Tôi không hành lễ vì không nhìn thấy Allah

Xưa kia, có một người nông dân, ông là một người tốt lành, luôn làm việc chăm chỉ trong trang trại của mình và luôn hành lễ đúng giờ mỗi ngày.


Một hôm, ông thấy một người đàn ông bị đau ốm nằm bên lề đường, ông tới giúp và đưa ông ấy về nhà mình để chăm sóc.

Sáng sớm hôm sau khi người nông dân này tỉnh dậy để hành lễ, ông cũng đánh thức vị khách của mình nhưng người đàn ông từ chối và nói rằng ông không muốn hành lễ: “Tôi không nhìn thấy Allah bởi thế tôi không hành lễ Salah”.

Nghe vậy người nông dân ấy không muốn nói một điều gì. Ngày hôm sau, người đàn ông cảm thấy khỏe hơn và muốn đi về nhà của mình, người nông dân tiễn ông ấy đi xa một đoạn, đột nhiên họ thấy một dấu chân trên đất, người đàn ông nói với người nông dân rằng đó là dấu chân con hổ.

Tôi không tin” người nông dân đáp lại, ông nói thêm: “Tôi không nhìn thấy con hổ nào ở đây”.

Người đàn ông ngạc nhiên và hỏi lại: “Những dấu chân ở đây không đủ để minh chứng cho một con hổ hay sao? 

Người nông dân liền nói: “Thưa ông! khi ông nhìn thấy dấu chân thì ông tin rằng có con hổ ở đây, vậy khi ông thấy mặt trời, mặt trăng, hoa lá, cây cối, ông không tin có ai đó tạo ra chúng hay sao?.

Người đàn ông sau một hồi ngập ngùng tỏ vẻ đồng ý: “Ông nói đúng, chúng ta không thể nhìn thấy Allah bằng mắt chúng ta nhưng chúng ta có thể cảm nhận và hiểu được Ngài đang tồn tại. 

Allah, Đấng Tối Cao phán:

Quả thật, những ai chối bỏ đức tin và chết trong tình trạng không có đức tin dù đất có đầy vàng được mang đến chuộc tội cho một người nào đó của họ, thì sự chuộc tội đó sẽ không bao giờ được (Allah) chấp nhận. Họ là những kẻ sẽ chịu một sự trừng phạt đau đớn và sẽ không được ai giúp đỡ cả.” (3:91) 

Allah, Đấng Tối Cao phán:

Ngoại trừ những ai biết sám hối và phục thiện và công bố (sự Thật) thì sẽ được TA đoái thương tha thứ bởi vì TA là Đấng Hằng quay lại Tha thứ, rất mực Khoan dung.” (2:160)

Mới hơn Cũ hơn
Bài viết liên quan