Bản năng là nguồn động lực nội tâm thúc đẩy con người suy xét mục đích tồn tại và số phận của mình. Nguồn động lực này hướng con người đến niềm tin vào Allah và chấp nhận thờ phượng Ngài theo những gì Ngài đã quy định.
Một số tôn giáo ngoài Islam tin rằng con người được sinh
ra theo nghiệp báo, tức do những việc làm xấu và không tốt của họ ở kiếp trước.
Theo niềm tin này, ai là người hư hỏng, là kẻ xấu, thường làm điều ác trong cuộc
sống hiện tại, sau khi chết, sẽ được sinh vào một kiếp sống mới trong tầng lớp
thấp kém hơn hoặc chịu nhiều đau khổ trong cuộc đời. Vàđây chính là sự luân hồi
chuyển kiếp theo niềm tin của họ. Vì vậy, theo niềm tin của họ, người nào muốn
được cứu rỗi và thoát khỏi vòng luân hồi này thì phải tu hành, và phải thoát tục
tức không màng thế gian và sống khổ hạnh đến chết.
Dưới cái nhìn của Islam, tín ngưỡng và quan niệm này là
sai lầm vì nó phá hủy toàn bộ cuộc sống của con người, vì nó hoàn toàn không phục
vụ được bất kỳ điều gì cho nhân loại, thay vào đó, nó khẳng định rằng những gì
mà con người đang đau khổ là hình phạt tự nhiên cho một tội ác trước đó ở kiếp
trước, và đây là một kiểu cải cách theo chiều hướng lạc hậu, bất công và phân
giai cấp.
Một bằng chứng rõ ràng nhất cho điều này là xã hội Hindu (Ấn độ giáo). Nó được xây dựng trên tín ngưỡng luân hồi và nghiệp chướng. Theo họ, những người hư đốn, tội lỗi sẽ được sinh ra ở kiếp sau trong tầng lớp thấp kém hơn kiếp sống hiện tại, và do đó, những người đau khổ xứng đáng với sự đau khổ của mình. Và vì vậy, chúng ta thấy trong xã hội của Ấn Độ giáo, mọi người được chia thành bốn đẳng cấp:
1- Brahmins (Bà la môn) : Những người giảng dạy, duy trì (giáo lý) và là những linh mục.
2- Kshatriya (còn được gọi là Rajanya): Những chiến binh và hoàng tộc.
3- Vaishya: Nông dân và thương gia.
4- Shudra: Người hầu, những người làm công việc thấp kém.
Đạo Hindu |
Trong xã hội của họ, tầng lớp thấp kém nhất là Shudra. Những
người của tầng lớp Shudra này bị ruồng bỏ, không được xã hội xem trọng, họ làm
công việc bị người khác xem thường - theo quan niệm của họ - chẳng hạn như tạp
vụ, dọn vệ sinh. Và dựa theo giai cấp của mỗi người, qui định các loại hình
công việc, quần áo và thức ăn của họ, và việc kết hôn lập gia đình chỉ được
phép trong cùng giai cấp, và mỗi người đều bị ràng buộc phải thuộc về giai cấp
mà người đó được sinh ra.
Nhận thức đẳng cấp này bắt nguồn từ niềm tin vào sự luân
hồi và nghiệp báo, cho nên, giai cấp Shudra xứng đáng nằm trong số những tiện
dân, bởi vì chắc chắn trong những kiếp trước tầng lớp này là tội đồ, vì vậy họ
mới được sinh ra trong giai cấp này.
Dựa theo quan niệm này của họ, chúng ta có thể coi việc
giúp đỡ người ở giai cấp thấp, giai cấp bị ruồng bỏ như là một kiểu không tôn
trọng nguyên tắc nghiệp báo. Đây rõ ràng là một quan niệm và tư tưởng hướng đến
sự lạc hậu, bất công, phân giai cấp và chuyên chế.Triết lý luân hồi và triết
lý nghiệp báo đã sản sinh ra sự phân chia giai cấp này, và chúng đã sản sinh ra
quan niệm sai lầm về những người nghèo khổ, bệnh tật, những người yếu thế, những
người không có gì trong tay.
