Trong Qur’an, Kinh Sách của Allah, có một câu Kinh duy nhất
đề cập đến hai vị Thiên Thần Harut và Marut. Vậy câu chuyện của hai vị Thiên Thần
này là gì? Chúng ta học được điều gì từ câu Kinh thiêng liêng này? Và trong câu
Kinh, Allah có cảnh báo chúng ta điều gì hay không? Insha-Allah, chúng ta cùng
nhau tìm hiểu qua phần Tafsir ngắn sẽ được trình bày sau đây.
Allah, Đấng Tối Cao và Toàn Năng phán:
Họ (người Do
Thái) đã đi theo những điều mà những tên Shaytan đọc (sai lệch) về quyền lực của
Sulayman (Solomon). Và Sulayman đã không vô đức tin mà chính những tên Shaytan
mới vô đức tin. Bọn chúng đã dạy loài người Sihr và những gì được ban xuống cho
hai Thiên Thần Harut và Marut tại Babil. Tuy nhiên, hai Thiên Thần này không hề
dạy cho một ai mà không cảnh báo trước: “Quả thật chúng tôi là một sự thử thách
(cám dỗ), cho nên các ngươi chớ vô đức tin.” Mặc dù vậy, loài người vẫn học lấy
từ hai Thiên Thần đó các loại (Sihr) dùng để chia rẽ vợ chồng, và họ đã không
thể dùng nó hại được bất cứ ai trừ phi Allah cho phép. Và họ học lấy điều gây hại
cho bản thân họ chứ nào mang lại lợi ích gì cho họ. Quả thật, họ đã biết rằng
ai mua bán (Sihr) sẽ không được hưởng bất cứ điều tốt lành nào ở Đời Sau. Thật
tồi tệ thay cho cái mà vì nó họ đã bán rẻ bản thân mình. Ôi giá như họ nhận biết
được điều đó! (Chương 2 –
Al-Baqarah, câu 102)
Trước khi đi vào Tafsir, chúng ta nên nói một chút về Sihr. Sihr là một thuật
ngữ trong Islam để gọi bùa thuật, phép thuật, bùa ngải, thuật hắc ám, và đó là
một tập hợp các bùa chú, nút thắt dưới sự trợ giúp của Jinn Shaytan gây ảnh hưởng
đến trái tim và cơ thể, tạo ra bệnh tật và sự chia ly giữa các cặp vợ chồng.
Trong Islam, thuật bói toán, chiêm tinh, phong thủy, tướng số hay tử vi đều
được coi là thuật Sihr bị nghiêm cấm. Và Sihr bị nghiêm cấm ngay cả trong các
Kinh Sách trước, điều này vẫn còn hiện diện trong Kinh Tawrah (Cựu Ước).
Sihr đã được kế thừa từ thế hệ này sang thế hệ khác và vẫn tồn tại cho đến
ngày nay trong nhiều giáo phái và phong trào khác nhau.
Liên quan đến Sihr, người Muslim cần biết điều này. Trước đây, lũ Jinn
Shaytan thường lên tầng trời thấp nhất để nghe trộm và giải mã các cuộc thảo luận
giữa các Thiên Thần về những gì sẽ xảy ra trên Trái đất liên quan đến những vấn
đề được Allah Toàn Năng che đậy. Sau đó, chúng quay lại trái đất và phổ biến
tin tức cho con người nhưng chúng thường bịa thêm cả trăm điều. Nhưng sau khi
Thiên Sứ Muhammad ﷺ nhận lãnh sứ mạng Thiên Sứ, Allah đã cho các Thiên Thần canh
gác không để bất cứ tên Jinn nào tiếp cận, như Ngài đã phán về lời tự bạch của
một nhóm Jinn Muslim trong chương 72 – Jinn, câu 8, 9:
“Chúng tôi đã tìm cách lên trời (để nghe trộm
thông tin) nhưng chúng tôi thấy đầy những vệ binh hùng mạnh cùng với những ngọn
lửa rực cháy (dùng để ném những ai muốn tiếp cận. Quả thật, chúng tôi đã từng
ngồi tại những chỗ ngồi (trên trời) để nghe trộm tin tức nhưng giờ đây nếu ai
lên nghe trộm thì sẽ thấy một ngọn lửa cháy rực đang mai phục.” (Chương 72 –
Al-Jinn, câu 8,9)
Và hai câu Kinh này là bằng chứng rõ ràng khẳng định những thầy bói, xem tướng
số hay tử vi, hoặc phong thủy là những kẻ nói dối và lừa gạt khi cho rằng mình
biết những điều vô hình, những điều ở tương lai. Và người Muslim tuyệt đối
tránh tìm đến những kẻ này bởi Thiên Sứ của Allah ﷺ đã nói rằng ai tìm đến thầy tướng số hay thầy bói hoặc xem tướng số để hỏi
họ bất cứ điều gì và tin vào những gì họ nói thì người đó đã vô đức tin với những
gì Muhammad đã mang đến.
