Câu chuyện Nabi Saleh

 Saleh là một vị thiên sứ được Allah cử đến với người dân Thamud sau thời đại của Nabi Nuh (Noah). Người dân Thamud là một nhóm người thời kỳ cổ đại sống trong vùng đá núi ở giữa Hijaz và Jordan. Người dân Thamud nổi tiếng vì sự thịnh vượng và công trình kiến trúc của họ, bao gồm việc tạc nhà cửa trong đá núi. Họ đã từ chối tin vào lời cảnh báo của Nabi Saleh (Alayhi as-salam) về việc thờ phượng Allah duy nhất và đã gặp phải hậu quả thảm khốc vì sự bất tin của mình.


Người dân Thamud là ai?

Người dân Thamud đã nhận được nhiều ân huệ từ Allah (Subhanahu wa ta’ala), nhưng họ không biết ơn và thay vào đó, họ trở thành những người kiêu ngạo, tự hào về tài sản và kỹ năng của mình. Họ cũng thờ cúng nhiều thần linh khác ngoài Allah. Điều này dẫn đến sự suy đồi đạo đức và xã hội của họ.


Thông điệp của Nabi Saleh:
Allah đã cử Nabi Saleh đến để hướng dẫn người dân Thamud trở lại đúng con đường, cảnh báo họ về sự trừng phạt nếu họ tiếp tục con đường tội lỗi. Nabi Saleh đã cố gắng thuyết phục họ từ bỏ thờ cúng thần linh, trở về thờ phượng Allah duy nhất, nhưng chỉ một số ít người nghe theo.


Con lạc đà của Allah:
Để chứng minh sự thật trong thông điệp của mình, Nabi Saleh đã cầu xin và Allah đã ban cho một phép lạ: một con lạc đà cái xuất hiện từ một tảng đá. Nabi Saleh cảnh báo người dân Thamud rằng con lạc đà này là một dấu hiệu từ Allah và họ không được làm hại nó. Tuy nhiên, người dân Thamud đã âm mưu và giết hại con lạc đà này.


Sự trừng phạt của Allah:
Sau khi con lạc đà bị giết, Allah đã trừng phạt người dân Thamud bằng một trận động đất dữ dội và một tiếng hét lớn khiến họ bị tiêu diệt hoàn toàn. Chỉ những người tin theo Nabi Saleh được cứu sống. Câu chuyện về Nabi Saleh và người dân Thamud là một lời nhắc nhở về hậu quả của sự bất tuân và thờ cúng thần linh khác ngoài Allah.


Bài học từ câu chuyện của Nabi Saleh:
Câu chuyện về Nabi Saleh nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc thờ phượng Allah duy nhất và sự biết ơn đối với những ân huệ mà Ngài đã ban. Nó cũng dạy chúng ta rằng sự kiêu ngạo, bất tuân có thể dẫn đến sự hủy diệt và sự tin tưởng vào Allah và tuân theo các hướng dẫn của Ngài là con đường dẫn đến sự cứu rỗi.


 Nội dung câu chuyện

Nabi Saleh là một hậu duệ của Nabi Nuh, Người được Allah chọn để dẫn dắt người dân Thamud, đây là một bộ lạc cổ đại định cư ở Al-Hijr, hiện được biết đến là Madain Saleh (Các thành phố của Saleh), nằm ở phía tây bắc Ả Rập.

Người dân Thamud là những người kế thừa của cộng đồng trước đó gọi là Ad. Người dân Ad là mt cộng đồng cc k hùng mnh và giàu có. H được biết đến vi thân th mnh m và cao ln. H cũng là nhng nhà xây dng xut sc, họ xây dng các tòa tháp cao chót vót. Nhưng Allah đã đưa h đến s sp đổ do s kiêu ngo ca h khi h liên tc t chi cnh báo ca Nabi Hud.

{Đối với ‘Ad (đám dân của Hud), chúng đã ngạo mạn trên trái đất một cách không chính đáng. Chúng nói: “Ai mạnh hơn bọn ta?” Lẽ nào chúng không nhận thấy Allah, Đấng đã tạo hóa chúng, mạnh hơn chúng hay sao? Quả thật, chúng đã thường gạt đi các dấu hiệu của TA.} (Surah Fussilat 41:15)


 Nền văn minh của Ad đã hoàn toàn biến mất, không để lại dấu vết nào của sự tồn tại ngoại trừ những gì kinh Qur'an đã đề cập. Tuy nhiên, giống như Fir'aun (Pharaon) đã để lại các Kim Tự Tháp, các tòa tháp và địa điểm được xây dựng, người dân Thamud vẫn còn tồn tại một chút như một dấu vết cho chúng ta ngày nay.

