Allah Tối Cao phán:
{(115) “Có phải các ngươi nghĩ rằng TA đã tạo hóa các ngươi là để vui chơi vô ích và rằng các ngươi sẽ không quay trở lại trình diện TA chăng?” (116) Allah tối cao, Ngài là Đức Vua đích thực, không có Thượng Đế nào khác ngoài Ngài, Ngài là Thượng Đế của chiếc Ngai Vương Vinh Dự.} (chương 23 – Al-Muminun: 115, 116).
Sau khi người đàn ông tên Mahdi xuất hiện, thống nhất Islam đánh với người vô đức tin.
1. Dajjal xuất hiện, hắn sống được 40 ngày.
2.
Giáng trần của Ysa
{Tuy nhiên, họ thực sự đã không giết được Y
và cũng không hề đóng đinh được Y lên cây thập tự}
{Đúng vậy, (họ đã không giết được Ysa) bởi Allah đã đưa Y lên nơi Ngài.}
(chương 4 – An-Nisa: 157, 158).
Ysa
giáng trần tại tháp màu trắng phía đông Damascus, lúc Salah Fajr. Sau đó Người
sống trên mặt đất 7 năm.
Điều
đầu tiên Người làm là tìm Dajjal mà gi.ết, Người bắt gặp hắn tại thành phố Lod ở
Palestine. Hắn chạy từ Esfahān một thành phố của Ba Tư (Iran ngày nay) và hắn bị
gi.ết ch.ết tại vùng đất mà người Do Thái đang chiếm đóng ngày nay tại Palestine.
Đây là bằng chứng mạnh nhất cho mối quan hệ mật thiết giữa một tà phái của
Islam, Rafidhah và Do Thái. Bọn họ đều cho rằng Dajjal là Nabi mà họ đang chờ
xuất hiện.
3.
Lúc này Allah thiên khải cho Ysa đang xuất hiện một lực lượng khổng lồ mà không
ai có thể đối đầu với họ được, đó là Yajuj và Majuj. Ngài ra lệnh Ysa trốn lên
núi Tur. Yajuj và Majuj tàn phá mọi thứ chúng đ ingang, cho đến khi chúng đến
được vùng đất Sham.
Khi
chúng đi ngang qua biển hồ Tobariya (Tiberias, Galilee) một hồ nước ngọt lớn nhất
Israel. Hồ có chu vi khoảng 53km, với chiều dài khoảng 21 km, chiều rộng 13 km,
sâu 43 m.
Khi
Yajuj và Majuj đi ngang qua biển hồ này thì người cuối cùng trong chúng nói: “Tại
vị trí này trước đây có nước.” chúng ta hãy nghĩ xem số lượng của họ đông
và khủng khiếp ra sao! Cho đến khi chúng kéo đến núi Tur làm cho Ysa hoang mang
mà cầu xin Allah phù hộ.
Lúc
này sức mạnh của Allah được phơi bày, Ngài đã gửi một loại giun ký sinh ăn thịt
tấn công vào cổ của chúng khiến cho tất cả bọn chúng chết chỉ trong một đêm duy
nhất. Xác chết của chúng đầy cả mặt đất, gây hôi thối, rồi Allah gửi đến đàn
chim, mỗi con to như cổ lạc đà tha xác chúng đi tất cả ném đi nơi khác, Allah mới
rõ là nơi nào.
Rồi
một cơn mưa rất lớn, nước mưa thâm nhập vào tất cả mọi nơi trên mặt đất, biết mặt
đất lúc đó tựa như mặt gương, như Nabi – Sol lol lo hu ‘a lai hi wa sal lam – đã nói.
Sau trận mưa, mọi thứ trở lại xanh tươi như thời đại của Nabi Adam, tất cả đều
to lớn nhờ hồng phúc của Allah, Nabi – Sol lol lo hu ‘a lai hi wa sal lam – miêu tả
về hồng phúc bao la lúc đó mà một nhóm gồm 7 hoặc 8 người có thể cùng che mát bằng
vỏ của trái lựu, chứ không phải cây lựu. Đó là hồng phúc vĩ đại của mặt đất lúc
bấy giờ.