Trở lại nội dung Tafsir câu Kinh số 102 của chương Al-Baqarah.
Đây là câu Kinh Qur’an mà Allah mặc khải cho Thiên Sứ Muhammad ﷺ nhằm khẳng định sự thật về nguồn
gốc của Sihr, giải oan cho Nabi Sulayman, cho các Thiên Thần của Ngài và đồng
thời phơi bày sự giả dối của những người Do Thái tại Madinah.
Những người Do Thái ở Madinah thường luôn tìm đủ mọi cách để gây hại Thiên
Sứ của Allah ﷺ. Sự gây hại của họ đối với Người ﷺ rất dữ dội và thâm độc, có lúc bằng
hành động và có lúc bằng những lời lẽ xúc phạm như chửi rủa, vu khống, phỉ
báng. Khi Thiên Sứ của Allah ﷺ cho biết Jibril và Mi-ka-il là các đại Thiên Thần gần kề Allah
thì những người Do Thái nói rằng Jibril và Mika-il là kẻ thù của họ, họ xúc phạm
hai vị đại Thiên Thần này và nói rằng hai vị Thiên Thần này đã mang Sihr xuống
cho thành phố Babylon, hai Thiên Thần này chính là những kẻ đã gieo Fit-nah (điều
xấu) cho thành phố Babylon. Allah phán:
Ngươi (Muhammad) hãy nói với họ: “Ai đã từng là kẻ thù của (đại
Thiên Thần) Jibril thì hãy biết rằng Y đã mang Qur’an đặt vào trái tim của
Ngươi bằng phép của Allah nhằm xác nhận lại những điều đã được ban xuống trước
đó, và Nó (Qur’an) là nguồn chỉ đạo và là tin mừng dành cho những người có đức
tin. Ai từng là kẻ thù của Allah, của các Thiên Thần của Ngài, của các vị Thiên
Sứ của Ngài, của (đại Thiên Thần) Jibril và (đại Thiên Thần) Mika-il (Michael) thì (hãy biết rằng) quả thật Allah là kẻ thù
của những kẻ vô đức tin. (Chương 2 –
Al-Baqarah, câu 97, 98)
Thiên Sứ Muhammad ﷺ của chúng ta cho biết rằng Sulayman là một trong các vị Nabi của Allah thì những người Do Thái nói rằng
Sulayman chỉ là một pháp sư, là nguồn gốc của Sihr đầy tội lỗi. Trong các bộ
Tafsir, dựa trên các Hadith xác thực, thông qua lời thuật của Ibnu Abbas cho chúng ta biết rằng, Nabi Sulayman có một người ghi chép tên là Asif. Người này thường ghi chép lại tất cả mọi
thứ từ Nabi Sulayman. Nabi Sulayman được Allah ban cho khả năng điều khiển gió, chế ngự loài jinn, loài người,
và kiểm soát chim chóc và muôn thú, một vương quyền vô cùng vĩ đại mà Allah đã
không ban cho bất kỳ ai khác ngoài Người. Và Asif, người ghi chép của Sulayman đã ghi chép lại tất cả mọi thứ theo lệnh của Sulayman từ các lời phán của Allah cũng như các kiến thức giáo lý và trong đó có một
tên gọi vĩ đại nhất của Allah, và những ghi chép này được chôn dưới ngai vàng của
Sulayman.