{(6) Ngươi (Thiên Sứ Muhammad) không thấy Thượng Đế của Ngươi đã đối xử thế nào với đám dân ‘Ad sao? (7) (Một dân tộc của thị trấn) Iram có nhiều trụ cột cao. (8) Nơi mà không có nơi nào được tạo ra giống như nó cả. (9) Người dân Thamud thì lại đục đá làm nhà trong thung lũng. (10) Và Pha-ra-ông, chủ nhân của các trụ cột. (11) Chúng đã hành động thái quá và tàn bạo trong xứ sở. (12) Chúng đã làm nhiều tội lỗi trong xứ. (13) Vì vậy, Thượng Đế của Ngươi đã giáng xuống chúng những hình phạt.} (Surah Fajr 89:6-13)

Hơn nữa, surah thứ 15 của kinh Qur'an được đặt theo câu chuyện của họ với tiêu đề "Surah Al-Hijr," có nghĩa là 'Vùng núi đá' hoặc 'Vùng đất đá.' Đây là một sự tham chiếu đến cách họ khắc nhà cửa, đền thờ, và mộ vào các ngọn núi đá lớn. Là những người kế thừa của dân tộc Ad, họ biết về Allah và được tin rng ban đầu h th phng mt Thượng đế duy nht.

Nhưng khi xã hội phát triển và họ đạt được thành công vật chất, họ cũng bị cuốn vào niềm tin vào sự ưu việt của mình. Sự thành công đã dẫn họ đi lạc lối. Họ xây dựng các lâu đài, tượng đài, và cuối cùng là các thần linh để biểu trưng cho quyền lực của họ. Thay vì chia sẻ sự thịnh vượng, họ trở nên tham lam và độc ác với người nghèo. Kinh Qur'an đề cập đến sự mê hoặc của họ với cuộc sống thế gian, bỏ qua cuộc sống ở thế giới bên kia trong Surah Ash-Shu’ara.

(128) “Phải chăng các người đã xây cất trên cao (những ngôi nhà kiên cố) để khoe khoang ư?” (129) “Lẽ nào các người xây cất những lâu đài kiên cố để mong ở trong đó vĩnh viễn?”. (Surah Ash-Shu’ara 26:128-129) 

 

Về Nabi Saleh

Nabi Saleh không chỉ là một người đàn ông sống giữa người dân Thamud. Người đã tạo dựng tên tuổi cho mình, đạt được vị thế cao trong xã hội. Người có một cá tính đặc biệt và xây dựng được danh tiếng về tính chính trực. Người dân Thamud tôn trọng Người vì trí tuệ và đức tính của Người và đã sẵn sàng bổ nhiệm Người làm lãnh đạo của họ. Chính trong giai đoạn này, Allah đã ban mặc khải cho Nabi Saleh (Alayhi as-salam).

Với sự mặc khải này, Nabi Saleh bắt đầu cảnh báo người dân về những gì họ thờ phượng, cố gắng dạy họ về Tawheed (sự độc tôn hóa Allah).

Người dân Thamud, (TA đã cử) Saleh, người anh em của chúng đến với chúng. (Saleh) nói: “Hỡi người dân của ta, các ngươi hãy thờ phượng một mình Allah, các ngươi không hề có Thượng Đế nào khác ngoài Ngài. Ngài đã tạo các ngươi từ đất và Ngài cho các ngươi quản lý nó. Vì vậy, các ngươi hãy cầu xin Ngài tha thứ và hãy quay về sám hối với Ngài. Quả thật, Thượng Đế của Ta rất gần, Ngài luôn đáp lại lời cầu xin (của những ai cầu xin Ngài).” (Surah Hud, 11: 61) 

Người dân cảm thấy thất vọng với lời nói này, họ tôn trọng Người nhưng không thích thông điệp của Người. 

