Câu chuyện: Tạ ơn Allah với bao hồng ân không thể liệt kê hết

Có một câu chuyện do Sheikh Tiến sĩ Muhammad bin Abdur Rahmaan Al-Aree-fi kể với nội dung như sau: 

Có lần tôi đi ngang qua một túp lều rách nát nằm ngoài sa mạc hoang vắng, tôi nghe được một giọng nói của người đàn ông cất ra từ lều: Tạ ơn Allah đã ban cho bề tôi là người tốt đẹp nhất trong khi những người khác thì không. 

Câu nói này được người đàn ông đó lặp đi lặp lại mãi, tôi lấy làm ngạc nhiên nên hiếu kỳ mạng phép bước vào lều xem ông ta đã được Allah ban cho những gì. 

Sự ngạc nhiên của tôi không dừng lại ở lời nói của ông ta mà lại xảy ra ngay trên cơ thể và hoàn cảnh khốn khổ của ông, bởi ông là một người mù mắt, tay chân thì tật nguyền, lại ở trong một túp lều xơ xác nằm ngoài sa mạc hoang du và trong lều không có vật gì quí giá cả. 

Sau khi chào hỏi ông bằng lời chào Salam (cầu chúc bình an) xong tôi mạng phép hỏi ông: Này ông, tôi nghe ông lặp đi lặp lại mãi câu nói: Tạ ơn Allah đã ban cho bề tôi là người tốt đẹp nhất trong khi những người khác thì không. Vậy ông được ban những gì ?

- Ông hỏi ngược lại tôi: Trên đời này có bao nhiêu người bị khùng?

- Tôi đáp: Có vô số không đếm xuể.

- Ông nói: Alhamdulillah, tạ ơn Allah đã ban cho tôi khói óc bình thường. Ông hỏi tiếp: Trên đời này có bao nhiêu người bị câm?

- Tôi đáp: Có vô số không đếm xuể.

- Ông nói: Alhamdulillah, tạ ơn Allah đã ban cho tôi có cái lưỡi linh hoạt và biết tạ ơn Ngài. Ông hỏi tiếp: Trên đời này có bao nhiêu người tôn thờ và quỳ lại bụt tượng, cây cối?

- Tôi đáp: Có vô số không đếm xuể.

- Ông nói:  Alhamdulillah, tạ ơn Allah đã ban cho tôi là một người Muslim chỉ biết thuần phục tôn thờ Ngài duy nhất. Chẳng lẽ bấy nhiêu đó không đủ để cho tôi nói lên lời tạ ơn Ngài hay chăng!

- Tôi hỏi tiếp: Ông ở đây một mình à, còn việc ăn uống sinh hoạt thì ra sao ?

- Ông đáp: Không, tôi sống với một đứa cháu trai, nhưng sáng giờ bảo nó ra đi tìm thức ăn mãi đến giờ vẫn chưa thấy về. Mong rằng ông có thể tìm nó giúp tôi.

Tôi bước ra ngoài tìm xung quanh xem có thấy cậu bé nào không, thật không ngờ là tôi lại thấy một xác của cậu bé trai đã bị sói ăn thịt nằm cách lều không xa. Tôi vội qua về tìm lời an ủi ông ta nhưng không biết phải nói sao. Cuối cùng tôi hỏi ông: Này ông, giữa ông và Nabi Ayyub, ai mới là người gặp nạn kiếp nhiều hơn.

- Tất nhiên là Nabi Ayyub rồi, ông đáp.

- Bây giờ ông hãy bình tĩnh nghe tôi nói đây, cháu của ông đã bị chó sói ăn thịt rồi. Nghe được hung tin ông sửng người đột quỵ mà chết.

Qua câu chuyện chắc mỗi người có mỗi sự suy nghĩ riêng nhưng tất cả chúng ta đều phải công nhận rằng: Chúng ta là những người được diễm phúc hơn người đàn ông trong câu chuyện rất nhiều nhưng trong chúng ta có mấy ai thường xuyên nói lên câu mà người đàn ông đã lặp đi lặp lại mãi. {alertError}

Anh chị em đạo hữu thân mến, chúng ta sẽ không sao đếm xuể hồng phúc hay thiên lộc mà Allah đã rộng lượng ban cho chúng ta dù trong tôn giáo hay ở trần đời giống như sức khỏe, sự bình an, bổng lộc, tiền tài đến con cái..., chúng ta sẽ không ngờ được rằng đôi khi chúng ta đã rơi vào tuyệt vọng đến tột cùng, bổng Allah ban cho chúng ta lối thoát trong khi chúng ta không hề hay biết là từ đâu.