Nếu con người tin và đi theo tín ngưỡng và triết lý này,
hậu quả làcon người sẽ bỏ qua cơ hội giúp đỡ và hỗ trợ tầng lớp bất hạnh. Và
đây là điều trái ngược với bản chất tự nhiên của con người, trái với luân thường
đạo lý của xã hội loài người. Bởi vìbản năng của con người luôn thúc đẩy sự cảm
thông đối với những người yếu thế, những người thiếu thốn và bệnh tật, đồng thời
thúc giục họ có nghĩa vụ hỗ trợ, giúp đỡ và cố gắng loại bỏ khỏi họ sự tổn hại
và phiền não.
Trong Islam, việc gánh chịu trách nhiệm của một người vào
Đời Sau là ở trong tay của Allah – Thượng Đế của vũ trụ và vạn vật, Đấng Quyền
Năng và Tối Cao. Trong Islam, tất cả con người được sinh ra đều vô tội, việc
giúp đỡ những người khốn khổ trong dân chúng sẽ nâng cao địa vị của con người ở
nơi Allah vào Đời Sau.
Nếu một người tìm hiểu Islam, người đó chắc chắn sẽ thấy
rằng Islam là mô hình chính xác, tốt lành, đáng tin cậy và khôn ngoan trong việc
giải đáp nhu cầu của con người về cách sống, về việc phân tích ý nghĩa và mục
đích tồn tại của con người theo bản năng, lý trí và khoa học.
Trong Kinh Qur’an, Allah, Thượng Đế Quyền Năng và Tối Cao
phán:{(Hỡi Thiên Sứ Muhammad, Ngươi hãy nhớ lại) khi (Ibrahim) bảo người dân của mình: “Các người hãy thờ
phượng Allah và hãy sợ Ngài. Điều đó tốt nhất cho các người nếu các người biết
được. Thật ra các người chỉ thờ phượng những bục tượng thay vì Allah,
các người thật ra chỉ bịa chuyện hoang đường mà thôi. Những thần linh mà các
người thờ phượng thực chất không có khả năng ban bổng lộc cho các người. Bởi thế,
các người hãy tìm bổng lộc nơi Allah, các người hãy thờ phượng Ngài, hãy tạ ơn
Ngài, bởi rồi đây các người sẽ được đưa trở về trình diện Ngài. Nếu các người
phủ nhận thì quả thật những cộng đồng trước các người cũng đã phủ nhận như thế;
và nhiệm vụ của một Sứ Giả chỉ là truyền đạt một cách rõ ràng mà thôi.” Lẽ nào
(những kẻ phủ nhận này) đã không nhận xét thấy việc Allah khởi tạo rồi phục
sinh như thế nào ư? Quả thật, điều đó đối với Allah vô cùng đơn giản.} (Chương 29 – Al’Ankabut, câu 16-19)
Allah ra lệnh cho con người tìm kiếm bổng lộc ở nơi Ngài
và chỉ thờ phượng một mình Ngài, và Ngài ra lệnh cho con người làm điều thiện tốt,
bởi vì Allah là Đấng mà tất cả nhân loại sẽ phải trở về trình diệnNgài sau khi
chết để Ngài phán xét và thưởng phạt.
Không có sự biện minh nào cho việc nỗ lực làm điều tốt
theo tín ngưỡng luân hồi và nghiệp báo, trong khi thực tế là tất cả mọi người đều
phấn đấu làm điều tốt và biết rằng đây là một nghĩa vụ.Thật ra, sự nỗ lực làm
điều tốt là một phản ứng với tiếng gọi của bản năng thuần túy vốn có trong mỗi
con người, Allah Tối Cao phán trong một Hadith Qudsi: {TA đã tạo ra tất cả đám
bề tôi của TA đều là Muslim thuần khiết (đều qui thuận TA theo bản năng vốn có
mà TA đã ra họ), nhưng Shaytan đến đưa họ ra khỏi tôn giáo của mình, hắn ngăn cản
họ làm điều mà TA cho phép và bảo họ làm Shirk với TA, điều mà TA đã không ban
cho bất cứ thẩm quyền nào.} (Muslim)
Có nghĩa là mỗi con người sinh ra vốn thần phục một mình
Allah, tức trong trái tim của họ luôn thừa nhận rằng có một Thượng Đế Tối Cao
và Toàn Năng thực sự, nhưng rồi những tên Shaytan đến đánh lừa, xúi giục khiến
con người phủ nhận Allah và trở nên vô đức tin đối với Ngài.