Sau
đó, Ysa tiếp tục trách nhiệm quan trọng phải làm đó là dẹp sạch thánh giá, giết
sạch loài heo và truyền bá Tawhid. Lúc này Tawhid thống trị mặt đất và toàn bộ
nhân loại thời bấy giờ đề phục tùng Tawhid, thờ phượng Allah duy nhất. Rồi Ysa
cuối cùng cũng chết. Từ đó mọi người dần lệch lạc, phạm Shirk và kéo dài hiện
trạng đó đến Ngày Tận Thế.
4,
5 & 6. Sau đó xuất hiện liên tiếp ba dấu hiệu lớn đó là ba lần nhật thực, lần
đầu xảy ra tại hướng đông, lần hai xảy ra tại hướng tây và lần ba xảy ra tại
bán đảo Ả-rập, và hiện tượng nhật thực bao phủ cả một thành phố, khiến mọi người
bàn tán xôn xao.
7.
Khói xuất hiện phủ đầy trời đất, như Allah phán:
{(10) Vì vậy, Ngươi (hỡi Thiên Sứ) hãy đợi
xem Ngày mà bầu trời sẽ tỏa ra lớp khói mờ rõ rệt. (11) (Lớp khói mờ) bao trùm
cả nhân loại. Đây là một sự trừng phạt đau đớn.} (chương 44 – Ad-Dukhan: 10, 11). Đám khói là hình phạt
kinh hoàng đối với người vô đức tin nhưng đối với người có đức tin chỉ làm cho
họ bị cảm lạnh, như Thiên Sứ – Sol lol lo hu ‘a lai hi wa sal lam – đã nói. Với dấu
hiệu này báo trước cho ba dấu hiệu vĩ đại khác xuất hiện tiếp theo, như Allah
đã phán:
{(Hãy biết rằng) vào Ngày
mà một vài dấu hiệu của Thượng Đế của Ngươi xuất hiện (để báo trước cho Giờ Tận
Thế), đức tin của một người (vào thời điểm đó) sẽ không giúp ích được gì cho
linh hồn đã không có đức tin trước đó hoặc đã không tích lũy điều tốt nào trong
đức tin của mình.} (chương 6 – Al-An’am: 158).
Ba
dấu cuối cùng đó là gì?
8. Mặt trời mọc từ hướng tây, chứ không còn là hướng đông
như thường lệ. Ngay khi mặt trời mọc hướng tây thì tất cả Thiên Thần buông viết
và không còn ghi chép gì nữa, mọi tội lỗi không bị ghi thêm, mọi lời sám hối
không được chấp nhận. Bởi trước đó cánh cửa sám hối luôn mở cho con người cho đến
khi linh hồn lên đến tận cổ hoặc mặt trời mọc lên từ hướng tây thì cánh cửa sám
hối bị đóng lại. Mặt trời chỉ mọc lên từ hướng tây một lần duy nhất, sau đó nó
mọc trở lại như bình thường từ hướng đông.
9. Mọi người sống thêm một thời gian, thì Allah cho xuất
hiện một con vật chui lên từ đất, biết nói chuyện tiếng người.
{Khi lời hứa về việc trừng phạt họ sắp được
thể hiện, TA sẽ cho ra từ lòng đất một con thú biết nói chuyện với họ, bởi nhân
loại đã không tin nơi các lời mặc khải của TA.}
(chương 27 – An-Naml: 82).
Có
một Hadith yếu cho là con vật này sẽ đánh dấu lên từng người một, đây là người
có đức tin, đây là người không có đức tin. Lúc này không còn việc hành đạo được
nâng lên và không còn tội lỗi bị ghi chép, mọi thứ đã tự do.
10.
Dấu hiệu cuối cùng là nguồng lửa khổng lồ di chuyển như lũ quét xuất hiện từ hướng
nam của trái đất, từ Yemen; có một Hadith khác ghi là xuất hiện từ hướng đông của
trái đất.
Lửa
đó lùa mọi người đi như Nabi – Sol lol lo hu ‘a lai hi wa sal lam – nói với ý
nghĩa: Lửa đó nghỉ ngơi cùng mọi người. Nghĩa là lúc Zhuhr, giữa trưa nó dừng lại
và ban đêm nó dừng lại, lúc đó mọi người được nghỉ ngơi. Cứ mỗi khi lửa di chuyển
là mọi người chạy về phía trước, cứ thế mà chạy cho đến khi tất cả mọi người được
tập trung tại vùng đất Sham – vùng đất Sham này là nơi kết thúc tất cả mọi thử
thách -. Đây là vùng đất tập trung loài người ở trần gian.
