Tôi Là Muslim
Biên soạn: Tiến sĩ
Muhammad bin Ibrahim Al-Hamd
Tôi là Muslim, điều này có nghĩa là tôn giáo của tôi là Islam.
Islam
là một ngôn từ vĩ đại và thiêng liêng mà các vị Nabi từ vị đầu tiên đến vị cuối
cùng – cầu xin Allah ban bằng an cho họ –, đã thừa kế. Ngôn từ này mang những ý
nghĩa cao cả và những giá trị to lớn. Nó có nghĩa là qui thuận, phục tùng và
tuân theo Đấng Tạo Hóa. Nó cũng có nghĩa là bình an, hòa bình, hạnh phúc, an
ninh và bình yên cho cá nhân và cộng đồng. Vì vậy, những từ "Salam - Bình
an" và "Islam" được dùng thường xuyên trong giáo luật của Islam.
Salam là một trong các tên gọi của Allah. Lời chào của những người Muslim với
nhau là Salam. Và lời chào nhau của cư dân Thiên Đàng cũng là Salam. Và người
Muslim chân chính là người mà những người Muslim khác an toàn từ chiếc lưỡi và
bàn tay của y.
Vì vậy,
Islam là một tôn giáo tốt lành cho tất cả mọi người. Nó là con đường dẫn họ đến
hạnh phúc trên thế giới này và ở Đời Sau. Vì lý do này, nó đến như một con dấu
cuối cùng, toàn diện, rộng rãi và rõ ràng, dành cho tất cả mọi người, không
phân biệt chủng tộc hay màu da; tất cả mọi người đều như nhau dưới cái nhìn của
nó. Trong Islam, không ai vượt trội hơn ai, ngoại trừ mức độ mà người đó thực
hiện những lời dạy của nó. Đó là lý do tại sao Islam được tất cả tấm lòng chấp
nhận nó; bởi vì nó phù hợp với Fit-rah. Mỗi con người sinh ra đều có Fit-rah (bản
chất tự nhiên vốn có hướng về) điều tốt đẹp, công bằng, tự do, yêu Thượng Đế,
và thừa nhận rằng Ngài là Đấng duy nhất đáng được thờ phượng mà không ai hay vật
thể nào ngoài Ngài có quyền này. Và không ai rời khỏi Fit-rah này ngoại trừ có
kẻ lôi kéo làm thay đổi nó. Và tôn giáo này được Đấng Tạo Hóa của nhân loại,
Thượng Đế của họ, Đấng Thờ Phượng của họ, hài lòng.
Và tôn
giáo của tôi là Islam, dạy tôi cần phải sống trên thế giới hiện tại này, và sau
khi chết tôi sẽ chuyển đến một thế giới khác, một thế giới vĩnh cửu, trong đó
nơi ở của con người sẽ là Thiên Đàng hoặc Hỏa Ngục. Và tôn giáo của tôi là
Islam, ra lệnh cho tôi thực hiện những điều phải và nên làm; đồng thời cấm tôi
những điều cần tránh và không nên. Nếu tôi chấp hành các mệnh lệnh và tránh những
điều cấm, tôi sẽ hạnh phúc trên thế giới này và cõi Đời Sau. Nếu tôi lơ là,
không tuân thủ các mệnh lệnh và điều cấm, thì sự khốn khổ sẽ xảy đến với tôi
trên thế giới này và Đời Sau, tương ứng với sự lơ là và bê tha của tôi.
Và một
trong những điều mà Islam ra lệnh cho tôi là tôn thờ duy nhất một mình Allah,
được gọi là Tawhid. Vì vậy, tôi chứng nhận và tin tuyệt đối rằng Allah là Đấng
Tạo Hóa và Đấng Thờ Phượng của tôi.