Và như đã biết trong suốt thời gian trị vì của Nabi Sulayman, không có bất cứ một tên Jinn Shaytan nào có thể đến gần Nabi Sulayman và Ngài Vàng của Người, và nếu tên Jinn nào ngoan cố tiếp cận thì sẽ bị thiêu cháy ngay lập tức. Vì vậy, khi Nabi Sulayman chết, dù đã qua một thời gian, nhưng mọi người không nhận ra Người thực sự đã chết và ngay cả các tên Jinn Shaytan luôn mong muốn Người chết sớm cũng không nhận ra sự thật này, bởi vì lúc chết Nabi Sulayman vẫn đang ngồi trên Ngai Vàng của mình, và cho đến khi chiếc gậy của Người bị những côn trùng ăn phá và gãy mục thì những tên Jinn Shaytan mới vở lẽ rằng Người đã chết, và chúng bắt đầu xâm nhập vào cung điện của Người, tiếp cận Ngai Vàng của Người, tìm kiếm và lục lọi, và chúng đã tìm thấy những quyển ghi chép được chôn dưới Ngai Vàng của Người. Những tên Jinn Shaytan này đã chiếm lấy những quyển ghi chép này và sử dụng cho mục đích Sihr bằng cách thay đổi một số giáo lý, một số lời phán của Allah và một số lời Du’a trong đó. Và sau đó chúng cho con người biết rằng đây là những quyển ghi chép của Sulayman, và mọi người đọc và thấy trong đó có những điều hướng dẫn và dạy thuật Sihr. Thế là mọi người đều cho rằng đây là điều mà Sulayman đã thường làm. Những kẻ thiếu hiểu biết trong con người tuyên bố Nabi Sulayman là kẻ vô đức tin và nguyền rủa Người, những học giả cũng như những kẻ ngu dốt của dân Do Thái tại Madinah đã tiếp tục lăng mạ và xúc phạm Nabi Sulayman u và vì vậy Allah mặc khải cho Thiên Sứ Muhammad ﷺ: Họ (người Do Thái) đã đi theo những điều mà những tên Shaytan đọc (sai lệch) về quyền lực của Sulayman (Solomon). Và Sulayman đã không vô đức tin mà chính những tên Shaytan mới vô đức tin.
Ở nội dung tiếp theo của câu Kinh 102 của chương Albaqarah này, Allah phán: Bọn chúng đã dạy loài người Sihr và những gì được ban xuống cho hai Thiên Thần Harut và Marut tại Babil.
Allah cho biết Sihr không phải do Jibril, Mika-il mang xuống, cũng không phải
do Nabi Sulyaman đã dạy cho con người mà chính những tên Jinn Shaytan đã dạy. Bọn chúng đã dạy
loài người Sihr và những gì được ban xuống cho hai Thiên Thần Harut và Marut tại
Babil. Có nghĩa là, những tên Jinn Shaytan này đã dạy loài người
ngoài thuật Sihr từ những quyển ghi chép của Nabi Sulyaman mà chúng đã tìm thấy sau khi chúng đã thêm bớt, bóp méo và sửa đổi để tạo
ra thuật Sihr thì chúng còn dạy loài người thuật Sihr – nguồn gốc của các loại
Sihr – mà hai vị Thiên Thần Harut và Marut mang xuống tại Babil - thành phố Babylon của I-rắc - một thành phố rất cổ xưa, một nền văn minh phát triển vượt trội đầu
tiên, rất lâu đời trước cả thời của Nabi Musa.
Allah Toàn Năng đã thử thách con người với hai vị Thiên Thần Harut và Marut
vào thời điểm đó. Họ xuống trần với thuật Sihr như một sự cám dỗ dành cho người
dân. Allah gửi Họ xuống với kiến thức về cách điều khiển hoặc tiếp cận Jinn và
Họ được phép dạy bất kỳ ai muốn học với họ về kiến thức Sihr. Tuy nhiên, bất kỳ
ai đến gặp họ, hai vị Thiên Thần Harut và Marut đều tuyên bố, “Innama nahnu
fitnatun fala takfur” - “Quả thật chúng tôi là một sự thử thách (cám dỗ), cho nên
các ngươi chớ vô đức tin.” Có nghĩa là chúng tôi
là một dạng bài kiểm tra của Allah, vì vậy, đừng phạm phải Kufr (sự vô đức tin)
khi học tập với chúng tôi. Và đây là một cảnh báo mà Allah đã ra lệnh cho hai vị
Thiên Thần phải tuyên bố trước khi dạy Sihr cho bất cứ ai. Và đây cũng là bằng
chứng rõ ràng khẳng định Harut và Marut không phải là hai Thiên Thần đã trái lệnh
Allah xuống trần dạy con người Sihr mục đích đưa con người vào con đường tội lỗi
với Allah, như một số câu chuyện bịa đặt không xác thực đã lan truyền phổ biến
trong cộng đồng Islam.
Liên quan đến hai Thiên Thần Harut và Marut, một số người do không hiểu hoặc
ngộ nhận nói, làm sao Thiên Thần có thể dạy Sihr khi Sihr là một dạng thuật học
bị nghiêm cấm đối với Allah?