Islam tôn vinh con người, xem mọi người có quyền bình đẳng
như nhau, không có bất cứ sự phân biệt giai cấp hay chủng tộc nào. Trong Kinh
Qur’an, Allah phán rõ điều này:
{Bất cứ ai hành thiện, dù nam hay nữ, trong lúc y là một
người có đức tin, TA chắc chắn sẽ ban cho y một cuộc sống tốt đẹp; và TA chắc
chắn sẽ ban cho (những người như thế) một phần thưởng tốt hơn những gì họ đã từng
làm.} (Chương 16 - Annahl, câu 97)
{Hỡi nhân loại! TA (Allah) đã tạo hóa các ngươi từ một người
nam và một người nữ và làm cho các ngươi thành các quốc gia và những bộ lạc để
các ngươi nhận biết lẫn nhau. Quả thật, người vinh dự và cao quý nhất ở nơi
Allah là người có Taqwa (sự ngay chính, ngoan đạo và sợ Allah) nhất trong các
ngươi. Quả thật, Allah là Đấng Hằng Biết, Đấng Thông Toàn.} (Chương 49 – Al-Hujurat, câu 13).
Trong câu Kinh 97 của chương 16 vừa nêu trên, Allah phán
cho biết rằng Ngài sẽ ban điều tốt lành trên thế giới này và sẽ ban thưởng ở Đời
Sau cho những ai nỗ lực hành thiện, dù nam hay nữ. Điều này có nghĩa là con người
cần làm điều tốt, và một trong những điều tốt chính là giúp đỡ những người yếu
thế và khó khăn.
Nabi Muhammad, vị Thiên Sứ của Islam nói: “Quả thật, các
ngươi chỉ được ban cho bổng lộc và sự chiến thắng khi các ngươi giúp đỡ
những người yếu thế ở nơi các ngươi.}(Abu Dawood, Tirmizdi; Al-Albani xác
nhận Hadith Sahih)
Và đây mới là điều đúng đắn, bởi lẽ, lương tâm con người
vốn được xây dựng trên sự biết đồng cảm với những con người nghèo khó, yếu đuối,
đơn chiếc, thiếu hiểu biết trong loài người. Vì vậy, sự chống lại điều này là
đã đi ngược lại với lòng trắc ẩn tự nhiên vốn có trong mỗi con người được gọi
là bản năng.
Trở lại về vấn đề luân hồi. Nếu sự luân hồi chuyển kiếp
là sự thật, thì số lượng sinh vật trên trái đất phải cố định, bởi vì chúng chuyển
kiếp lẫn nhau trong vòng luân hồi, tuy nhiên, không trí tuệ bình thường nào nói
điều này ngày hôm nay cả!
Người ta đã chứng minh rằng đã có một thời điểm trái đất
chưa từng tồn tại, đã có một thời điểm không có sinh vật sống trên trái đất và
đã có một thời điểm số lượng sinh vật sống trên trái đất rất ít. Sau đó số lượng
của chúng tăng dần theo thời gian và đây là điều được loài người ngày nay đồng
thuận và chấp nhận.
Và thời gian trước đây trên trái đất số lượng con người rất
ít so với ngày nay. Vì vậy, số lượng của con người chưa từng được thống nhất cố
định là bao nhiêu, thì làm thế nào xảy ra các vòng luân hồi cố định?
Có một người phụ nữ Mỹ tên là Ruth Simmons, cô ta đã
tuyên bố chính cô được đầu thai từ kiếp trước có tên là Bridey Murphy, và rồi
Ruth Simmons bắt đầu nhớ lại những ký ức trước đây của mình khi cô ấy là Bridey
Murphy vào thế kỷ 19 ở Ireland. Sau đó, các nhà nghiên cứu điều tra cuộc đời của
Ruth Simmons, hóa ra cô ấy có một người hàng xóm cũ đến từ Ireland, cô ấy tên
là Bridey Murphy, vì vậy cô ấy đã lấy những ký ức của Bridey về Ireland và gán
chúng cho mình, cho rằng cô ấy là Bridey. [Mô tả trường hợp của Ruth Simmons: https://www.ncbi.nlm.nih.gov/pubmed/12116612 - trích dẫn các bài báo từ trang web của Tiến sĩ Fawz
Kurdi]
Thật ra, sự luân hồi là một ảo tưởng, nó mâu thuẫn với cả
những trực giác đơn giản nhất của khoa học và giác quan của con người.