Tôi chỉ
thờ phượng một mình Allah, tôi yêu Ngài, sợ sự trừng phạt của Ngài, hy vọng ân
phước nơi Ngài và phó thác cho Ngài. Và đó là Tawhid (tôn thờ một mình Allah)
được thể hiện bằng cách chứng nhận tính duy nhất của Allah, và chứng nhận
Muhammad – Sol lol lo hu ‘a lai hi wa sal lam – là vị Thiên Sứ của Ngài; Muhammad
là vị Nabi cuối cùng; Allah cử Người đến như một hồng ân cho vũ trụ và muôn
loài, sứ mạng Nabi và Thiên Sứ được kết thúc bởi Người, sau Người sẽ không có vị
Nabi nào được cử phái đến nữa. Người đến với một tôn giáo cải thiện chung cho mọi
thời đại, mọi nơi và mọi cộng đồng. Và tôn giáo của tôi ra lệnh cho tôi phải
tin vào các Thiên Thần, và tất cả các vị Sứ Giả, trong đó, năm vị dẫn đầu trong
số họ là Nuh (Noah), Ibrahim (Abraham), Musa (Moses), Ysa (Jesus) và Muhammad –
cầu xin Allah ban bằng an và phúc lành cho họ. Và tôn giáo của tôi ra lệnh cho
tôi phải tin vào các Thiên Kinh được ban xuống cho các vị Thiên Sứ, và phải đi
theo Thiên Kinh cuối cùng và vĩ đại nhất trong số đó, và đó là (Kinh Qur'an cao
quý). Và tôn giáo của tôi ra lệnh cho tôi phải tin vào Ngày Cuối Cùng; Ngày mà
nhân loại sẽ được thưởng hoặc bị trừng phạt tương ứng theo các việc làm của họ.
Và Islam
ra lệnh cho tôi phải tin vào Tiền Định, phải hài lòng với những điều tốt xấu đã
được an bài và định sẵn cho tôi trong cuộc sống này và cố gắng tìm lấy những
phương tiện cứu rỗi. Đức tin vào Tiền Định mang lại cho tôi sự thoải mái, yên
tâm, nhẫn nại và trút bỏ được những nuối tiếc về những gì đã mất mác. Bởi vì
tôi biết chắc chắn rằng những gì đã an bài cho tôi sẽ xảy ra đúng như tiền định
còn những gì đã được an bài không xảy ra với tôi sẽ không bao giờ xảy ra; Tất cả
mọi thứ đều được tiền định và an bài từ nơi Allah, tôi không có gì ngoài việc
tìm lấy các nguyên nhân và hài lòng với những gì xảy ra sau đó.
Islam
ra lệnh cho tôi làm những việc tốt và sống đạo đức để làm hài lòng Thượng Đế của
tôi, thanh lọc tâm hồn tôi, làm cho trái tim tôi hạnh phúc, mở rộng lồng ngực của
tôi, soi sáng con đường của tôi, và biến tôi trở thành một thành viên hữu ích của
xã hội.
Trong Islam,
những việc làm to lớn và quan trọng nhất là: thờ phượng một mình Allah; thực hiện
năm lễ nguyện Salah đều đặn trong ngày đêm, xuất tiền Zakah; nhịn chay một
tháng trong năm, đó là tháng Ramadan; và hành hương đến ngôi đền Ka'bah ở
Makkah đối với những người có khả năng thực hiện cuộc hành hương.
Trong
số những điều vĩ đại nhất mà tôn giáo của tôi đã hướng dẫn tôi để nới rộng lòng
ngực của tôi là việc thường xuyên đọc Kinh Qur'an, vì đó là lời phán của Allah,
là lời nói chân thật nhất, tốt đẹp nhất, vĩ đại nhất và cao quý nhất, chứa đựng
các nguồn kiến thức của những thời kỳ trước và những thời kỳ sau này.
Vì vậy,
đọc hoặc nghe nó mang lại sự bình yên, thoải mái và hạnh phúc cho trái tim,
ngay cả khi người đọc hoặc người nghe không biết tiếng Ả-rập hoặc không phải là
người Muslim. Và trong số những điều làm cho lồng ngực rộng mở là việc thường
xuyên cầu nguyện Allah, tìm kiếm sự che chở và bảo vệ của Ngài, khẩn xin Ngài mọi
điều lớn nhỏ. Allah sẽ đáp lại những ai cầu nguyện đến Ngài và thành tâm trong
việc thờ phượng Ngài. Và trong số những điều nới rộng lồng ngực là việc thường
xuyên tụng niệm Allah - Đấng Tối Cao.