Họ nói:

“Này Saleh, trước đây ngươi là người được kỳ vọng nhất trong bọn ta, lẽ nào ngươi lại cấm bọn ta tôn thờ những thần linh mà ông cha của bọn ta đã tôn thờ? Quả thật, bọn ta cảm thấy hoài nghi về điều mà ngươi đang kêu gọi bọn ta đến với nó.”   (Surah Hud, 11: 62) 

 

Giống như cuộc đời của Thiên sứ Muhammad (Sallallahu Alayhi wasallam), Allah đã nuôi dưỡng các Sứ giả được chọn của Ngài với những phẩm chất đạo đức tốt để làm mẫu mực về hành vi xuất sắc từ khi còn nhỏ. Bất cứ ai biết họ trước khi nhận được sự mặc khải đều yêu quý và tôn trọng họ. Thiên sứ Muhammad (Sallallahu Alayhi wasallam), trước khi nhận sứ mệnh là một vị Thiên sứ, được cả cộng đồng biết đến với biệt danh Al-Amin, nghĩa là "Người đáng tin cậy." Ngay khi Người bắt đầu kêu gọi dân chúng từ bỏ những sai trái, sự thù địch đã nổi lên.

 

Đây cũng là trường hợp của Nabi Saleh, người sắp được người dân chọn làm lãnh đạo. Nhưng khi Người nhận được thông điệp của Allah, họ cảm thấy thất vọng. Người dân sau đó đã quay lưng lại với Người,  “Này Saleh, trước đây ngươi là người được kỳ vọng nhất trong bọn ta.

Nhưng không phải ai cũng quay lưng lại với Saleh. Có một vài người có hoàn cảnh khiêm tốn đã bị cảm động bởi sự chân thành trong thông điệp của Người, họ thấy được sự thật.

Không giống như những người giàu có, bị mù quáng bởi sự hào nhoáng của cuộc sống cao cấp và địa vị. Trong trường hợp của họ, giàu có và quyền lực thực sự đã trở thành một trở ngại, khiến họ khó thay đổi. Thật dễ dàng để bác bỏ Nabi Saleh và cho rằng Người như một kẻ điên hoặc bị ám hơn là đối mặt với lối sống phi đạo đức của chính họ.

 

Sự tiếp tục lời kêu gọi

Nabi Saleh tiếp tục kêu gọi người dân Thamud. Người tranh luận bằng lí lẽ và trí tuệ, và dần dần, một vài người bắt đầu theo thông điệp của Người. Điều này khiến những người khác lo lắng; họ sợ rằng những người theo Saleh sẽ tăng lên nếu không bị ngăn chặn. Vì vậy, để làm ông nản lòng, họ đến gặp Người và nói rằng họ muốn thờ phượng Thượng đế cùng các vị thần như tổ tiên họ, nhưng nếu Người có thể tạo ra một phép lạ, họ sẽ tin rằng Người thật sự là sứ giả của Allah.

 

Đối với họ, điều này rõ ràng chỉ là một trò đùa. Họ dự định làm cho phép lạ trở nên kỳ quặc đến mức ông không thể thực hiện được. Vì vậy, các lãnh đạo ngồi lại với Saleh và yêu cầu, họ chỉ vào một tảng đá khổng lồ, hãy tách nó ra làm đôi, và từ bên trong sẽ xuất hiện một con lạc đà rất lớn, lông mượt và hấp dẫn. Họ còn thêm rằng nó phải là một con lạc đà cái, đang mang thai mười tháng, và có thể cung cấp sữa cho toàn thị trấn.

 

Họ cười nhạo vì nghĩ rằng nhiệm vụ này là không thể. Nabi Saleh rất lo lắng, nhưng với quyết tâm đưa người dân mình trở lại con đường của Allah. Vì vậy, Người cầu xin Allah ban cho yêu cầu của người dân thành sự thật. Và đến ngày Nabi Saleh tụ họp dân chúng để chứng kiến phép lạ.

 

Con lạc đà của Allah

Allah ra lệnh cho tảng đá đó tách ra làm đôi, và từ đó xuất hiện một con lạc đà cái khổng lồ, mang thai mười tháng, khiến người dân ngạc nhiên và thán phục. Đó là một bằng chứng rõ ràng giữa họ và một số người đã tuyên bố đức tin của mình ngay lập tức.

Tuy nhiên, phần lớn vẫn không tin và tiếp tục phủ nhận, cho rằng đó chỉ là ma thuật thuần túy.