Paul Edwards, tổng biên tập của Bách khoa toàn thư triết
học và là giáo sư tại Đại học New York, nói: “Sự luân hồi chỉ là một điều tưởng
tượng mâu thuẫn với khoa học hiện đại.” [Edwards, Paul (2001), Sự tái sinh: Một
kỳ thi quan trọng, sách của Prometheus (theo thần thoại Hi Lạp từ này nghĩa là
người biết trước tương lai)]
Vì vậy, con người khi chết đi, họ sẽ không được sinh ra
thêm lần nào nữa.
Allah đã ban xuống kinh Qur'an cao quý cho vị Nabi của
Ngài, Muhammad để phản bác những người cho rằng có sự chuyển kiếp luân hồi (đầu
thai) sau khi chết qua những lời của những người đa thần:
{“Quả thật, chỉ có một cuộc sống thế gian
này mà thôi. Chúng ta sẽ sống rồi chết, chúng ta sẽ không được phục sinh trở lại
bao giờ.”} (Chương 23 – Al-Mu’minun, câu 37)
Allah phản biện lại lời khẳng định này của họ trong Kinh
Qur’an rằng:
{Lẽ nào họ không thấy TA đã tiêu diệt biết bao thế hệ trước
họ? Những người của thế hệ đó sẽ không bao giờ trở lại gặp họ (trên thế gian
này).}(Chương 36 - Yasin, câu 31)
Vì vậy, không hề có sự luân hồi nào sau khi chết, con người
sẽ không trở lại cuộc sống trần gian lần nào nữa sau khi đã chết.Học giả Al-Qurtubi
nói trong Tafsir của mình: “Câu Kinh này là một phản biệnđáp lại những ai cho rằng
trong nhân loại, sau khi chết, có người trở lại trần gian trước Ngày Phục Sinh.”
Ở câu 56 chương 44 –Ad-Dukhan, Allah phán:
{Họ sẽ không nếm trải cái chết ở đó ngoại trừ cái chết đầu
tiên (ở trần gian).}
Câu Kinh này, Allah Tối Cao khẳng định rằng con người chỉ
nếm trải cái chết một lần duy nhất tức sau khi chết họ sẽ không bao giờ trở lại
cuộc sống trần gian để chết thêm một lần nào nữa. Và đây là giáo lý đức tin của
Islam.
Một trong những điều thuộc niềm tin nơi Đời Sau của người
Muslim là họ tin rằng con người sau khi chết sẽ chuyển đến thế giới Barzakh (có
thể gọi là cõi chết hoặc cõi mộ), sau đó, vào thời điểm được Allah – Thượng Đế
Quyền Năng – ấn định, Ngài sẽ phục sinh toàn bộ nhân loại từ người đầu tiên cho
đến người cuối cùng. Tất cả sẽ được cho sống trở lại từ thế giới Barzakh. Và
sau lần phục sinh này, nhân loại sẽ sống trong một thế giới hoàn toàn khác với
thế giới trần gian, đó là thế giới Vĩnh Hằng. Và ở thế giới Vĩnh Hằng này, chỉ
có hai chốn ở, không có chốn ở thứ ba, đó là Thiên Đàng hoặc Hỏa Ngục. Allah sẽ
thu nhận vào Thiên Đàng những ai tin và thần phục Ngài, và sẽ đày vào Hỏa Ngục
những ai không tin và bất tuân Ngài.
Những người đi theo tín ngưỡng luân hồi như đã nói, họ
tin rằng nếu muốn thoát khỏi kiếp luân hồi thì một người phải tu hành bằng cách
thoát tục và sống cuộc đời khổ hạnh. Đó là sống độc thân, chịu đói khát, không
ăn thịt, thường xuyên ngồi thiền tức ngồi cố định tại một vị trí trong nhiều giờ
liền không ăn không uống để tịnh tâm và giác ngộ. Một số nhóm phái Islam đã lầm
lạc và lệch khỏi con đường ngay chính của Islam, chẳng hạn như nhóm phái Sufi,
cũng đã bắt chước sống cuộc đời khổ hạnh và cho rằng đó là cách để đạt đến cảnh
giới cao của sự thờ phượng và hướng đến Allah.