Nabi của
tôi đã hướng dẫn tôi - Sol lol lo hu a’lai hi wa sal lam - cách thức tụng
niệm Allah, và dạy tôi những lời tụng niệm Allah tốt nhất. Tiêu biểu cho những
lời tụng niệm Allah: Bốn lời nói tốt đẹp nhất sau Qur'an (Sub ha nol loh - Vinh
quang và trong sạch thay Allah, Al ham du lil lah - mọi lời ca ngợi và tán
dương kính dâng Allah, La ila ha il lol loh
- Không có Thượng Đế địch thực ngoài Allah, Ol lo hu ak bar - Allah là Đấng
vĩ đại nhất). Tương tự, còn có các câu (As tagh fi rul loh - bề tôi cầu xin
Allah tha thứ tội lỗi, La hâu la wa la qu wa ta il la bil lah - Không có quyền
năng và sức mạnh nào ngoài quyền năng và sức mạnh của Allah). Những lời này có
tác dụng kỳ lạ đối với lồng ngực, và sự bình yên trong tim.
Islam
yêu cầu tôi phải là người cao quý và đức hạnh bằng cách tránh xa những gì ảnh
hưởng đến nhân tính và phẩm giá của tôi, và bằng cách sử dụng tâm trí và thể
xác của mình cho những gì mà tôi đã được tạo ra từ công việc hữu ích trong tôn
giáo cũng như cuộc sống thế gian.
Islam
ra lệnh cho tôi phải nhân từ, đạo đức, tử tế, cư xử tốt với mọi người, bằng lời
nói và việc làm, hết sức có thể.
Nghĩa
vụ lớn nhất đối với con người mà tôi được lệnh thực thi là quyền của cha mẹ.
Tôn giáo của tôi ra lệnh cho tôi phải đối xử tốt với họ, mong điều tốt cho họ,
cố gắng vì hạnh phúc của họ và mang lại lợi ích cho họ; đặc biệt là khi họ về
già. Vì lý do này, bạn thấy trong các xã hội Islam, người mẹ và người cha được
con cái coi trọng, tôn kính và hầu hạ. Khi cha mẹ càng lớn tuổi, bệnh tật, hoặc
già yếu, thì địa vị của họ trước con cái càng tăng lên.
Tôn
giáo của tôi đã dạy tôi rằng phụ nữ có phẩm giá cao và quyền lợi lớn. Phụ nữ
trong Islam được xem là chị em của đàn ông, và những người tốt nhất trong số họ
là những người cư xử tốt nhất đối với gia đình của mình. Một phụ nữ Muslim
trong thời thơ ấu có quyền được cho bú sữa mẹ, được chăm sóc và nuôi dạy tốt,
và trong suốt thời gian đó cô ấy là niềm vui, là trái tim của cha mẹ và anh em
của cô ấy. Và khi cô ấy lớn lên, cô ấy vinh dự được nâng đỡ, bảo vệ và chăm sóc
bởi người giám hộ của cô ấy. Người giám hộ cô ấy sẽ không chấp nhận cho bất cứ
bàn tay dơ bẩn nào chạm vào cô ấy, bất cứ chiếc lưỡi xấu xa nào buông lời xúc
phạm cô ấy, và bất cứ con mắt bệnh hoạn nào nhìn ngắm cố ấy. Và nếu cô ấy kết
hôn, cố ấy kết hôn bởi lời phán của Allah và giao ước của Ngài một cách long trọng. Vì vậy, cô ấy sẽ ở
nhà chồng như một người hàng xóm thân yêu nhất, và người chồng phải có nghĩa vụ
tôn trọng cô ta, đối xử tử tế với cô ta, và ngăn chặn điều hại xảy đến với cô
ta. Và nếu cô ấy là một người mẹ, sự tử tế và hiếu thuận của con cái đối với cô
ấy là nghĩa vụ đi đôi với nghĩa vụ thờ phượng Allah - Đấng Tối Cao; và sự bất