Sau
khi, con người tập trung hết tại đây thì xuất hiện một cơn gió tốt lành thổi
vào họ, tất cả những ai mà trong lòng có Laa i laa ha il lol loh ngửi được gió
này đều chết ngay lập tức.
Từ
đó mọi lời tụng niệm Allah ở trên mặt đất đồng biến mất, tất cả lời phán trong
quyển Qur’an đều không còn chữ chỉ còn mỗi giấy trắng. lúc này chỉ còn lại mỗi
mọi thứ xấu xa tồn tại trên mặt đất. Và với họ Giờ Tận Thế bắt đầu.
Ngày Tận Thế bắt đầu ra sao?
Thiên
Sứ – Sol
lol lo hu ‘a lai hi wa sal lam – đã nói cách đây hơn 1400
{Làm sao tận hưởng đây khi Thiên Thần thổi còi sừng đã sẵn
sàng, tai Thiên Thần luôn lắng nghe lệnh để thổi!} Thiên Thần đó là
Israfil đã cầm sẵn chiếc còi trên tay đang chờ lệnh của Allah là thổi ngay lập
tức.
Tiếng
còi thổi ra sao:
Khi
được lệnh là Israfil liền thổi còi sừng, phát ra âm vang kinh hoàng, truyền đi
khắp nơi và càng lúc âm vang càng kinh hoàng hơn. Tất cả con người, động vật
nghe được âm thanh này đều ngả chết tức khắc, người đầu tiên nghe được âm thanh
này là hai người đàn ông đang mua bán với nhau, cả hai đồng nghe âm thanh và
cùng lúc ngả chết, rồi con lạc đà của hai người học chết theo họ lúc đó. Càng
lúc âm thanh càng vang xa hơn, âm thanh đến đâu là mọi thứ chết sạch đến đó dù
là con người hay động vật. Âm thanh đó vang lên trời xanh làm cho tất cả Thiên
Thần trên trời chết hết,
{Khi Tiếng Còi (Tận Thế) được thổi lên, tất
cả những ai trong các tầng trời và tất cả những ai trong trái đất đều sẽ chết
ngoại trừ ai mà Allah muốn (cho sống).} (chương 39 – Az-Zumar: 68).
Tiếp theo sau là trời đất bị đổ vỡ, mặt trời, mặt trăng, các vì sao, các tinh
tú bị phá tan tành, bức màn che giữa trời và đất bị phá vỡ, các thiên thạch
trên trời bắt đầu rơi xuống đất trở thành những khối lửa khổng lồ,
{(9) Vào Ngày mà bầu trời sẽ chấn
động dữ dội. (10) Những ngọn núi sẽ dịch chuyển khỏi vị trí của nó.}
(chương 52 – At-Tur: 9, 10). Lúc mọi thứ trên trời đất đang bị tàn phá thì âm
thanh tiếng còi vẫn còn vang vọng kinh hoàng, những con người chưa chết thì reo
la: “Chuyện gì đây? Chuyện gì đây?” khắp mọi nơi đâu đâu cũng là lửa và
tiếng nổ vang rền nhưng âm thanh vẫn còn inh ỏi. Mãi đến khi âm thanh kết thúc
thì tất cả mọi thứ trên trời, dưới đất đều bị phá tan tành, không còn sự sống.
Có
một Hadith cần xác thực lại ghi là: Lúc này không còn ai ngoài bốn Thiên Thần:
Jibril đảm nhận chuyền thông điệp, Mikael đảm nhận việc thổi linh hồn vào bào
thai, Israfil đảm nhận thổi còi sừng và Thần Chết đảm nhận việc rút hồn người chết.
Allah phán bảo với tất cả họ: {Các ngươi hãy chết
đi.} Cả bốn Thiên Thần đều chết cùng lúc. Ngay thời khắc này không
còn ai ngoài Allah Tối Cao
{Vào Ngày Phục Sinh, Ngài sẽ túm lấy toàn bộ
trái đất và tất cả các tầng trời sẽ được cuộn lại trong tay phải của Ngài.}
(chương 39 – Az-Zumar: 67). Rồi Ngài lắc mạnh đất ba lần mà hỏi lặp lại ba lần
chỉ một câu:
{Quyền phán xét vào Ngày đó thuộc về ai?} Tất nhiên
không có ai trả lời, rồi Ngài tự trả lời cho chính mình:
{(Chắc
chắn ngày đó) thuộc về Allah, Đấng Duy Nhất, Đấng Tối Thượng.}
(chương 40 – Ghafir: 16).