Islam cảnh báo không nên thắt lưng buộc bụng theo cách
này và khắc nghiệt với bản thân theo cách này. Bởi lẽ, sự khắc nghiệt với bản
thân ắt dẫn đến sự khiếm khuyết trong nhận thức và sự suy đồi về tôn giáo theo
thời gian.
Allah, Đấng Tạo Hóacho biết rằng Ngài đã tạo ra mọi thứ
trên trái đất này là để con người sử dụng, Ngài phán:
{Ngài là Đấng đã tạo tất cả mọi thứ trên trái đất
cho các ngươi.} (Chương 2 – Al-Baqarah, câu 29)
Và Allah, Đấng Toàn Năng phán ở câu Kinh 31, 32 của chương 7 – Al-A’raf như sau:
{Hỡi con cháu của Adam (loài người), các ngươi hãy mặc y
phục chỉnh tề khi đến Masjid và các ngươi hãy ăn, uống thỏa thích nhưng không
được phung phí, bởi lẽ Allah không yêu thương những kẻ phung phí.Ngươi (hỡi
Thiên Sứ) hãy nói với (những kẻ đa thần): “Ai đã cấm những thứ làm đẹp cũng như
các loại (thực phẩm) tốt sạch mà Allah đã tạo ra cho đám bề tôi của Ngài?”} (Chương 7 – Al-A’raf, câu 31, 32)
Trong một Hadith Sahih do Abu Dawood ghi lại, Thiên Sứ của
Allah nói: “Chớ đừng hà khắc với chính mình rồi Allah hà khắc với các ngươi. Quả
thật, đã có nhóm người vì tự hà khắc với chính mình nên Allah đã áp đặt lên họ
sự hà khắc. Tàn tích của họ vẫn còn trong các cổ mộ và nhà cửacủa họ.” Sau đó,
Người đọc câu Kinh:
{Nguyên tắc tu hành (không lập gia đình) là do họ tự đặt
ra chứ TA (Allah) không qui định cho họ.} (chương 57 – Al-Hadid: 27)
Imam Azd-Zdahabi nói: “Người thờ phượng trần trụi với kiến
thức, khi người đó sống đời sống khổ hạnh, độc thân và đói khát, từ bỏ thịt và
trái quả, tự giam mình tại một chỗ, ý nghĩ của linh hồn ám ảnh người đó, và
Shaytan nhập và xuất trong cơ thể (tâm trí) của y. Vì vậy, người đó nghĩ rằng
mình đã đạt được cảnh giới của sự giác ngộ, rồi truyền đạo và thăng thiên. Tuy
nhiên, đó chỉ là quấy ám của Shaytan.” (Trích từ sách ‘Alamun Nubala” được dịch
bởi Ahmad bin Abi Al-Hawari, trích dẫn từ trang web của Tiến sĩ Fawz Kurdi.)
Nói về việc ngồi thiền, một trong các nghi thức tịnh tâm
để nhận thức và giác ngộ của Ấn Độ giáo, trung tâm Nghiên cứu Công nghệ Sinh học
Quốc gia Hoa Kỳ, là một trang web của chính phủ, và là một trong những tài liệu
tham khảo nghiên cứu y học lớn nhất trên thế giới, nói: “Sự tĩnh lặng hoàn toàn
trong nhiều giờ ở một vị trí nhất định mà không có thức ăn hoặc đồ uống, theo
thời gian, dẫn đến sự mất cân bằng điện tích trong não do giảm lượng đường
trong máu, do đó, xảy ra nội tiết Endorphin không kiểm soát được và cảm giác áo
thực sự bắt đầu xảy ra.”(https://www.ncbi.nlm.nih.gov/pubmed/8931651)
Trong Islam, sự bất tuân và sự hối hận của lương tâm là
những vấn đề tự nhiên liên quan đến mệnh lệnh thiêng liêng từ Allah –Đấng Toàn
Năng và Tối Cao. Vì chúng ta chịu trách nhiệm, chúng ta cảm thấy hối hận trong
trường hợp có bất kỳ vi phạm nào. Đây chính là bản năng mà Allah đã khẳng định
trong Kinh Qur’an, Ngài phán:
{Fit-rah(tôn giáo tự nhiên) của Allah,
tôn giáo mà theo đó Ngài đã tạo ra loài người.} (Chương 30 - Arrum, câu 30)
Đứng trước bản năng này, một người cảm thấy lương tâm cắn
rứt với bất kỳ hành vi vi phạm nào đối với các giá trị của lòng tốt và sự thật.