Về người dân Thamud, (TA đã cử) Saleh, người anh em của họ đến với họ. (Saleh) nói: “Hỡi dân ta, các người hãy thờ phượng một mình Allah thôi, các người không hề có thần linh nào khác ngoài Ngài. Quả thật, một bằng chứng rõ ràng từ Thượng Đế của các người đã đến với các người. Đây là con lạc đà cái của Allah, một dấu hiệu dành cho các người. Cho nên, các người hãy để nó được tự do ăn trên đất của Allah và chớ đừng đụng chạm đến nó bằng bất cứ điều xấu nào kẻo các người bị trừng phạt đau đớn.” (Surah Al-A'raf, 7: 73)

Con lạc đà cái là một phép lạ hiện hữu, khiến người dân chuyển sang tin vào sứ mệnh của Saleh mỗi ngày. Người dân Thamud đã yêu cầu  Saleh phép lạ một con lạc đà khổng lồ và bây giờ nó đã hiện diện.

Một điều kiện mà Thiên sứ Saleh cảnh báo là không được gây hại đến dấu hiệu của Allah. Hãy để con lạc đà tự do ăn trong vùng đất và uống từ ao hồ. 

Allah phán:

(27) Thật vậy, TA đã gởi đến chúng một con lạc đà cái để thử thách chúng, vì vậy, Ngươi (hỡi Saleh) hãy quan sát chúng và kiên nhẫn.

(28) Ngươi hãy cho chúng biết nguồn nước sẽ được chia sẻ giữa chúng và con lạc đà, (theo lượt) mỗi bên sẽ uống một ngày. (Surah Al-Qamar, 54: 28)

 

Kế hoạch của kẻ vô đức tin

Những kẻ vô đức tin không thể chịu đựng được nữa. Họ đã yêu cầu một dấu hiệu từ Allah và bây giờ đã khó chịu bởi sự hiện diện của nó. Họ đã yêu cầu một con lạc đà khổng lồ nhưng lại phàn nàn khi nó ăn và uống nhiều hơn đàn gia súc của họ. Khi con lạc đà cái đi gần các con vật khác, chúng sẽ bỏ chạy, sợ hãi bởi kích thước và màu sắc. Nhưng sâu thẳm trong lòng, sự thù ghét của họ đối với con lạc đà vượt qua những lý do hời hợt này. Về cơ bản, con lạc đà là một dấu hiệu hiện hữu, một lời nhắc nhở liên tục về đức tin của họ.

Kinh Qur'an sau đó đề cập:

(12) Khi một nhóm người khốn nạn nhất của chúng đứng dậy.

 (Surah Ash-Shams, 91: 12-13)

Một trong những kẻ không tin trong thị trấn đã bắt đầu âm mưu hạ bệ con lạc đà. Hắn tập hợp đồng phạm khác cho mục tiêu của mình, và cũng nhận được sự ủng hộ của người dân trong thị trấn. Họ hoàn toàn phớt lờ cảnh báo của Nabi Saleh về hình phạt nghiêm trọng, họ bắt đầu hành động. 

Khi con lạc đà cái tiến đến để uống từ giếng nước, một trong những người đàn ông đã bắn vào chân nó bằng một mũi tên, làm cho nó không thể chạy trốn. Những người khác lập tức lao tới và chặt chân nó bằng gươm. Do đó, họ đã giết chết con lạc đà.

Người dân thị trấn coi đây là một chiến thắng rõ ràng và reo hò để cổ vũ. Họ tiếp tục giết con lạc đà và ăn thịt nó. Khi nabi Saleh nghe tin này, Người vi vàng đến cnh báo người dân, nhưng đã quá mun.

(Saleh) nói với chúng: “Các ngươi hãy tận hưởng (cuộc sống) trong nhà mình ba ngày, (rồi sự trừng phạt của Allah sẽ đến với các ngươi). Đó là lời hứa (chắc chắn), không giả dối.” (Surah Hud, 11:65)

Những kẻ không tin chế nhạo Saleh và yêu cu Người đẩy nhanh hình pht.

Nabi Saleh nói,

“Hỡi dân Ta, sao các người lại cứ hối thúc điều dữ đến trước điều lành? Đáng lẽ ra các người nên cầu xin Allah tha thứ để may ra các người được khoan dung.”

Họ (đáp trả lời kêu gọi của Saleh), nói: “Bọn ta được báo rằng Ngươi và những ai cùng Ngươi là một điềm xấu.” (Saleh) bảo họ: “Điềm xấu của các người là do Allah quyết định. Không, các người là một đám người đang bị thử thách.” (Surah An-Naml, 27: 46-47)

Người dân không để tâm, họ hoàn toàn mãn nguyện vào hành động của mình.