hiếu và đối xử tệ bạc với cô ấy đi đôi với hành vi Shirk với Allah và được xem
là hành vi thối nát trên trái đất. Và nếu cô ấy là chị (em) gái, thì cô ấy là
người mà người Muslim được lệnh phải hàn gắn tình thân, phải tôn vinh và kính
trọng, và phải bảo vệ cô ấy. Và nếu cô ấy là một người dì, cô ấy sẽ ở vị trí
như một người mẹ trong đối xử và hiếu thuận. Và nếu cô ấy là một người bà, hoặc
một cụ bà, giá trị của cô ấy càng tăng lên đối với con, cháu và tất cả những
người thân của cô ấy; yêu cầu của cô ấy hầu như không bị từ chối, và ý kiến của
cô ấy không hề tầm thường. Và nếu cố ấy không phải là người thân, họ hàng hoặc
láng giềng, thì theo Islam nói chung, cô ấy có quyền được bảo vệ khỏi hành vi
gây hại, có quyền được tôn trọng, được đối xử tử tế, trong đó có việc những người
đàn ông phải hạ thấp ánh nhìn của mình, v.v. Và xã hội Islam vẫn quan tâm những
quyền này như quyền được chăm sóc, và điều này làm cho phụ nữ trở nên có giá trị
và được coi trọng, cái mà các xã hội không theo Islam không có.
Ngoài
ra, trong Islam, phụ nữ có quyền sở hữu tài sản riêng, hợp đồng thuê hoặc mua
bán và tất cả các hợp đồng khác, và họ có quyền học, dạy và làm việc, miễn là
không trái với tôn giáo của họ. Nói đúng hơn, có kiến thức bắt buộc từng cá
nhân phải học và biết, ai từ bỏ nó, dù nam hay nữ, sẽ mang tội. Thật ra phụ nữ
Muslim có quyền và nghĩa vụ giống như nam giới ngoại trừ những gì đặc biệt chỉ
dành nam giới hoặc những gì chỉ dành riêng cho nữ giới. Tất cả các điều khoản đều
phù hợp với từng người trong số họ đúng theo bản chất và vai trò của từng giới.
Tôn
giáo của tôi ra lệnh cho tôi phải yêu thương anh, chị, em, cô, dì, chú, bác, cậu
và tất cả những người thân của tôi; và Islam ra lệnh cho tôi phải làm tròn các
nghĩa vụ đối với vợ, con cái và hàng xóm. Và tôn giáo của tôi ra lệnh cho tôi học
hỏi, và thúc giục tôi làm mọi thứ để nâng cao trí tuệ, đạo đức và tư duy của
tôi. Islam ra lệnh cho tôi phải khiêm tốn, biết xấu hổ, rộng lượng, can đảm,
khôn ngoan, tỉnh táo, kiên nhẫn, trung thực, khiết tịnh, chính trực, trung
thành, yêu người tốt, phấn đấu kiếm sống, tốt với người nghèo, thăm viếng bệnh,
thực hiện lời hứa, cởi mở với mọi người, và đảm bảo làm cho họ hài lòng theo khả
năng. Mặt khác, Islam cảnh báo tôi về sự thiếu hiểu biết, cấm sự vô đức tin, vô
thần, trái lệnh, vô đạo đức, quan hệ tình dục ngoài hôn nhân, trụy lạc, kiêu ngạo,
đố kỵ, hận thù, nghi kỵ, bi quan, buồn bã, dối trá, tuyệt vọng, keo kiệt, lười
biếng, hèn nhát, tức giận, ngu xuẩn, xúc phạm mọi người, nói nhiều lời không có
lợi, tiết lộ bí mật, bội bạc, thất hứa, bất hiếu với cha mẹ, cắt đứt quan hệ họ
hàng, bỏ bê con cái, làm hại hàng xóm và mọi người nói chung.