Thời khắc này không còn bất cứ ai sống ngoại trừ Đấng Sống
Mãi sống trước sự sống bắt đầu và sống sau sự sống bị tiêu diệu, Allah là Đấng
Sống Mãi mà không có Thượng Đế đích thực nào ngoài Ngài, Đấng Hùng Mạnh.
Đây là câu chuyện về kết thúc vũ trụ. Còn lại một câu hỏi:
“Chúng ta - những người Muslim - có yêu thương Đức Vua này giống như Ngài đã
yêu thương chúng ta không?”
Thượng Đế của chúng ta có thương yêu chúng ta không?
Chắc chắn Allah đã rất thương chúng ta.
Ngài đã ban cho chúng ta Laa i laa ha il lol loh mà chúng
ta đã không tốn công sức, đó không phải là dấu hiệu Ngài yêu thương chúng ta
sao?
Ngài đã cho phép chúng ta đến nhà của Ngài năm lần trong
ngày đêm để gặp Ngài, quỳ lạy trước Ngài, lẽ nào đây không phải là tình thương
của Ngài dành cho chúng ta?
Ngài mở cho chúng một cánh cửa sám hối và không bao giờ
đóng lại cho đến khi chúng ta chết, lẽ nào đây không phải là tình thương của
Ngài dành cho chúng ta?
Ngài xuống tầng trời cuối cùng vào mỗi đêm để lắng nghe lời
cầu xin của chúng ta, lẽ nào đây không phải là tình thương của Ngài dành cho
chúng ta?
Ngài dang rộng đôi tay của Ngài cả ngày lẫn đêm để đón nhận
những ai biết ăn năn sám hối quay về với Ngài, lẽ nào đây không phải là tình
thương của Ngài dành cho chúng ta?
Ngài
rất mắc cỡ trước việc nô lệ nào đó giơ hai tay lên cầu xin Ngài mà Ngài lại
không cho gì cả, lẽ nào đây không phải là tình thương của Ngài dành cho chúng
ta?
Vậy chúng ta đã yêu thương Ngài như Ngài đã yêu thương chúng ta không?
Có
phải muốn câu trả lời không, tìm thấy nó ở Kinh Qur’an, khi có một số Sahabah đến
gặp Thiên Sứ – Sol lol lo hu ‘a lai hi wa sal lam – mà nói: Thưa Thiên Sứ của
Allah, chúng tôi rất thương yêu Thượng Đế của chúng ta. Hãy nghe đây câu trả lời
và áp dụng theo nó, rồi mỗi người trong chúng ta sẽ biết rõ mực lượng tình yêu
của chúng ta dành cho Allah. Allah phán:
{Ngươi (hỡi Thiên Sứ Muhammad) hãy nói với họ: “Nếu các người
thực sự yêu thương Allah thì các người hãy theo ta rồi Allah sẽ yêu thương các
người và tha thứ tội lỗi cho các người. Quả thật, Allah hằng tha thứ, hằng xót
thương.”} (chương 3 – Ali ‘Imran: 31).
Mỗi
người trong chúng ta hãy đứng trước mặt gương, hãy tự hình vào hình dạng, chiếc
lưỡi của mình, những gì nghe thấy, hành động mua bán của mình, mọi nơi mà đôi
chân mà chúng ta bước và mọi thứ cuộc sống của chúng ta. Lúc đó, chúng ta nhận
biết được tình yêu của chúng ta dành cho Allah là bao lớn. Imam Ahmad đã từng
nói: “Để biết được vị trí của mình ở nơi Allah thì anh/chị hãy nhìn vào vị
trí của Allah trong lòng mình.”
Mọi
người có biết rằng ở Ấn Độ có đến 1 tỉ người đang thờ phượng bò, cây cối và chuột.
Còn
ở Trung Quốc có đến 1 tỉ 3 trăm triệu người đã phủ nhận sự tồn tại của Thượng Đế.
Và
có hơn 1 tỉ người khác cho rằng Allah là chúa ba ngôi.
Còn chúng ta đã được Allah hướng dẫn trở thành người Muslim mà chúng ta đã không cầu xin Ngài như thế, thử hỏi còn có hồng ân nào vĩ đại hơn hồng ân này nữa chăng. Alhamdulillah, tạ ơn Allah với hồng ân Islam, là người Muslim.