Và Allah Toàn Năng đã hướng dẫn trong thông điệp cuối cùng – tôn giáo Islam - đến
với con đường cầu xin sự tha thứ và ăn năn vì đã vi phạm các giá trị của lòng tốt
và sự thật, đồng thời Allah cũng ra lệnh trả lại những điều bất công cho người
thuộc về nó, và như thế sẽ được Allah xóa bỏ tội lỗi. Islam không hướng con người
theo cách chống lại cảm giác tội lỗi thông qua sự hà khắc quá mức với bản thân,
cùng với một loạt các bài tập thực hành như ngồi thiền hay những nghi lễ mang
tính chất rời xa thế tục, mà Islam kêu gọi chiêm nghiệm, suy ngẫm về các tạo vật
của Allah, bởi vì chính sự chiêm nghiệm, suy ngẫm bằng trí tuệ và tinh thần
lành mạnh thúc đẩy đến hành động, biết vâng lời, biết ơn Allah và phấn đấu
trong cuộc sống.
Theo hướng dẫn và sự chỉ dạy của Islam, chính sự chiêm
nghiệm đích thực dẫn đến sự vâng lời và quay về với Allah chứ không phải bằng
cách bắt bản thân chịu đói khát, sống cuộc đời khổ hạnh và giam thân xác cố định
tại một chỗ trong nhiều giờ liền một cách bất động. Allah, Đấng Toàn Năng và
Thông Thái phán:
{Quả thật, việc tạo hóa các tầng trời và trái đất cũng như
việc luân chuyển ban đêm và ban ngày là những dấu hiệu dành cho những người hiểu
biết.Họ là những người (thường xuyên) tụng niệm Allah lúc đứng, lúc ngồi và ngay
cả lúc nằm nghiêng một bên, họ thường suy ngẫm (về quyền năng của Allah) trong
việc tạo hóa các tầng trời và trái đất (khiến họ phải thốt lên): “Lạy Thượng Đế
của bầy tôi, Ngài đã không tạo hóa những thứ này một cách vô nghĩa. Quang vinh
và trong sạch thay Ngài! Xin Ngài hãy cứu bầy tôi tránh khỏi sự trừng phạt nơi
Hỏa Ngục.”} (Chương 3 – Ali ‘Imran, câu 190, 191)
Đây mới thật sự là sự chiêm nghiệm phù hợp với bản chất tự
nhiên của con người, và chính sự chiêm nghiệm giúp con người cảm tạ Allah vì những
hồng ân xung quanh mình.
Theo giáo lý của Islam, sống cuộc đời khổ hạnh và từ bỏ
thế gian không phải là cách đúng đắn để thanh tẩy bản thân. Một người muốn được
cứu rỗi không cần phải đi đến nơi hoang vắng ngồi thiền hoặc phải dành phần đời
còn lại của mình để đi khất thực cho đến chết.
Đối với Islam, việc chống lại bản năng và ham muốn là một
sự mất cân bằng tai hại hủy hoại con người, gia đình và xã hội.Bởi lẽ, bản năng
và ham muốn là những món quà của Thượng Đế ban tặng để hình thành gia đình, thiết
lập xã hội, phấn đấu, lao động và xây dựng cuộc sống.Và bản năng cần được điều
trị bằng cách tinh chỉnh nó và đưa nó vào quá trình tự nhiên của nó, chứ không
phải bằng cách thiêu đốt và hủy hoại nó.
Tại sao mục đích tồn tại của chúng ta lại nằm ở chỗ phải
chịu đói chịu khát, phải sống khổ hạnh, phải đi xin một bữa ăn, và sau đó dành
cả ngày còn lại trong những nơi hoang vắng cho đến khi chết? Tại sao lại nói rằng
chúng ta cần phải rút lui khỏi thế giới cho đến khi cái chết đến?Trong khi những
loài côn trùng thấp kém nhất vẫn nhận thức được sứ mệnh tồn tại, xây dựng trái
đất và cải tạo cuộc sống. Chúng ta thấy bầy ong làm việc trong nỗ lực và trật tự
vì lợi ích của chúng và con cái của chúng, và chúng ta thấy vi khuẩn tổ chức
trong ruột để mang lại lợi ích và hưởng lợi từ chúng.
