cuộc sống trần tục. 

(5) Thượng Đế của Ngươi chắc chắn sẽ ban cho Ngươi điều mà Ngươi sẽ hài lòng.

Rồi đây, Allah sẽ cho ngươi, Ngài sẽ cho và sẽ cho cho đến khi ngươi hài lòng. Vì vậy, cả ba câu Kinh từ số 3 đến số 5 đều là những câu Kinh phủ nhận sự tiêu cực, chúng bảo người Muslim hãy thôi cảm giác trống rỗng và tiêu cực về mặt tâm linh cũng như về đờisống.

Có người cảm thấy mình không đáng giá, nghĩ rằng Allah không yêu thương mình nữa, và mình thực sự không đủ tốt, anh ta luôncảm giác mình vô dụng trong cuộc sống trần tục này và luôn nghĩ rằng mình không may mắn, mỗi lần cố gắng kinh doanh đều thất bại, đều phá sản. Ba câu Kinh này đã phủ định cảm giác và suy nghĩ tiêu cực đó, đồng thời chúng khẳng định rằng bạn đáng giá, Allah thực sự yêuthương bạn. Vì vậy, Allah phán ba câu Kinh tiếp theo: 

(6) Chẳng phải Ngài thấy Ngươi mồ côi nên đã ban cho Ngươi một chỗ nương tựa? (7) Chẳng phải Ngài thấy Ngươi lầm lạc nên đã hướng dẫn Ngươi? (8) Chẳng phải Ngài thấy Ngươi nghèo nên đã ban cho Ngươi sự giàu có.

Đây là 3 câu hỏi tu từ, chúng làm cho bạn tỉnh ngộ. Có nghĩa là, hỡi Thiên Sứ của Allah! Làm thế nào mà Ngươi có thể nghĩ rằng Allah đã bỏ rơi Ngươi, làm thế nào Người có thể nghĩ rằng Ngươi không là ai cả, Ngươi không có giá trị, hãy nhìn vào tất cả những phước lành mà TA đã ban cho Ngươi.

Sau đó, Allah đề cập đến 3 phước lành mà Ngài đã ban cho:

(6) Chẳng phải Ngài thấy Ngươi mồ côi nên đã ban cho Ngươi một chỗ nương tựa? Mẹ Ngươi qua đời, cha Ngươi mất, ông nội Ngươi cũng qua đời, Ngươi là một đứa trẻ mồ côi, chẳng phải trong mọi giai đoạn của cuộc đời, TA đã không chăm sóc Ngươi sao? Chẳng phải TA đã không cử người khác đến bảo vệ Ngươi đó sao?

(7) Chẳng phải Ngài thấy Ngươi lầm lạc nên đã hướng dẫn Ngươi?Ngươi không biết điều đúng, Ngươi đã từng đến hang động Hira, Ngươi đã từng cầu nguyện TA hướng dẫn Ngươi. Vì vậy, TA đã hướng dẫn Ngươi.

(8) Chẳng phải Ngài thấy Ngươi nghèo nên đã ban cho Ngươi sự giàu có.Hỡi Thiên Sứ Muhammad, chẳng phải TA thấy Ngươi không có tiền, không có tài sản, vì cha mẹ của Ngươiđã không để lại cho Ngươi bất cứ tài sản nào, nhưng bây giờ TA đã ban cho Ngươi sự giàu có. Các học giảnói rằng, sự giàu có ở đây là bà Khadijah và sự giàu có của bà.


Mục đích của ba câu Kinh này là gì? 

Bất cứ lúc nào có điều gì đó không tốt đẹp, bất cứ lúc nào công việc kinh doanh của bạn thất bại, bất cứ lúc nào Shaytan đến khiến bạn suy nghĩ trong đầu ôi trời ơi, tôi không gặp may, bạn hãy nhận ra rằng luôn có những mặt tích cực trong cuộc sống mà bạn đang bỏ qua ở giai đoạn đó. Shaytan đã khiến bạn phủ nhận một số phước lành lớn nhất mà Allah đã ban cho bạn và bạn thì cứ tập trung vào điều tiêu cực hơn là tích cực.

Và một bài học chúng ta đúc kết được, khi cảm giác vô giá trị xuất hiện, khi cảm giác tuyệt vọng đến, đừng nhìn vào tiêu cực, đừng nhìn vào thất bại, hãy nhắc nhở bản thân về những mặt tích cực. Bạn hãy nói, “Được rồi, điều này không thành nhưng Allah đã ban phước cho tôi bởi điều khác”, bạn hãy luôn tập trung vào những phước lành hơn là những gì bạn không có.