Sheikh Salih Al-Fawzaan giải thích quan niệm sai lầm này bằng cách nhấn mạnh
thực tế rằng Allah đã cử hai Thiên Thần này đến dạy Sihr cho mọi người nhằm kiểm
tra họ xem ai là người có đức tin và ai là người không có đức tin, theo đó, hai
Thiên Thần không dạy bất kỳ điều gì cho người dân trừ khi đã nói rõ rằng Họ được Allah phái đến để kiểm
tra nhân loại như Allah Tối Cao đã phán: Tuy nhiên, hai
Thiên Thần này không hề dạy cho một ai mà không cảnh báo trước: “Quả thật chúng
tôi là một sự thử thách (cám dỗ), cho nên các ngươi chớ vô đức tin.” Vì vậy, hai Thiên Thần đã khuyên
những người tiếp cận họ từ bỏ việc học Sihr đồng thời giải thích rằng đó là một
hành động xấu xa.
Mufti Muhammad Shafi đưa ra những nhận xét sau về câu chuyện của Harut và
Marut: Allah đã gửi xuống Babylon hai Thiên Thần, Harut và Marut, để thông báo
cho mọi người về bản chất thực sự của Sihr và các dạng khác nhau của nó để họ
có thể phân biệt nó với phép lạ của các Thiên Sứ, các Nabi; và tránh xa việc
vâng lời các pháp sư và tự mình thực hành Sihr. Về bản chất, việc dạy Sihr là một
bài kiểm tra dành cho con người do Allah đặt ra, lập luận không liên quan gì đến
việc liệu Sihr có được chấp nhận hay được cho phép hay không. Nó chỉ nhằm mục
đích phân biệt những người vô đức tin với những người có đức tin và chấp nhận lời
khuyên.
Người Muslim cần biết rằng bất kỳ ai tin Harut và Marut là những Thiên Thần
đang bị trừng phạt vì tội lỗi của họ đều không tin vào Allah Toàn năng, bởi lẽ
chính Ngài đã cho chúng ta biết rằng các Thiên Thần không hề làm trái lệnh
Ngài, các Thiên Thần là những những bề tôi, những sứ giả đáng tin cậy của Ngài,
như Ngài đã phán trong Kinh Qur'an:
Hỡi những người có đức tin! Các ngươi hãy bảo vệ bản thân
và gia đình khỏi Hỏa Ngục, nơi mà chất đốt của nó là con người và đá, được những
vị Thiên Thần lạnh lùng và nghiêm nghị cai quản. Họ không trái lệnh Allah bất cứ
điều gì, họ chỉ biết thi hành đúng theo lệnh (của Ngài). (Chương 66 – Attahrim, câu 6)
(Những kẻ thờ đa thần) nói: “(Các Thiên
Thần) là những đứa con gái của Đấng Độ Lượng.” Ngài tối cao và trong sạch khỏi
những điều họ nói! Không! Tất cả
Họ đều là những bề tôi vinh
dự (của Ngài).
Họ không dám qua mặt Ngài bất
cứ lời nói nào và họ chỉ luôn làm theo mệnh lệnh của Ngài. (Chương 21 – Al-Anbiya’, câu 26, 27)
Chúng ta, với tư cách là người Muslim, nên ghi nhớ điều này rằng những gì
không được chứng minh trong Qur’an cũng như không được khẳng định trong Sunnah
xác thực của Thiên Sứ ﷺ thì không có nguồn gốc hay mối liên hệ nào với tôn giáo Islam,
mà quả thực, không gì khác hơn là một huyền thoại không rõ nguồn gốc. Nếu tại một
thời điểm nào đó chúng ta không hiểu rõ về những lời dạy của tôn giáo Islam,
chúng ta nên tham khảo ý kiến của các học giả Muslim nổi tiếng hoặc các nguồn
tham khảo nền tảng của Islam (Kinh Qur'an và Hadith) để có kiến thức xác thực.
Chúng ta, với tư cách là người Muslim, hãy suy ngẫm mà xem, đủ loại người bắt
đầu đến gặp hai vị Thiên Thần Harut và Marut để tìm kiếm thông tin về bản chất,
các công thức cụ thể của Sihr. Để đưa ra lời dạy cụ thể về chủ đề này và để bảo
vệ mọi người khỏi sai lầm, hai vị Thiên Thần Harut và Marut đã cẩn thận cảnh
báo họ về những nguy hiểm có thể xảy ra khi cung cấp thông tin cho họ. Nhiệm vụ
của Harut và Marut là trang bị cho mọi người kiến thức thực tế về Sihr. Thật vậy,
đó giống như một cuộc thử nghiệm và thử thách từ Allah để xem ai bám chặt vào hệ
thống niềm tin của họ và tránh đam mê những hành vi chống lại Iman của mình.