Islam
cũng cấm uống các chất gây say, lạm dụng ma túy, cờ bạc, trộm cắp, gian lận, lừa
dối, đe dọa mọi người, theo dõi họ và theo dõi lỗi của họ.
Tôn
giáo của tôi là Islam, bảo vệ tài sản, và theo đó là sự tuyên truyền về hòa
bình và an ninh. Đó là lý do tại sao Islam kêu gọi sự trung thực, ca ngợi những
người trung thực, hứa hẹn cho họ một cuộc sống tốt đẹp, và Đời Sau được vào
Thiên Đàng; đồng thời cấm trộm cắp, và cảnh báo sự trừng phạt đối với kẻ trộm cắp
trong thế giới này và Đời Sau.
Tôn
giáo của tôi bảo vệ tính mạng con người, và vì lý do này, Islam cấm giết người
một cách không chính đáng và hành hung người khác bằng bất kỳ hình thức nào,
ngay cả bằng lời nói. Không những thế, Islam không cho phép một người tự làm hại
bản thân mình; một người không được phép làm hỏng trí óc, hủy hoại sức khỏe của
mình, hay tự sát.
Tôn
giáo của tôi là Islam, đảm bảo các quyền tự do và kiểm soát chúng.
Trong
Islam, một người được tự do suy nghĩ, mua bán, giao dịch và di chuyển, và anh
ta tự do tận hưởng những điều tốt đẹp của cuộc sống, anh ta tự do ăn, uống, mặc
hay nghe, miễn là không phạm phải điều cấm, không gây hại cho bản thân và những
người khác.
Tôn
giáo của tôi kiểm soát các quyền tự do; nó không cho phép bất cứ ai phạm tội với
người khác, cũng không cho phép một người lao vào những thú vui bị cấm đoán hủy
hoại tài sản, hạnh phúc và nhân tính của mình. Và nếu bạn nhìn vào những người
đã cho mình tự do trong mọi thứ, và cho họ tất cả những gì họ mong muốn mà
không bị cản trở bởi bất kỳ qui định nào của tôn giáo, bạn sẽ thấy rằng họ sống
trong khốn khổ và bất hạnh nhất, và bạn sẽ thấy một số người trong số họ sẽ tự
tử vì muốn thoát khỏi lo lắng.
Tôn
giáo của tôi dạy tôi những cách cư xử tốt nhất trong việc ăn, uống, ngủ và cách
nói chuyện với mọi người. Và tôn giáo của tôi dạy cho tôi sự rộng lượng và xí
xóa trong việc mua bán và đòi hỏi quyền lợi. Islam dạy tôi biết khoan dung với
những kẻ chống đối tôn giáo. Vì vậy, tôi không bất công với họ và không xúc phạm
họ, ngược lại, tôi cư xử tốt với họ, và tôi hy vọng điều tốt sẽ đến với họ.
Lịch sử
của người Muslim làm chứng cho sự khoan dung của họ đối với những kẻ chống đối,
một sự khoan dung mà không bất cứ cộng đồng nào trước họ biết đến.
Người
Muslim đã cùng tồn tại với các cộng đồng có tín ngưỡng khác nhau, và họ chịu sự
thống trị của người Muslim; vì vậy, người Muslim - đối với tất cả mọi người -
là những người có hành vi đối xử tốt nhất trong nhân loại.
Nói
tóm lại, Islam đã dạy cho tôi những nét tinh tế trong phép xã giao, những nét đẹp
trong cách cư xử, và những cách cư xử cao thượng để áp dụng cho cuộc sống của
tôi và hoàn thành niềm vui của tôi. Islam cấm tôi khỏi mọi thứ làm xáo trộn cuộc
sống của tôi, và những điều làm tổn hại đến xã hội, tính mạng, trí óc, tài sản,
và danh dự. Và khi tôi thực hiện những lời dạy này, hạnh phúc của tôi sẽ lớn
hơn. Và hạnh phúc của tôi sẽ giảm đi khi tôi lơ là và không tuân theo những lời
dạy này.