Họ tụ họp, âm mưu để giết Nabi Saleh tiếp theo.

Những kẻ đó bảo: 

“Chúng ta hãy cùng nhau thề với Allah rằng chúng ta nhất định sẽ giết (Saleh) và gia đình của Y vào ban đêm, rồi chúng ta sẽ nói với người thừa kế của Y rằng chúng ta không hề biết gì đến việc gia đình Y bị thủ tiêu và chúng ta hoàn toàn nói thật.” (Surah An-Naml, 27:49)

 

Kế hoạch của Allah

 Trong khi đó Allah đã có một kế hoạch cho người dân Thamud,

{Chúng đã mưu toan một kế hoạch và TA cũng đã sắp đặt một kế hoạch trong lúc chúng không hề hay biết} (Surah An-Naml, 27:50)

Vì vậy, Ngài hướng dẫn Saleh tp hp nhng người tin tưởng và ri khi th trn.

 

Ba ngày sau khi Nabi Saleh đưa ra lời cảnh báo về sự trừng phạt nghiêm trọng, bầu trời gầm lên với những tiếng sấm sét, tiếp theo là những trận động đất dữ dội làm rung chuyển các vùng đất, phá hủy toàn bộ cộng đồng và quê hương của họ.

Một tiếng hét vang lên và họ đồng loạt bị nghiền nát, số phận của những kẻ không tin đã được định đoạt. Không có bất cứ thứ gì, dù mạnh mẽ hay cứng cáp hoặc làm từ chất liệu gì, có thể che chắn họ khỏi sự trừng phạt.

Đây là minh họa cho tất cả những ai vô đức tin, đòi hỏi các phép lạ, và khi các phép lạ được tiết lộ mà họ vẫn tiếp tục chống đối, họ sẽ bị tiêu diệt.


Hãy nhớ câu chuyện khi người dân hỏi Ysa:

(112) (Ngươi - hỡi Thiên Sứ hãy nhớ lại) khi các tông đồ (của Ysa) nói: “Hỡi Ysa con trai của Maryam, Thượng Đế của Người có thể ban xuống cho chúng tôi một bàn thức ăn từ trên trời không?! (Ysa) bảo: “Các người hãy kính sợ Allah (mà bỏ đi yêu cầu quá đáng đó) nếu các người là những người có đức tin.”

(113) (Các tông đồ) nói (với Ysa): “Chúng tôi muốn ăn từ chiếc bàn đầy thức ăn đó để con tim của chúng tôi vững tin hơn (về quyền năng của Allah) cũng như để biết rõ Người đã nói thật với chúng tôi; và chúng tôi sẽ là những nhân chứng cho chiếc bàn ăn đó.”

(114) Ysa con trai của Maryam khẩn cầu: “Lạy Allah, Thượng Đế của bầy tôi, xin Ngài hãy ban xuống cho bầy tôi một chiếc bàn đầy thức ăn từ trên trời để làm một bàn tiệc mừng vui cho bầy tôi như là một phép màu của Ngài cho bầy tôi từ người đầu tiên cho đến người cuối cùng, xin Ngài hãy ban bổng lộc cho bầy tôi bởi Ngài là Đấng Ban bổng lộc tốt nhất.”

(115) Allah phán: “TA sẽ ban nó (bàn thức ăn) xuống cho các ngươi. Tuy nhiên, nếu ai trong các ngươi vô đức tin sau đó thì chắc chắn TA sẽ trừng phạt kẻ đó bằng một sự trừng phạt mà TA chưa từng trừng phạt ai trên đời này.”

(Surah Ma'idah, 5: 112-115)


Những kẻ vô đức tin của người dân Thamud không có đồng minh vào ngày đó và họ đã phải chịu cơn thịnh nộ của Allah.

Trong khi đó, ân điển của Allah đã cứu Nabi Saleh và nhng người tin tưởng. Người chng kiến s hy dit ca cộng đồng mình và nói vi mt trái tim nng n:

 “Này người dân của Ta, quả thật, Ta đã truyền đạt cho các người bức thông điệp của Thượng Đế của Ta và Ta cũng đã khuyên bảo các người, nhưng các người vốn không ưa thích lời khuyên bảo bao giờ.” (Surah Al-A'raf, ayah 79) 

Câu chuyện Nabi Saleh

Mới hơn Cũ hơn
Bài viết liên quan