Hai vị Thiên Thần Harut và Marut liên tục
khuyên con người chỉ nên tìm kiếm thông tin quan trọng này với mục đích tốt và
không lạm dụng kiến thức để bị sự trừng phạt vĩnh viễn. Hai vị Thiên Thần
Harut và Marut đã không thể trung thực và thẳng thắn hơn. Vì vậy, Họ giải thích
các nguyên tắc cơ bản của Sihr và thậm chí cả những chi tiết phụ cho tất cả những
người sẵn sàng cam kết giữ vững đức tin của mình. Tất nhiên, nếu ai thất hứa và
phạm tội thì đó là lỗi của chính người đó và hai vị Thiên Thần không thể chịu
trách nhiệm về việc đó. Một số người đã trung thành với lời hứa của mình, trong
khi nhiều người không thực hiện lời thề và biến kiến thức về Sihr của họ
thành một phương tiện để làm hại con người, và do lạm dụng kiến thức về Sihr, một
số đã trở thành tội nhân trong khi những người khác trở thành kẻ vô đức tin.
Tóm lại, Harut và Marut được cử đến Trái đất là để dạy mọi người những
nguyên tắc cơ bản của Sihr bằng cách cho họ một bức tranh hoàn chỉnh về Sihr.
Công việc của họ giống hệt công việc của một học giả (nhận thấy rằng những người
mù chữ đôi khi rơi vào việc thốt ra những từ hoặc cụm từ dị giáo do sự thiếu hiểu
biết của họ) nên thu thập trong các bài phát biểu hoặc bài viết của mình tất cả
những cụm từ như vậy và thông báo cho họ để tránh chúng.
Vì vậy, hai vị Thiên Thần Harut và Marut được phái đến để dạy phép thuật nhằm
kiểm tra đức tin của con người, để thử thách con người, đồng thời giúp họ dễ
dàng phân biệt giữa những người có đức tin mạnh mẽ với những người không chống
chọi nổi trước những cám dỗ xấu xa của Sihr, và họ không chịu trách nhiệm về những
gì con người đã làm.
Thật ra sự ham muốn và lòng tham làm mờ mắt con người nên họ lạm dụng thuật
Sihr và làm hại chính mình. Con người bất chấp lời cảnh báo rõ ràng của hai vị Thiên Thần Harut
và Marut và ngoan cố học lấy thuật Sihr từ hai vị Thiên Thần này, như Allah đã
phán: Mặc dù vậy, loài
người vẫn học lấy từ hai Thiên Thần đó các loại (Sihr) dùng để chia rẽ vợ chồng. Và ngay trong lời phán này,
Allah cũng cho chúng ta biết rằng Sihr có nhiều dạng thức, trong đó dạng thức
Sihr phổ biến và tiêu biểu nhất là loại được dùng để chia rẽ vợ chồng. Và đây
là một dạng Sihr mà Iblis rất thích thuộc hạ của mình dùng để quấy phá con người.
Như trong một Hadith Sahih, Thiên Sứ của Allah ﷺ cho chúng ta
biết rằng mỗi ngày vào buổi sáng, Iblis đều đặt ngai vàng của mình trên mặt nước,
hắn ngồi trên đó, và sau đó hắn gửi thuộc hạ của hắn đi quấy phá loài người, và
tên Shaytan nào có thể gây ra tổn thương nặng nề nhất cho nhân loại sẽ là thuộc
hạ thân cận nhất của hắn, được hắn xem trọng và tuyên dương. Những tên Shaytan
theo lệnh của Iblis ra đi thực hiện nhiệm vụ của mình. Mỗi tên ra đi và trở về
sẽ bẩm lại với Iblis những chiến tích mà mình đạt được. Nhưng cho dù bất cứ thuộc
hạ nào của hắn quay về và kể lại chiến tích
rằng đã dụ được người này phạm Zina, người kia uống rượu, người nọ bất
hiếu với cha mẹ, ... toàn là những đại trọng tội đối với Allah, nhưng Iblis
không hài lòng và bảo rằng “Ngươi chẳng làm gì cả!” Tuy nhiên, nếu một trong những
tên thuộc hạ nào của hắn trở về kể lại với hắn rằng hôm nay đã dụ được một cặp
vợ chồng hoặc đã làm cho một cặp vợ chồng ly dị nhau thì Iblis liền vui mừng, hắn
liền đứng dậy đến ôm tên thuộc hạ đó, nói “Làm tốt lắm! Làm tốt lắm!” và đội
lên đầu tên thuộc hạ đó một chiếc vương miện như một sự ban thưởng và khích lệ.