Tôi là người Muslim, điều đó không có nghĩa là tôi không sai phạm và thiếu sót. Tôn
giáo của tôi quan tâm đến bản chất con người của tôi, và sự yếu đuối của tôi đôi
khi có thể dẫn đến những sai phạm, thiếu sót và sơ suất. Đó là lý do tại sao
cánh cửa của sự ăn năn, tìm kiếm sự tha thứ và trở về với Thượng Đế luôn được mở
ra cho tôi. Bằng tấm lòng biết ăn năn sám hối xóa bỏ mọi thiếu sót của tôi, và
nâng cao vị thế của tôi ở nơi Thượng Đế của tôi. Và tất cả các giáo luật của
tôn giáo Islam về tín ngưỡng, đạo đức, nghi thức và quan hệ giao tiếp đều bắt
nguồn từ Qur’an và Sunnah.
Cuối
cùng, tôi khẳng định chắc chắn rằng: Nếu bất cứ người nào, ở bất kỳ đâu trên thế
giới, biết được chân lý của đạo Islam với con mắt công bằng và vô tư, thì sẽ
không thể làm gì khác hơn là gia nhập Islam. Tuy nhiên, vấn đề là do tôn giáo
Islam bị bóp méo bởi sự tuyên truyền sai lệch, hoặc hành động của một số người
tự xưng là Islam nhưng không tuân thủ theo qui định Islam. Và nếu ai đó nhìn
vào thực tế của Islam, hoặc nhìn vào tình trạng của những người Muslim chân
chính luôn thực hiện và chấp hành theo Islam, chắc chắn người đó sẽ không ngần
ngại chấp nhận và gia nhập vào Islam. Người đó sẽ thấy rõ rằng Islam kêu gọi đến
với hạnh phúc, hòa bình và an ninh, và thúc đẩy công lý và lòng nhân từ. Đối với
những sai lệch của một số người Muslim - dù ít hay nhiều - thì trong bất kỳ trường
hợp nào cũng không được phép đổ lỗi cho tôn giáo, bởi vì Islam vô tội. Sự lệch lạc thuộc về
chính những người lệch lạc. Bởi vì Islam không ra lệnh cho họ làm như vậy; đúng
hơn là Islam cấm họ đi chệch hướng với những gì nó ra lệnh và hướng dẫn.
Nếu ai
đó muốn suy xét về Islam qua con người Muslim yêu cầu nhìn vào tình trạng của
những người thực hiện tôn giáo theo đúng các mệnh lệnh và quy tắc của Islam.
Như thế mới lấp đầy trái tim với sự tôn kính đối với tôn giáo này và tín đồ
Muslim.
Trong
hướng dẫn, Islam không bỏ qua bất cứ điều gì, dù nhỏ hay lớn, nếu là hành vi đạo
đức, kỷ luật sẽ khuyến khích, nếu là hành vi vô luân và đồi bại sẽ cảnh báo và
ngăn chặn con đường dẫn lối. Vì vậy, người Muslim luôn tuân thủ các giáo điều
và biểu hiệu của nó, là những người hạnh phúc nhất, và là những người có kỷ luật
tự giác cao nhất, và họ sẽ có được những đức tính tốt và đạo đức cao quý. Việc
chỉ nhìn vào tình trạng của những người Muslim lơ là trong tôn giáo của họ, những
người đi chệch khỏi con đường ngay chính của nó, là điều không công bằng, đúng
hơn là một sự bất công.
Cuối
cùng, đây là một lời mời gọi cho tất cả những ai không phải là Muslim hãy quan
tâm đến việc tìm hiểu tôn giáo Islam và gia nhập.
Ai muốn
vào Islam chỉ cần chứng nhận không có Thượng Đế đích thực nào ngoài Allah và
Muhammad là Thiên Sứ của Allah, và học hỏi những điều bắt buộc phải thực hiện
trong tôn giáo rồi thực hành. học và làm theo, hạnh phúc của anh ta càng lớn và
thứ hạng của anh ta càng cao ở nơi Thượng Đế của anh ta.