Anh chị em Muslim, chỉ cần một hồng phúc duy nhất thôi chúng ta cũng chẳng làm sao kể cho hết, giống như hơi thở cứ mỗi một phút thì con người hít vào và thở ra khoảng mười hai đến mười lăm lần giúp y sinh tồn thoải mái, mỗi một nhịp đập của con tim là làm cho máu chạy đều khắp cơ thể người đồng thời rút lại những loại máu dơ mang trở lại con tim để lượt lại trở thành máu sạch rồi tiếp tục truyền đi khắp cơ thể, vậy mà trong mỗi một phút con tim lại nhịp đến bảy mươi hai lần nhằm giúp con người trở nên thật linh hoạt và sáng suốt. Ngoài ra, chưa để đến việc con người còn được ban cho bộ óc biết suy nghĩ, được ban cho cặp mắt để nhìn thế giới muôn sắc màu, được ban cho đôi tai nghe muôn ngàn âm thanh, được ban cho cái miệng để nói chuyện thon thoát và thưởng thức thực phẩm tuyệt hảo, rồi đến kết hôn lập gia đình... làm sao con người chúng ta có thể đếm cho xuể, đếm cho hết được. Âu tất cả mọi thứ đó là sự ân sủng, là sự rộng lượng mà Allah ban tặng cho loài người chúng ta, trong khi không một ai trong chúng ta có khả năng tạo ra nó một khi bị mất và lại càng không thể bảo vệ nó nếu như Allah muốn lấy nó ra khỏi chúng ta.

Chúng ta phải biết nâng niu những hồng phúc mà Allah đã ban cho, hãy sử dụng nó vào đúng mục đích làm Allah hài lòng về ta, chớ nhìn những hồng phúc này bằng cặp mắt xem thường khinh rẻ kẻo bị rơi vào tủi nhục và bị thất bại hoàn toàn ở trần gian và ngày sau.

Anh chị em đạo hữu, Nabi  đã di huấn chúng ta cách nhìn đời một cách rất hoàn mỹ để chúng ta tự nhận biết được hồng phúc mà Allah đã ban cho mỗi người trong chúng ta. Người đã ra lệnh chúng ta hãy nhìn vào những ai thấp kém hơn mình để nhận biết được chính bản thân chúng ta đã được diễm phúc biết bao.

Đối với những ai đã được Allah ban cho tiền tài với khả năng y kiếm được thì hãy nhìn vào những ai không có tiền để ăn, những ai đang bị nghèo khó thì hãy nhìn vào những người nghèo khó hơn mình, những ai có con ít thì hãy nhìn vào những cặp vợ chồng chẳng có ngụm con đâu để ẵm bồng, những ai có sức khỏe yếu ớt thì hãy nhìn vào nhưng ai bị bệnh liệt giường chỉ nằm một chổ, những ai hơi bị lảng tai thì hãy nhìn vào những người bị điếc vĩnh viễn, những ai chỉ còn thấy mờ mờ thì hãy nhìn vào những người bị mù mãi mãi còn những ai bị tật nguyền thì hãy nhìn vào những người cả đời không tự sinh hoạt.

Tương tự thế đối với tất cả những hồng phúc khác có được trên người chúng ta, nếu phần nào đó trên cơ thể không làm chúng ta hài lòng thỏa mãn thì hãy nhìn vào những người thiếu xót nó thì chúng ta sẽ cảm nhận được giá trị của nó lúc bấy giờ, những ai đã từng bị nạn kiếp thì hãy nhìn vào những người đã từng bị nạn kiếp kinh khủng hơn, để biết được rằng chúng ta vẫn còn được may mắn.

Này hỡi những người có khối óc suy nghĩ, cuộc sống trần gian là thế đó nó không bao giờ được hoàn hảo và cuộc đời không mãi là màu hồng, nhưng chúng ta hãy biết tự hài lòng, biết nhìn vào thực tại để có được cuộc thiết thực hơn, lạc quan hơn, yêu đời hơn. Từ đó mỗi người mới biết giữ gìn và biết nâng niu những gì đang có, rồi tự động cúi mọp đầu mà tạ ơn Allah đã rộng lượng ban cho.

Allah phán:

{Allah là Đấng đã tạo ra trời đất và cho mưa từ trên trời xuống làm mọc ra cây trái để cung cấp nguồn bổng lộc cho các ngươi. Chính Ngài là Đấng đã chế ngự cho các ngươi những con tàu có thể chạy trên biển cả theo mệnh lệnh của Ngài; và cũng chính Ngài đã chế ngự cho các ngươi những dòng sông (để các ngươi sử dụng).

Và chính Ngài đã chế ngự cho các ngươi mặt trời, mặt trăng khi cả hai di chuyển theo quỹ đạo nhất định (của chúng) và chính Ngài đã chế ngự cho các ngươi ban đêm và ban ngày (để các ngươi nghỉ ngơi và tìm kế sinh nhai).

Chính Ngài đã ban cho các ngươi tất cả mọi thứ mà các ngươi đã đòi hỏi và cầu xin Ngài. (Quả thật), nếu các ngươi đếm những ân huệ của Allah thì chắc chắn các ngươi không thể nào đếm hết được. Thật vậy, con người (nói chung) thường bất công và vô ơn nhất.}

[Chương Ibrahim: 32-34]{alertSuccess}


Tạ ơn Allah với bao hồng an không thể liệt kê hết

Mới hơn Cũ hơn
Bài viết liên quan