Sau khi Allah cho biết rằng con người đã ngoan cố học lấy Sihr mặc dù đã được
biết rõ đó là điều xấu và rằng Sirh có nhiều loại, trong đó loại phổ biến nhất
là gây chia rẽ vợ chồng, thì Ngài cho biết:
Và họ đã không thể dùng nó hại được bất cứ ai trừ phi Allah cho phép.
Có nghĩa là cho dù thuật Sihr thực sự có tác dụng cho những kẻ muốn dùng nó
để gây hại cho bất cứ ai nhưng điều đó chỉ có thể xảy ra dưới sự cho phép của
Allah. Đây là một trong nhiều bằng chứng từ Qur’an khẳng định mọi sự việc, mọi
hiện tượng xảy ra trong vũ trụ này đều theo ý muốn của Allah.
Chúng ta đến với nội dung tiếp theo trong lời phán của Allah ở câu Kinh 102
– Albaqarah ..
Và họ học lấy điều gây hại cho bản thân họ chứ nào mang lại lợi ích gì cho họ.
Allah cho chúng ta biết rằng con người cứ tưởng việc họ học lấy thuật Sihr
là đạt được nguồn kiến thức tốt đẹp, hữu ích và có được một sức mạnh ưu việt
cho bản thân nhưng thực chất những gì họ học được Sihr chỉ làm hại họ và không
có bất cứ lợi ích gì cho họ. Chúng ta biết rượu là một điều cấm, ai uống nó là
phạm đại tội, nhưng trong Qur’an Allah đã nói rằng rượu có một số lợi ích và hại
nhiều hơn lợi, còn Sihr thì ở đây trong lời phán này Allah khẳng định nó không
hề có bất kỳ lợi ích nào cho con người mà chỉ toàn là có hại cho họ. Vì vậy, tiếp
sau lời phán này, Ngài chỉ ra điều hại lớn nhất mà Sihr mang lại cho người sử dụng,
Ngài phán:
Quả thật, họ đã biết rằng ai mua bán (Sihr) sẽ không được hưởng bất cứ điều tốt lành nào ở Đời Sau. Thật tồi tệ thay cho cái mà vì nó họ đã bán rẻ bản thân mình. Ôi giá như họ nhận biết được điều đó!
Những người học cách làm hại người khác nhưng cuối cùng lại làm hại chính
mình trong đức tin và tôn giáo, và sau này họ đã biết hậu quả của việc làm này.
Allah cho biết rằng kẻ bán và người mua Sihr đều sẽ không có được bất cứ điều
tốt lành nào ở Đời Sau. Và điều tốt lành ở Đời Sau chính là Thiên Đàng, và nếu
ai không được điều tốt lành này thì chắc chắn phải đối mặt với điều xấu, đó là
Hỏa Ngục.
Và Thiên Sứ của Allah ﷺ cảnh báo chúng ta về bảy đại tội và Người bảo chúng ta phải
tránh xa chúng, một trong số đó là Sihr. (Theo Hadith do Albukhari, Muslim ghi
lại)
Có rất nhiều lời tường thuật về câu chuyện của Harut và Marut, được kể bởi
các thế hệ của người dân Israel, cũng như có rất nhiều lời diễn giải về hai vị
Thiên Thần này dựa theo các Hadith không xác thực. Và đương nhiên, người Muslim
hãy chỉ tin và khẳng định những gì được đề cập trong Kinh Qur'an cũng như trong
Sunnah xác thực của Thiên Sứ Muhammad ﷺ.
Cầu xin Allah hướng dẫn chúng ta phân biệt giữa đúng và sai và cho chúng ta sức mạnh để tuân theo những lời dạy của Ngài trong Qur’an cũng như trong Sunnah của Thiên Sứ của Ngài ﷺ, bởi vì những lời dạy của Kinh Qur'an và Sunnah là những hướng dẫn tốt nhất và đúng nhất.
Câu chuyện Harut và Marut |