Thực tế, cuộc sống nói chung đang diễn ra với những luật
lệ và vận hành mà Allah, Đấng Tạo Hóa đã sắp đặt và an bài. Tất cả vạn vật,
ngay cả con người, đều vận hành theo quy luật của Ngài, một quy luật mà con người
thường gọi là quy luật tự nhiên. Nếu một người bắt bản thân vận hành khác với
quy luật tự nhiên vốn có của nó, thì đó là một hành động ngu xuẩn, không hề
mang lại bất cứ giá trị khôn ngoan nào cho bản thân, cuộc sống và xã hội.
Islam là một tôn giáo chân lý khi nó hướng dẫn một lối sống
đúng đắn. Nó hướng con người vào một con đường phấn đấu, siêng năng, khuyên nhủ,
hòa nhập, cải thiện, kiên nhẫn và trách nhiệm.
Người Muslim điều chỉnh ham muốn của mình bằng cách tuân
theo phương pháp kỷ luật dục vọng mà Allah - Thượng Đế Toàn Năng đã thiết lập
và ban hành. Các phương pháp đó bao gốn: kết hôn lập gia đình, hạ thấp cái
nhìn, lễ nguyện Salah, nhịn chay Ramadan, Zakah, sống và lao động chân chính,
mua bán không gian lận, Taqwa đối với Allah (Kính sợ Ngài, cố gắng tránh xa những
điều Ngài cấm) thầm kín hay công khai, và bên cạnh đó có sự cảnh báo từ Thượng
Đế về sự trừng phạt cho hành động trái lệnh Ngài; ngoài ra, có một con đường
cho việc ăn năn sám hối khi một người làm sai và bản thân mềm yếu.
Người Muslim cải tạo và thanh lọc tâm hồn bằng cách hành
thiện và kiểm soát dục vọng mà không cần rời bỏ đời sống thế tục. Vì vậy, người
Muslim có thể sống trong xã hội của mình, xây dựng nó và đồng thời được Allah cứu
rỗi mà không cần phải để bản thân khổ sởvà bắt nó chạy trốn khỏi thế giới.Allah
Tối Cao phán:
{Đối với người kính sợ Thượng Đế của y và luôn ngăn cản bản
thân tránh những dục vọng thấp hèn. Chắc chắn Thiên Đàng sẽ là chỗ ở.} (Chương 79 – An-Nazi’at: 40, 41)
{Nhưng y đã không vượt qua được con dốc khó khăn. Ngươi
(Thiên Sứ Muhammad) có biết con dốc khó khăn đó là gì không? Đó là giải phóng
nô lệ. Hoặc nuôi ăn vào một ngày đói mèm. Một đứa trẻ mồ côi thân thích. Hoặc một
người khó khăn túng thiếu dính bụi đường. Rồi (ngoài những điều này), y còn là
một trong những người có đức tin, khuyên nhau nhẫn nhịn, và khuyên nhau về lòng
trắc ẩn. Đó sẽ là những người bạn của tay phải.} (Chương 90 – Al-Balad: 11 – 18)
Vì vậy, để có được Thiên Đàng, một người ngoài việc phải
có đức tin nơi Allah, anh ta cần phải giải phóng nô lệ, nuôi ăn người nghèo,
làm việc thiện và khuyên mọi người làm điều tốt. Bằng cách này một người sẽ
thành công, chứ không phải bằng cách tách biệt bản thân khỏi cuộc sống và xã hội
hoặc bằng cách sống cuộc đời khổ hạnh và đi ăn xin cho phần còn lại của cuộc đời
mình!
Tóm lại, trong Islam, con người sẽ được cứu rỗi thoát khỏi
Ngục Lửa và đạt được chiến thắng bởi sự hài lòng của Allah. Islam trong thực tế
là sự quay trở lại với bản năng tự nhiên. Cách nhìn của người Muslim về thế giới,
cuộc sống, phần thưởng và hình phạt, và mục đích của sự tồn tại, hoàn toàn
tương thích với bản năng hay lẽ tự nhiên.
Cầu xin Allah hướng dẫn và soi sáng bởi Ngài là Đấng hướng dẫn và soi sáng tốt nhất!