Bạn hãy xem xã hội mà chúng ta đang sống, nền văn hóa hiện đại này nhấn mạnh những gì chúng ta không có. Nhìn vào căn biệt thự hàng triệu đô, nhìn vào những chiếc xe đẹp, nhìn vào cái này, nhìn vào cái kia, chúng ta khao khát, chúng ta muốn có được … Tuy nhiên, giáo lý của chúng ta dạy chúng ta rằng hãy ngừng nhìn vào những gì chúng ta không có và hãy nhìn vào những gì chúng ta có, để chúng ta đánh giá cao những điều tích cực mà chúng ta có. Mỗi người trong chúng ta đều được may mắn theo cách riêng của mình, chỉ là chúng ta lơ là và phớt lờ những phước lành của mình và chúng ta cứ tập trung vào những gì chúng ta không có mà thôi.

Sau đó, Allah nói với chúng ta, 

(9) Vì vậy, đối với trẻ mồ côi Ngươi chớ đừng bạc đãi. (10) Đối với người ăn xin Ngươi cũng đừng đuổi xua.

Khi bạn đã có tư duy khác, đừng chỉ ngồi đó và không làm gì cả, hãy làm và chủ động, làm điều gì đó tích cực, đóng góp cho xã hội. 

Đừng chỉ ngồi đó rồi than thân trách phận, đừng chỉ ngồi đó và nói trời ơi, cuộc sống thật khó khăn. Được rồi, nó có thể khó khăn, nhưng hãy lạc quan, thay đổi mô hình của bạn, thay đổi khung suy nghĩ của bạn và sau đó đi tìm một nguyên nhân khác tốt hơn và cống hiến hết mình cho nguyên nhân đó.

Bạn hãy làm điều gì đó có ích cho cuộc sống của bạn, làm điều gì đó sẽ mang lại ý nghĩa và giá trị cho bạn và cho những người xung quanh bạn, đóng góp tích cực theo cách sẽ khiến bạn hạnh phúc bên trong và mang lại phần thưởng bên ngoài của Allah, bởi vì mỗi người trong chúng ta đều có thể mang lại hạnh phúc cho người khác theo một cách nào đó.

Trái tim của bạn chai cứng? Cuộc sống của bạn thiếu ý nghĩa, bạn trở nên lười biếng về mặt tinh thần, bạn không có mục đích sống cao hơn, hãy tìm một đứa trẻ mồ côi để thể hiện tình yêu thương nào đó. Cuộc sống là khó khăn, không phải nghi ngờ về điều đó. Bạn hãy tìm ai đó khác và chia sẻ nỗi đau của họ với nỗi đau của bạn, loại bỏ nỗi đau của họ, làm cho nỗi đau của họ trở nên dễ dàng hơn. Thật là một tôn giáo đẹp mà chúng ta có. Thật là một Thượng Đế vĩ đại mà chúng ta có! Khi chúng ta ban hạnh phúc cho người khác, Allah sẽ ban hạnh phúc cho chúng ta. Và sau đó ở câu Kinh cuối cùng, Allah phán: 

(11) Và đối với ân huệ Thượng Đế của Ngươi, Ngươi hãy công khai tuyên bố.

Ý nghĩa đầu tiên của câu Kinh, đó là đừng nói tiêu cực, hãy nói tích cực, hãy cảm ơn Allah vì điều tốt đẹp. 

Nếu bạn cố gắng đếm những lời phúc lành mà Allah đã ban cho bạn thì bạn sẽ không thể đếm được chúng; đừng đếm những điều tiêu cực, hãy đếm những điều tích cực.

Ý nghĩa thứ hai của câu Kinh, “ân huệ Thượng Đế của Ngươi” ở đây là ám chỉ đến Qur’an và Islam vì ân huệ lớn nhất chính là Qur’an và Islam.

Nói cách khác, ba câu Kinh cuối cùng, hướng dẫn tất cả chúng ta làm hai điều:

Một, trở nên chủ động mang lại lợi ích cho người khác.

Hai, hãy là hình mẫu của Islam.


Allah luôn bên cạnh những người kiên nhẫn

Cầu xin Allah hướng dẫn và soi sáng tất cả chúng ta. 

Cầu xin Allah phù hộ và giúp chúng ta luôn sống và suy nghĩ tích cực trong mọi công việc và trong mọi hoàn cảnh. 

Cầu xin Allah phù hộ cho chúng ta là những người biết tạ ơn Ngài về những ân huệ và phước lành của Ngài. 

Cầu xin Ngài tha thứ và thu nhận chúng ta vào Thiên Đàng của Ngài bởi Ngài Đấng Hằng Tha Thứ và Nhân Từ.

Bài viết bạn nên xem thêm: 

Mới hơn Cũ hơn
Bài viết liên quan